Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vỡ mộng không quạu

2025-08-21 21:30

Tác giả: Little Ping


blogradio.vn - Trong thâm tâm, Hạ biết rõ, rất khó để tìm được người yêu mình chân thành như thế, chiều chuộng mình như thế, nhưng… hai người khá giống nhau, mà cô thì lại muốn cuộc đời mình được khuấy động lên xíu để đỡ tẻ nhạt. Thế nên, cô không mảy may hối hận.

***

Là một trong các cuộc tình thoáng qua trong đời Hạ, một ký ức xoa dịu tâm hồn cô suốt 10 năm… chợt vỡ khi chuẩn bị bước sang nửa bên kia của năm thứ 11. Hạ không buồn, trái lại, cô còn thấy nhẹ lòng…

Hạ và Minh quen nhau trong một tình huống hết sức “cơ bản”: Minh là bạn của anh trai Hạ.

Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà một cô bé vốn hiền lành nhút nhát lại nổi hứng trêu trọc mấy ông bạn của anh. À mà, tính ra cũng có tí tâm cơ, vì Hạ chót đơn phương một ông anh men lỳ, ga lăng, nhưng vì ngại ơi ngại nên quyết định "bắn đại bác" sang Minh với mục đích “hơi xám xám” (chứ không phải đen tối) là để dò ý tứ và moi tin về anh kia… Hạ cứ ngây thơ, vô tư tâm sự chuyện trên giời dưới b với người mà cô nghĩ là không biết cô là ai, trong suốt năm hai đại học. Loanh quanh thế nào, Minh lại phải lòng Hạ. Phải đến mãi sau này Hạ mới biết, hóa ra, Minh biết thừa Hạ là đứa nào rồi, biết ngay từ đầu luôn! Đúng là người trưởng thành có khác, trình giả nai cực siêu, anh đợi mãi đến khi Hạ chán chơi trò giả vờ thì tự thú nhận, thế là danh phận thật được phơi bày, tuyệt nhiên không có tí liên quan gì đến mục đích ban đầu!

Minh và cùng anh trai Hạ mở một quán cà phê. Nghỉ hè, Hạ thi thoảng ra quán làm thu ngân giúp anh. Đây cũng là lí do khiến Minh “lượn lờ” ra quán nhiều hơn. Vô tư vậy thôi, chứ Hạ biết thừa là anh chuyên gia lén nhìn mình, thi thoảng còn tỏ ra khó chịu khi có một nam nhân nào đó có ý định tiếp cận Hạ. Nhưng vì là lần đầu có người thích mình lộ liễu và kiểu "say đắm" thế, Hạ không biết phải làm thế nào cho đúng nên cứ "tạm thỏa mãn" với trạng thái rung rinh đó, và đáp trả bằng thái độ hơi hơi kiêu kỳ lạnh lùng.

Các cụ nói cấm có sai, “cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra”. Trong một lần Minh uống hơi tê tê cùng nhóm bạn (Hạ biết vì mặt anh còn đỏ lên, mùi rượu thì khá nồng), anh tiến đến sát gần Hạ, bất chấp có cả anh trai Hạ ở quán, kiểu muốn ôm Hạ vào lòng và nói ra điều anh chất chứa trong lòng bấy lâu. May mà Hạ kịp chui đầu lẩn trốn, không thì toang! Vì lúc đó, Hạ vẫn kiểu, cũng biết Minh có tình ý với mình, nhưng cô thì chưa có cảm xúc gì đặc biệt, chỉ kiểu hơi tò mò và hơi khoái khoái vì có người thích mình thôi. Đêm đó Minh nhắn, đại ý là nếu không phải em của bạn thì hắn đã chả cần lao tâm khổ tứ mà kìm nén tình cảm đến mức đó… Hạ rối, không biết nên trả lời thế nào, đành im lặng coi như là đã ngủ rồi.

Không lâu sau đó, Minh kiếm cớ đưa Hạ xuống trường vì Hạ mắc chứng say xe kinh niên, toàn phải đi xe máy. Trên đường đi, hai người ghé quán cà phê. Trong không gian yên tĩnh, xung quanh cây xanh hoa nở, nói chung là khá lãng mạn, Minh nhìn vào mắt Hạ và nói: “Đêm qua anh mơ mình cưới vợ, và cô dâu là em”… Hạ không quá xúc động hay bối rối, chỉ là không thấy tim mình rung mạnh, nên cô vẫn đủ lý trí để nói với anh, đại ý rằng là cô không phải mảnh ghép còn thiếu của anh và khuyên anh nên tìm người phù hợp hơn, đại loại thế! Trong thâm tâm, Hạ biết rõ, rất khó để tìm được người yêu mình chân thành như thế, chiều chuộng mình như thế, nhưng… hai người khá giống nhau, mà cô thì lại muốn cuộc đời mình được khuấy động lên xíu để đỡ tẻ nhạt. Thế nên, cô không mảy may hối hận. Hai người cứ thế im lặng suốt quãng đường còn lại, trầm lặng đến mức Hạ còn không thể nhớ được sau đó, hai người chào tạm biệt nhau kiểu gì…

Ấy vậy mà, không lâu sau đó (chắc chỉ tầm 1 tháng thôi), Hạ được đi chơi cùng anh trai và nhóm bạn, trong đó, tất nhiên là có Minh. Nhưng khác cái là, Minh đi cùng một cô gái khác - người yêu, sắp cưới luôn - là đồng nghiệp của Minh, đã yêu thầm anh từ lâu. Hạ thấy khó chịu, cũng dễ hiểu mà - vì Minh mới tỏ tình kiểu muốn cưới Hạ cách đây mấy chục ngày có lẻ, nhưng cô chỉ âm thầm quan sát và “chỉ trộm nghĩ” chắc anh đau khổ nên yêu bừa lấy vội. Khổ, vốn dĩ Hạ thuộc hệ mê truyện tranh, ngôn tình.

Vài tháng sau, Minh cưới thật, tất nhiên là có mời Hạ, và Hạ không có lý do gì mà từ chối. Lúc này Hạ đã có người yêu, nhưng Hạ vẫn muốn thực hiện một lời hứa với Minh, cốt là để sau này chẳng có gì phải hối hận hay nuối tiếc, đó là phương châm sống của Hạ - kiểu “Thà một phút huy hoàng rồi vụt tắt. Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”. Nói là làm, ngày cưới Minh, Hạ vào phòng tìm anh, ôm nhanh anh một cái và chúc anh hạnh phúc, lời hứa được thực hiện!

Bẵng đi lâu lâu, khi cả hai đã yên bề gia thất, họ thi thoảng vẫn gặp nhau dịp tết. Rồi bỗng nhiên một ngày, Minh nhắn tin khi đang ngồi tại nơi ngày xưa anh từng đưa Hạ đi dạo quanh, bảo rằng anh đang đợi vợ thì chợt nhớ đến ngày xưa. Thú thật là nghe hơi bị cấn, nhưng vì Hạ trước giờ vẫn coi Minh là người yêu mình chân thành nhất từ trước tới giờ nên bỏ qua. Thậm chí còn hẹn nhau, bao giờ già, hai người gặp nhau sẽ cùng ngồi uống trà ôn lại chuyện xưa, rồi còn cảm ơn vì những cảm xúc chân thành mà Minh đã dành cho cô ngày trước.

Ấy vậy mà, vài ngày sau, không hiểu thế lực nào sắp xếp, cô bạn thân của Hạ lại hỏi thăm về Minh, rồi còn bảo: “ngày xưa ông ấy có nhắn tin tán tỉnh tao”. Hạ giật mình, bảo hay là Minh vì muốn tán Hạ nên mới tiếp cận cô bạn, nhưng không, nó lại khẳng định chắc nịch là tán cơ. Xong, hóa ra bao lâu nay Hạ ăn cả tấn dưa bở mà không hề hay biết… Nhưng cũng thật lạ, Hạ thấy như kiểu được giải thoát. Kiểu trong sâu thẳm, Hạ vẫn coi mảnh ký ức này như một loại “ngoại tình trong tư tưởng”, và tính Hạ cũng thích mọi thứ rõ ràng đen trắng chứ không có lập lờ nửa nọ nửa kia. Giờ thì, mọi chuyện ngã ngũ, một câu chuyện tình ngốc xít khép lại hoàn toàn. Hạ xóa số Minh, cảm thấy tốt nhất là không cần liên lạc nữa, bởi nếu có duyên, chắc chắn sẽ còn gặp lại - kiểu bạn cũ!

Lòng người khó đoán nông sâu, nhưng điều đó có quan trọng gì đâu. Sống sao để không thẹn với lòng, không phải nuối tiếc, thế mới là sống! Mà có phải vỡ mộng thì chắc chắn sẽ buồn hay giận đâu, có khi “vỡ” còn là để giải thoát ấy chứ, và khi ngộ được thì là lúc bạn thấy bản thân đã trưởng thành thêm. Vậy đó, nên, vỡ mộng cũng đâu cứ nhất thiết là phải quạu!

© Little Ping - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hướng Dương Không Dành Cho Anh | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

Những năm tháng không quên

Những năm tháng không quên

Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.

Ngày tôi chạm vào vùng ký ức

Ngày tôi chạm vào vùng ký ức

Có những ngày ta vô tình bước ngang qua một ký ức cũ — chỉ một mùi đất, một tiếng cười, hay một vệt nắng trên tường cũng đủ khiến lòng chùng lại. Tôi gọi đó là vùng ký ức — nơi tuổi thơ vẫn nằm im lặng, trong veo và dịu dàng đến lạ. “Ngày tôi chạm vào vùng ký ức” là một lát cắt nhỏ, không có gì lớn lao ngoài vài buổi trưa đầy nắng, vài đứa trẻ nhem nhuốc và những trò chơi tưởng như chẳng nghĩa lý gì. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng: hạnh phúc đôi khi chỉ là được sống trọn trong một ngày mà ta không biết sẽ nhớ cả đời.

back to top