Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vì đã yêu là sẽ tin (Phần 2)

2016-03-30 15:51

Tác giả: Hi Tường


blogradio.vn - “Anh nhớ những buồi chiều thường bình yên lắm. Bầu trời ngả sang màu hồng thẳm. Lúc ấy nắng rất vàng, nhưng không còn thấy rõ từng sợi, mà nắng lan tỏa và trải dài trong khắp không gian một màu rất êm mượt. Những tán cây chuyển sang màu tím đậm pha giữa sắc xanh của lá và màu hồng của nền trời, xôn xao theo từng cơn gió nhẹ. Anh rất thích ngắm những đàn chim lần lượt sải cánh bay về tổ. Lúc ấy anh đã tự hứa với mình rằng, nhất định phải cùng người mình yêu tận hưởng những ngày hoàng hôn như thế.”

***

Đọc phần 1 tại đây.

Một lần nữa, anh có cảm giác mình lại rơi xuống vực thẳm. Nhưng lần này cú sốc nặng hơn rất nhiều. Cô hẹn anh gặp mặt. Anh có linh cảm rất xấu về cuộc hẹn này.

Quả nhiên cô đề nghị cả hai đừng gặp nhau nữa. Cô nói với anh cần thời gian một mình để xem lại bản thân. Cô với anh không hợp nhau. Anh ngồi lắng nghe trong im lặng. Phía trước anh là cô nhưng cũng là một màn đêm đặc quánh.

Anh bình thản đồng ý.

Lúc này đây, anh chẳng thể xác định đây là đâu, nhưng bản thân đã không còn hơi sức để đi tiếp nữa. Chưa bao giờ anh cảm thấy màu đen xung quanh mình đáng sợ như bây giờ. Ngày trước anh sống chung với nó, anh bị nó che khuất đi nên cảm nhận thấy tất cả điều rất bình thường. Nhưng từ khi anh bắt đầu nghe thấy con tim mình, bắt đầu tìm thấy tình yêu, màn đêm đó đang dần sáng lên.

Rất tiếc là khi anh chỉ mới nhìn thấy le lói thứ ánh sáng diệu kỳ ấy của tình yêu thì đã phải quay về lại và sống trong bóng tối. Anh đau đớn nhận ra, cả cuộc đời còn lại của mình có làm cách nào cũng không thể thay đổi màun đen luôn vận theo mình, lạnh lùng và cô độc.

Từ đấy cô và anh không gặp nhau nữa.

Cuộc sống của anh trở về với những lặng lẽ, thậm chí còn khép kín hơn cả ngày xưa. Những bài tình ca buồn là lúc duy nhất anh chịu mở lòng mình ra với thế giới xung quanh. Nhưng vết thương đó mãi vẫn không lành.

Vì đã yêu là sẽ tin

Một hôm, vẫn như thường lệ, bạn anh lại chở anh về sau buổi hát. Suốt đoạn đường đi anh không nói câu nào. Nhưng anh cảm nhận được cái gì đó rất khác, con đường bạn anh đi không phải là con đường về nhà, gió khác, âm thanh khác. Bạn anh đang định làm gì?

“Mày chở tao đi đâu vậy?” – Anh thắc mắc.

“Đến nhà của Ngân, tao không muốn thấy mày như vậy nữa. Có gì hai người phải nói chuyện rõ với nhau.”

Anh im lặng. phải chăng, bạn anh đã làm đúng điều mà anh muốn bấy lâu?

Nếu em không có ngày mai…

Cô phát hiện ra mình hay chảy máu mũi giữa đêm. Có những đêm thức dậy máu chảy ướt cả gối. Cô thật sự rất hoảng sợ. Cô muốn nói cho anh nghe, nhưng cô sợ anh lo lắng, cô sợ anh sẽ cảm thấy tủi thân khi không thể giúp gì cho cô.

Cô lẳng lặng đi bệnh viện. Một, hai rồi ba nơi vẫn không có chẩn đoán chính xác hay cụ thể nào cho bệnh tình của cô. Có lần cô đang đi với anh thì máu chảy ra nhỏ giọt lên cả chiếc váy cô đang mặc. Cô hoảng hồn chùi đi những vệt máu. Rất may là anh không nhìn thấy cô lúc ấy.

Triệu chứng ấy vẫn chưa hề thuyên giảm thì cô thấy chóng mặt. Có hôm tỉnh dậy, cô nhìn thấy mọi vật xung quanh mình đang xoay… không cách nào cô đứng dậy nổi. Rồi những cơn đau đầu khiến cô bật tỉnh giữa đêm, nỗi sợ xâm chiếm khắp toàn thân run rẩy.

Những lần ngất xỉu đột ngột xảy ra ngày càng nhiều lần và sức khỏe cô cũng hao mòn đi thật nhiều.

Nỗi lo sợ của cô ngày càng lớn. Gia đình đã biết chuyện, không khí trong nhà lúc nào cũng ngột ngạt, căng thẳng. Chỉ khi bên cạnh anh, cô mới cảm thấy sự than thản và bình yên.

“Kể cho em nghe hoàng hôn mà anh từng thấy đi.” Một buổi chiều nọ, cô tựa vào vai anh và nói.

“Anh nhớ những buồi chiều thường bình yên lắm. Bầu trời ngả sang màu hồng thẳm. Lúc ấy nắng rất vàng, nhưng không còn thấy rõ từng sợi, mà nắng lan tỏa và trải dài trong khắp không gian một màu rất êm mượt. Những tán cây chuyển sang màu tím đậm pha giữa sắc xanh của lá và màu hồng của nền trời, xôn xao theo từng cơn gió nhẹ. Anh rất thích ngắm những đàn chim lần lượt sải cánh bay về tổ. Lúc ấy anh đã tự hứa với mình rằng, nhất định phải cùng người mình yêu tận hưởng những ngày hoàng hôn như thế.”

“Giờ anh đã làm được.”

Nói đến chữ cuối cô bỗng nghẹn họng. Mắt cô hoe đỏ. Cô nghĩ đến căn bệnh của mình. Không biết còn bao nhiêu buổi chiều như thế này nữa cho cả hai?

Vì đã yêu là sẽ tin

Bỗng anh quay người lại, anh nói muốn được “nhìn thấy” cô. Anh đặt bàn tay lên mặt cô. Rồi những ngón tay thô ráp ấy từ từ di chuyển, từ trán cô, dọc theo sống mũi, hai bên má, rồi làn môi… Bàn tay anh run run, anh đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy.

Gia đình cô quyết định đưa cô sang Úc điều trị. Bên đó có người thân chăm sóc, y học tiên tiến hơn, biết đâu họ sẽ tìm được nguồn gốc căn bệnh của cô và giúp cô chữa khỏi. Cô không có lựa chọn. Đây có thể là hy vọng cuối cùng của cô…

Cô băn khoăn không biết làm sao nói với anh. Nếu cô chữa hết bệnh và trở về, sự chờ đợi của anh sẽ là xứng đáng. Nhưng nếu cô không thể chữa khỏi, nếu những triệu chứng đó ngày một nặng hơn cho đến khi cô trút hơi thở cuối cùng, phải chăng cô sẽ hành hạ mãi mãi phần đời còn lại của người đàn ông cô yêu?

Cô bắt đầu tránh mặt anh, tìm cách từ chối những cuộc hẹn. Cô giả vờ quên hẹn, âm thầm nhìn anh ngồi chờ cô rồi buồn bã quay về, nước mắt cô lặng lẽ rơi.

Cô chọn cách chia tay. Khoảng cách có thể giúp anh bớt nhớ cô, thời gian có thể giúp anh tái tạo lại những mối quan tâm khác. Anh đâu hay biết, khoảnh khắc mà anh đồng ý chia tay, đứng dậy khó khăn kiếm đường ra khỏi cửa, lúc đó nước mắt cô đã tuôn trào tự bao giờ. Cô phải nén những tiếng khóc nấc của mình xuống tận sâu thật sâu, cô phải nén nỗi đau lớn không thể tả này lại không cho anh biết.

Cô chưa bao giờ biết tình yêu có thể làm cho người ta đau đớn thế này. Nhớ lại những bản tình ca buồn anh hát, cô cảm thấy mình đã hiểu được nó trọn vẹn.

Nếu cô không có ngày mai, thì anh vẫn còn, chỉ là cả hai không thể có nhau…

Anh nhìn thấy em về

Thời gian trôi qua như những cơn gió. Có lúc nhẹ nhàng và êm ả, cũng lắm khi thốc mạnh và nghiệt ngã vô cùng. Thế giới của anh không hẳn có gì đó thay đổi, nhưng con người anh đã biến chuyển khá nhiều. Không hiểu sao anh bắt đầu hát những bài tình ca vui tươi sôi động hơn ngày trước. Anh tập làm quen với nó, rồi cũng dần dần yêu thích nó. Những khách hàng đến quán ngạc nhiên trước sự thay đổi của anh, nhưng có vẻ như họ cũng rất thích thú với điều đó.

Nếu ai đó hỏi anh có buồn không, chắc chắn câu trả lời là có. Nhưng kể từ ngày biết hết sự thật về câu chuyện của cô, anh đã không còn cảm thấy đau đớn dằn vặt mình nữa.

Và những khúc tình ca kết thúc có hậu đã không còn trở nên xa lạ với anh. Những bài hát ấy dù chỉ đơn giản nhưng đã truyền thêm niềm tin cho rất nhiều người, trong đó có anh. Niềm tin là thứ hạnh phúc rất thật vẫn còn tồn tại trong cuộc đời này. Và người ta có thể tự tạo ra nó.

Hạnh phúc thật ra rất đời thường đó thôi. Anh vẫn ngày ngày cặm cụi tập hát. Hằng đêm anh vẫn biểu diễn. Và không khi nào anh không nhớ đến cô.

Đôi khi, cuộc sống vẫn sẽ buồn dẫu ta có hy vọng. Nhưng nếu ta không có hy vọng, cuộc sống sẽ chẳng bao giờ tìm thấy được niềm vui nữa. Và anh tiếp tục hát, say mê hát, cả những bản tình ca buồn hay lời hát ca ngợi tình yêu hạnh phúc ngọt ngào.

Vì đâu có khác biệt gì giữa buồn và vui khi ta đã trót yêu một người. Vì anh đã học tập chấp nhận cả hai. Nên mỗi bài hát của anh lại là một lời nhắn gửi đến cho cô. Anh hát, cho anh, cho cô, và cho biết bao con người đang chìm đắm trong thế giới tràn ngập yêu thương này.

Rồi sẽ có một ngày khi anh bước lên sân khấu và cất giọng, khi anh lại gửi nỗi nhớ thương đến một vùng đất xa xôi nào đó, cô quay trở về. Cô nhìn anh trìu mến. Mắt cô long lanh và ấm như nắng sáng mai. Đôi môi cô xinh xắn nở nụ cười thân thiết. Mái tóc cô nhẹ nhàng êm ái. Anh sẽ ngưng hát, buông lấy micro và chạy đến nắm chặt lấy tay cô. Anh sẽ nói cho cô biết một bí mật của mình:

“Dẫu anh biết mình không bao giờ nhìn thấy thế giới nữa, nhưng anh luôn có niềm tin rằng rồi anh sẽ nhìn thấy em về. Vì đã yêu thì phải tin, đúng không em?”

Hết.

© Hi Tường – blogradio.vn

HẾT

Có thể bạn quan tâm: Người yêu nhau sẽ trở lại bên nhau



Hi Tường

Tôi tin rằng ai cũng có trong mình một nỗi cô đơn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top