Tuổi 25 và lựa chọn trưởng thành cùng những kế hoạch không đầu không cuối
2018-07-12 01:22
Tác giả:
Đường lên Sapa vòng vèo, chông chênh như tuổi 25 sống không mục đích với những kế hoạch không đầu không cuối...
Ở Sài Gòn, mộng về ruộng bậc thang tầng tầng lớp lớp và cánh đồng hoa tam giác mạch, bạn bè rủ lên kế hoạch trước cả tháng, cuối cùng chỉ còn mỗi mình với những kế hoạch dở dang. Trước ngày đi, chân lại bị tai nạn nhẹ, cà nhắc hết 3 ngày. Tiên lượng dè dặt, đến ngày thì đi thôi.
16 tiếng di chuyển, 8 tiếng đi chơi, 8 tiếng ngủ, chóng vánh hết hai ngày. Sa Pa mưa không lối thoát, mưa nát bét ý định sống ảo với núi rừng Tây Bắc. Sau khi lội nước đá lên đỉnh Phan với ô và áo mưa, chỉ thấy những áo mưa khác và lạnh và mưa.
Tháng 6 đi mang theo nuối tiếc...
Tháng 7 tới cùng với n thứ không mong muốn, và lại cô độc giữa thành phố rộng lớn mà chật chội này. Nhớ ba mẹ, nhớ những giấc mơ, nhớ đam mê phải vội cất lại vì cơm áo gạo tiền. Ừ, 25 rồi, người ta bảo là đã lớn. Những điều ta tưởng rằng không thể chịu được, ta đã chịu. Những điều ta tưởng rằng không thể đánh mất, ta đã mất. 25 vẫn xe máy ngoài đường, hát những bài hát không đầu không cuối, nhìn đuôi xe người ta cộng điểm biển số.
Bởi vì trưởng thành là một chuyện nhanh không ngờ tới. Nó chưa bao giờ cho chúng ta cơ hội học cách tạm biệt một cách thể diện. Có lẽ khi ta đột nhiên quay đầu lại mới phát hiện con đường chỉ còn có mình ta cô độc lẻ loi. Trên con đường trưởng thành, những vết sẹo chọn tâm hồn là điểm đến. Bởi thay vì ngăn chặn một vết thương, ta chỉ biết làm công việc cầm máu, dù băng bó bằng thứ thuốc tốt nhất thì ở đó vẫn có một vết sẹo. Lòng tin cũng vì vậy mà quay lưng.
Có thể an ủi người ta nhưng chẳng thể làm bản thân hết buồn, có thể cho lời khuyên nhưng bản thân lại bế tắc, có thể chọc cười cho thiên hạ nhưng lại chẳng thể mua vui cho chính mình, có thể đi với rất nhiều người nhưng khi cô đơn nhất lại chẳng muốn ai bên cạnh. Chỉ lủi thủi một mình. Việc chạy chơi lăng xăng như hành động tự an ủi cho mình, như đốt lên đống lửa nhỏ vừa đủ hơ nóng mặt và tay, sau lưng vẫn lạnh cóng.
"Có những ngày chỉ muốn về quê
Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa
Nói với mẹ: con không đi làm nữa
Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe?"
(Nguyễn Thiên Ngân)
© Truong Tram – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu