Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trong mùa đại dịch, chúng ta càng tự hào hơn về đất nước Việt Nam

2020-03-13 01:22

Tác giả: Vũ Tiến Hưng Vũ Tiến Hưng


blogradio.vn - Cô mong rằng, trong mùa đại dịch các em sẽ thấy tự hào hơn về đất nước Việt Nam, luôn tin tưởng vào Đảng và chính phủ. Các em sẽ yêu nhiều hơn về mái trường, về thầy cô, nơi đã chắp cánh cho ước mơ của các em bay cao, bay xa. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, nhà trường, thầy cô sẽ luôn làm những gì tốt nhất có thể để mang lại mọi điều tốt nhất cho các em.

***

Các em học sinh thân mến!

Vậy là cũng khá lâu rồi đấy nhỉ từ khi dịch Covide tràn về. Cũng kể từ đó, cô trò mình phải xa nhau. Hôm nay, cô tới trường, khi bước vào cửa lớp, lòng cô xôn xao một cảm xúc khó tả, cảm giác trống vắng lạ thường. Cảnh vật vẫn thế, có điều chỉ hơi im ắng, thiếu tiếng nô đùa, tiếng cười hồn nhiên, ngây thơ đến lạ của các bạn học trò tinh nghịch nhưng đáng yêu lạ thường. Và cô thấy nhớ những cô cậu học trò của mình biết bao!

Các em thân yêu của cô!

Các em đang được nghỉ một kì nghỉ khá dài. Cô biết các em cũng nhớ trường, nhớ lớp lắm phải không? Cô vẫn còn lưu giữ tin nhắn của từng bạn gửi cho cô trong mùa đại dịch: "Cô ơi, em muốn đến trường", "Cô ơi, em nhớ cô và các bạn lắm ạ", "Cô ơi, bao giờ được đi học ạ". Những dòng tin nhắn của các em khiến lòng cô nghẹn ngào, chẳng kìm được nước mắt. Nhưng cô rất đỗi tự hào bởi các học trò của cô đã có những tình thật đáng quý về mái trường, về thầy cô, bè bạn.

Các em ạ! Thế giới nói chung và đất nước chúng mình nói riêng đang phải đối mặt với thử thách không hề nhỏ. Đó là  bệnh dịch Covide 19 lan tràn. Đây là một dịch bệnh có khả năng lây lan nhanh và trên diện rộng. Đất nước mình đang gồng lên để ngăn chặn dịch bệnh lây nhiễm lan tràn, tiến tới chấm dứt hoàn toàn để bảo vệ sức khỏe cho tất cả mọi người, để các em lại được đến trường, đến lớp như xưa.

Dẫu biết sẽ nhiều khó khăn, nhưng cô tin đất nước mình nhất định sẽ giành chiến thắng trong trận chiến này các em ạ. Các em có biết tại sao không?

Bởi Đảng, chính phủ mình luôn sáng suốt, luôn đặt an toàn của người dân lên vị trí tiên phong. Các em có thấy hình ảnh của phó thủ tướng Vũ Đức Đam - người con Thanh Miện quê Hải Dương chúng ta - người mà cô kính trọng gọi bằng tiếng thân thương, gần gũi " Bác Đam" đăm chiêu, trăn trở, lo lắng, trắng đêm không chợp được mắt  khi ca nhiễm thứ 17 xuất hiện trên mảnh đất trái tim Hà Nội. Bác luôn sát sao, chỉ đạo tận tình với tình thương yêu dân thực sự để ngăn dịch bệnh. Các em có thấy hình ảnh các anh bộ đội cụ Hồ xuống tận rừng sâu để ở nhường chỗ cho dân mình cách li... Các em có thấy xe cảnh sát chở đến tận nơi lương thực cho bà con lúc khó khăn, hoạn nạn. Rồi tuổi trẻ Việt Nam xung phong được đến chăm sóc người ở khu cách li bị nghi nhiễm, bất chấp hiểm nguy có thể đến với mình. Bao nhiêu tổ chức, cá nhân bỏ tiền mua khẩu trang phát miễn phí cho dân. Tất cả, tất cả những hình ảnh ấy thật đẹp phải không các em?

Còn ở mái trường, nơi các em đang học tập thì sao? Trong những ngày vắng trò, các thầy cô vẫn không hề ngừng nghỉ, vẫn đến trường hàng ngày phun sát khử trùng, dọn dẹp  vệ sinh trường lớp thật sạch sẽ, chuẩn bị thật kĩ càng từ chỗ rửa tay, từ bánh xà phòng... để chào đón các em khi trở lại trường. Và cả rặng cây trước cửa lớp mình, ngày ngày cô vẫn tới thăm nom, để khi mùa dịch qua đi, khi trở lại mái trường các em sẽ có một không gian học tập sạch sẽ, và đẹp các em ạ.

Cô mong rằng, trong mùa đại dịch các em sẽ thấy tự hào hơn về đất nước Việt Nam, luôn tin tưởng vào Đảng và chính phủ. Các em sẽ yêu nhiều hơn về mái trường, về thầy cô, nơi đã chắp cánh cho ước mơ của các em bay cao, bay xa. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, nhà trường, thầy cô sẽ luôn làm những gì tốt nhất có thể để mang lại mọi điều tốt nhất cho các em.

Điều mong mỏi của một giáo viên chủ nhiệm như cô, trong những ngày ở nhà, các em hãy làm những việc hữu ích nhé: Tự phòng bệnh cho bản thân mình, cho gia đình, không quên ôn bài và tuyên truyền những hiểu biết mà các em đã được thầy cô, nhà trường trang bị tới tất cả mọi người.

Cô tin tưởng với tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng của Đảng, của toàn dân, dịch Covide sẽ sớm dập tắt tại Việt Nam, để các em lại được tới trường  cùng cô tìm tòi kiến thức. Trong mùa đại dịch, cô càng thấm nhuần những câu thơ của nhà thơ Tố Hữu:   

"Ôi! Việt Nam xứ sở lạ lùng

Đến em thơ cũng hóa những anh hùng

Đến ong dại cũng chở thành chiến sĩ

Và hoa lá cũng đơm thành vũ khí"

Cuối thư, cô mong các em mạnh khỏe, luôn tin tưởng vào ngày mai tươi sáng. Yêu các em. Mong ngày gặp lại! Chào thân ái!

© Vũ Tiến Hưng - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Nỗi cô đơn tháng ba

                      

Vũ Tiến Hưng Vũ Tiến Hưng

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ngày mai khi chúng ta gặp lại

Ngày mai khi chúng ta gặp lại

Cuộc sống là vậy sẽ không cho chúng ta nói “Nếu". Khi bạn yêu ai đó hãy dành cho họ thời gian của mình bởi chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết trước một ngày nào đó chúng ta có phải tiếc nuối, có phải hối hận hay không, hãy nói với nhau những điều ngọt ngào khi còn có thể. Điều đau khổ nhất không phải ai hết yêu ai, ai phản bội ai mà điều đau khổ nhất là khi chúng ta còn rất yêu nhưng âm dương cách biệt.

4 cách giúp bạn trả lời câu hỏi 'Tôi có nên hẹn hò với người ấy?'

4 cách giúp bạn trả lời câu hỏi 'Tôi có nên hẹn hò với người ấy?'

Dù là những cô cậu có kinh nghiệm hẹn hò lâu năm, ắt hẳn không ít chàng trai hoặc cô nàng cảm thấy chần chừ khi không thể xác định tình cảm của đối phương. Đẹp mách bạn 4 cách đơn giản, chất lượng để quyết định xem người ấy có thật sự là một nửa phù hợp để tiến đến hẹn hò hay không.

Nỗi lòng người cha

Nỗi lòng người cha

Giờ thì ai cũng hiểu những lời nói chứa đầy ẩn ý của ông mà họ luôn cho rằng đó là nói xàm nói nhảm, con ma men nói chứ hoàn toàn không phải ông bảy Từ nói. Giờ thì hiểu ra, không những anh bảy tỉnh mà còn rất tỉnh, tỉnh hơn tất cả mọi người. Hàng xóm ai ai cũng thương tiếc, đau xót. Tấm lòng của người cha quá cao thượng và vĩ đại.

Em nhớ

Em nhớ

Nhớ anh dường như thành quy luật Như chuyện vốn dĩ trong đất trời Dù nước vẫn chảy mây trôi mãi Em đây luôn nhớ, yêu một người.

 Tình đầu đơn phương rồi sẽ thành hoài niệm

Tình đầu đơn phương rồi sẽ thành hoài niệm

Thời gian vẫn thế, luôn luôn tàn nhẫn, mọi thứ đều sẽ đổi thay. Ai mà chẳng phải lớn, tình đầu đơn phương rồi cũng sẽ thành hoài niệm. Tôi của mười năm sau - 25 tuổi, kẻ đang vật lộn với áp lực của người trưởng thành nhưng thi thoảng vẫn không chịu được mà nhớ về những năm tháng niên thiếu cùng dáng vẻ tình đầu ngày ấy.

Có mẹ là một hạnh phúc lớn lao

Có mẹ là một hạnh phúc lớn lao

Mỗi chúng ta ai cũng có nhiều cách sống, nhiều con đường và hướng đi cho bản thân trong cuộc đời, nhưng ai rồi cũng chỉ có một nơi để quay về, để nương tựa, để bình yên đó là gia đình đó là bên mẹ của chúng ta. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có bởi hạnh phúc đã ở ngay nơi đó, và khi ta còn có mẹ bên cạnh thì đó chính là một hạnh phúc lớn lao.

Những câu thoại giúp trái tim chữa lành trong phim Khóa chặt cửa nào Suzume

Những câu thoại giúp trái tim chữa lành trong phim Khóa chặt cửa nào Suzume

“Khóa chặt cửa nào Suzume”, bộ phim mới nhất của “phù thủy nỗi buồn” Shinkai Makoto không chỉ ghi điểm vì nội dung ấm áp mà còn có những câu thoại khiến bạn nghe một lần là nhớ mãi.

6 bí quyết thực hành sống chậm từ các quốc gia trên thế giới

6 bí quyết thực hành sống chậm từ các quốc gia trên thế giới

Thay vì mãi vội vã chạy theo những tấp nập ngoài kia, đôi khi bạn cần học cách sống chậm hơn để có thể trọn vẹn tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc đời.

Chúng ta bắt đầu lại nhé! (Phần 2)

Chúng ta bắt đầu lại nhé! (Phần 2)

Những năm sau, năm nào cậu ấy cũng chờ cậu đến họp mặt chỉ để gặp cậu nhưng cậu đều không xuất hiện, nhiều năm liền đều hỏi về tin tức và cuộc sống của cậu đều đặn như vậy suốt 7 năm, năm nay vốn dĩ không có nhiều hi vọng, vậy mà cậu xuất hiện.

Tuổi trẻ như mưa đầu mùa

Tuổi trẻ như mưa đầu mùa

Thời gian thì vẫn cứ trôi Sân trường giờ chỉ mình tôi dư thừa Mực đen trên giấy khô chưa? Mà sao tuổi trẻ như mưa đầu mùa.

back to top