Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trong mùa đại dịch, chúng ta càng tự hào hơn về đất nước Việt Nam

2020-03-13 01:22

Tác giả: Vũ Tiến Hưng Vũ Tiến Hưng


blogradio.vn - Cô mong rằng, trong mùa đại dịch các em sẽ thấy tự hào hơn về đất nước Việt Nam, luôn tin tưởng vào Đảng và chính phủ. Các em sẽ yêu nhiều hơn về mái trường, về thầy cô, nơi đã chắp cánh cho ước mơ của các em bay cao, bay xa. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, nhà trường, thầy cô sẽ luôn làm những gì tốt nhất có thể để mang lại mọi điều tốt nhất cho các em.

***

Các em học sinh thân mến!

Vậy là cũng khá lâu rồi đấy nhỉ từ khi dịch Covide tràn về. Cũng kể từ đó, cô trò mình phải xa nhau. Hôm nay, cô tới trường, khi bước vào cửa lớp, lòng cô xôn xao một cảm xúc khó tả, cảm giác trống vắng lạ thường. Cảnh vật vẫn thế, có điều chỉ hơi im ắng, thiếu tiếng nô đùa, tiếng cười hồn nhiên, ngây thơ đến lạ của các bạn học trò tinh nghịch nhưng đáng yêu lạ thường. Và cô thấy nhớ những cô cậu học trò của mình biết bao!

Các em thân yêu của cô!

Các em đang được nghỉ một kì nghỉ khá dài. Cô biết các em cũng nhớ trường, nhớ lớp lắm phải không? Cô vẫn còn lưu giữ tin nhắn của từng bạn gửi cho cô trong mùa đại dịch: "Cô ơi, em muốn đến trường", "Cô ơi, em nhớ cô và các bạn lắm ạ", "Cô ơi, bao giờ được đi học ạ". Những dòng tin nhắn của các em khiến lòng cô nghẹn ngào, chẳng kìm được nước mắt. Nhưng cô rất đỗi tự hào bởi các học trò của cô đã có những tình thật đáng quý về mái trường, về thầy cô, bè bạn.

Các em ạ! Thế giới nói chung và đất nước chúng mình nói riêng đang phải đối mặt với thử thách không hề nhỏ. Đó là  bệnh dịch Covide 19 lan tràn. Đây là một dịch bệnh có khả năng lây lan nhanh và trên diện rộng. Đất nước mình đang gồng lên để ngăn chặn dịch bệnh lây nhiễm lan tràn, tiến tới chấm dứt hoàn toàn để bảo vệ sức khỏe cho tất cả mọi người, để các em lại được đến trường, đến lớp như xưa.

Dẫu biết sẽ nhiều khó khăn, nhưng cô tin đất nước mình nhất định sẽ giành chiến thắng trong trận chiến này các em ạ. Các em có biết tại sao không?

Bởi Đảng, chính phủ mình luôn sáng suốt, luôn đặt an toàn của người dân lên vị trí tiên phong. Các em có thấy hình ảnh của phó thủ tướng Vũ Đức Đam - người con Thanh Miện quê Hải Dương chúng ta - người mà cô kính trọng gọi bằng tiếng thân thương, gần gũi " Bác Đam" đăm chiêu, trăn trở, lo lắng, trắng đêm không chợp được mắt  khi ca nhiễm thứ 17 xuất hiện trên mảnh đất trái tim Hà Nội. Bác luôn sát sao, chỉ đạo tận tình với tình thương yêu dân thực sự để ngăn dịch bệnh. Các em có thấy hình ảnh các anh bộ đội cụ Hồ xuống tận rừng sâu để ở nhường chỗ cho dân mình cách li... Các em có thấy xe cảnh sát chở đến tận nơi lương thực cho bà con lúc khó khăn, hoạn nạn. Rồi tuổi trẻ Việt Nam xung phong được đến chăm sóc người ở khu cách li bị nghi nhiễm, bất chấp hiểm nguy có thể đến với mình. Bao nhiêu tổ chức, cá nhân bỏ tiền mua khẩu trang phát miễn phí cho dân. Tất cả, tất cả những hình ảnh ấy thật đẹp phải không các em?

Còn ở mái trường, nơi các em đang học tập thì sao? Trong những ngày vắng trò, các thầy cô vẫn không hề ngừng nghỉ, vẫn đến trường hàng ngày phun sát khử trùng, dọn dẹp  vệ sinh trường lớp thật sạch sẽ, chuẩn bị thật kĩ càng từ chỗ rửa tay, từ bánh xà phòng... để chào đón các em khi trở lại trường. Và cả rặng cây trước cửa lớp mình, ngày ngày cô vẫn tới thăm nom, để khi mùa dịch qua đi, khi trở lại mái trường các em sẽ có một không gian học tập sạch sẽ, và đẹp các em ạ.

Cô mong rằng, trong mùa đại dịch các em sẽ thấy tự hào hơn về đất nước Việt Nam, luôn tin tưởng vào Đảng và chính phủ. Các em sẽ yêu nhiều hơn về mái trường, về thầy cô, nơi đã chắp cánh cho ước mơ của các em bay cao, bay xa. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, nhà trường, thầy cô sẽ luôn làm những gì tốt nhất có thể để mang lại mọi điều tốt nhất cho các em.

Điều mong mỏi của một giáo viên chủ nhiệm như cô, trong những ngày ở nhà, các em hãy làm những việc hữu ích nhé: Tự phòng bệnh cho bản thân mình, cho gia đình, không quên ôn bài và tuyên truyền những hiểu biết mà các em đã được thầy cô, nhà trường trang bị tới tất cả mọi người.

Cô tin tưởng với tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng của Đảng, của toàn dân, dịch Covide sẽ sớm dập tắt tại Việt Nam, để các em lại được tới trường  cùng cô tìm tòi kiến thức. Trong mùa đại dịch, cô càng thấm nhuần những câu thơ của nhà thơ Tố Hữu:   

"Ôi! Việt Nam xứ sở lạ lùng

Đến em thơ cũng hóa những anh hùng

Đến ong dại cũng chở thành chiến sĩ

Và hoa lá cũng đơm thành vũ khí"

Cuối thư, cô mong các em mạnh khỏe, luôn tin tưởng vào ngày mai tươi sáng. Yêu các em. Mong ngày gặp lại! Chào thân ái!

© Vũ Tiến Hưng - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Nỗi cô đơn tháng ba

                      

Vũ Tiến Hưng Vũ Tiến Hưng

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

back to top