Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi yêu “điên cuồng” một kẻ phản bội

2025-02-15 18:05

Tác giả: Cherry


blogradio.vn - Nhưng cuộc sống không chờ đợi ai, và tôi không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục bước đi. Tôi bắt đầu tìm lại chính mình, học cách mạnh mẽ hơn, tự lo cho bản thân và chiến đấu với bệnh tật một mình.

***

Chúng ta thường nghe những câu chuyện tình yêu đẹp, những lời hứa hẹn ngọt ngào, những khoảnh khắc bên nhau đầy hạnh phúc. Nhưng ít ai biết rằng, tình yêu không phải lúc nào cũng là một con đường thẳng tắp, dễ dàng đi đến đích cuối cùng.

Tôi đã từng yêu một người đến mức điên cuồng, đã từng tin tưởng vào anh tuyệt đối, nhưng rồi anh là người khiến tôi phải đau đớn, tổn thương nhất trong đời. Nhưng chính anh cũng là người giúp tôi trở thành một phiên bản mạnh mẽ hơn của chính mình.

Câu chuyện của chúng tôi bắt đầu từ những năm tháng thanh xuân rực rỡ, khi tôi và anh - Tuấn, gặp nhau trong một hoàn cảnh đầy ngẫu nhiên. Anh là chàng trai dịu dàng, ấm áp, với ánh mắt luôn ẩn chứa sự quan tâm chân thành. Tuấn là người tôi đã luôn tưởng tượng sẽ cùng tôi đi qua suốt cuộc đời này. Chúng tôi yêu nhau suốt 9 năm dài, một quãng thời gian mà tôi từng nghĩ không gì có thể thay đổi được tình cảm giữa chúng tôi. Anh luôn ở bên cạnh, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, từ những ngày chúng tôi còn là những đứa trẻ chưa biết gì về cuộc đời, cho đến khi chúng tôi trưởng thành hơn, yêu thương nhau với những ước mơ về một tương lai đẹp.

Cảm giác của tôi khi anh quỳ xuống cầu hôn là một cảm giác mà suốt đời tôi không thể nào quên. Những giọt nước mắt hạnh phúc cứ lăn dài trên má, vì tôi đã nghĩ rằng, cuối cùng chúng tôi sẽ trở thành vợ chồng, sẽ có một đám cưới trong mơ mà mọi cô gái đều mơ ước. Tuấn nói rằng anh sẽ luôn bên tôi, sẽ cùng tôi đi qua mọi khó khăn trong cuộc đời này. Những lời hứa ấy dường như đã trở thành sợi dây vô hình buộc chặt chúng tôi lại với nhau.

Nhưng cuộc đời không bao giờ đơn giản như chúng ta nghĩ. Một tuần trước ngày cưới, khi tôi đang hạnh phúc chuẩn bị cho đám cưới của mình, tôi nhận được một kết quả chẩn đoán từ bệnh viện mà không ai có thể chuẩn bị tinh thần cho nó. Bệnh ung thư giai đoạn đầu. Trái tim tôi như vỡ vụn, như bị ai đó đấm vào, khiến tôi không thể thở được. Cảm giác sợ hãi, hoang mang bao trùm lấy tôi, và tôi chỉ muốn tìm một bờ vai để dựa vào. Đó chính là lúc tôi cần Tuấn nhất, cần anh để anh cho tôi sức mạnh vượt qua, cần anh để tôi cảm nhận được tình yêu thương mà tôi đã tin tưởng suốt 9 năm qua.

Nhưng rồi, điều mà tôi không thể ngờ tới đã xảy ra. Tuấn đã rời bỏ tôi vào lúc tôi yếu đuối và cần anh nhất. Anh không cho tôi một lời giải thích, không một cuộc nói chuyện rõ ràng, chỉ là những tin nhắn ngắn ngủi rồi sự im lặng kéo dài. Anh biến mất khỏi cuộc đời tôi như chưa từng tồn tại. Tôi đã nghĩ rằng mình đang sống trong một cơn ác mộng, và tôi không thể thức dậy.

Những tháng ngày tiếp theo trôi qua trong cô đơn và đau đớn. Những buổi sáng tôi thức dậy và không thấy anh bên cạnh, những đêm tôi nằm trên giường mà không thể ngủ vì nghĩ đến những lời hứa anh đã từng nói, nghĩ đến tất cả những kỷ niệm mà chúng tôi đã có. Nhưng cuộc sống không chờ đợi ai, và tôi không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục bước đi. Tôi bắt đầu tìm lại chính mình, học cách mạnh mẽ hơn, tự lo cho bản thân và chiến đấu với bệnh tật một mình.

Dù cho tôi không có anh bên cạnh, nhưng tôi đã tìm thấy sức mạnh trong chính mình. Dù có lúc tôi cảm thấy tuyệt vọng, có lúc tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục, nhưng tôi vẫn tiếp tục bước đi. Và thật kỳ diệu, sức khỏe của tôi dần được cải thiện. Tôi không còn những cơn đau như trước, tôi cảm nhận được sự sống đang quay trở lại với tôi. Tôi nghĩ, có lẽ ông trời vẫn còn thương tôi, vẫn cho tôi cơ hội để tiếp tục sống.

Rồi một ngày, Tuấn bất ngờ xuất hiện trở lại. Anh xin lỗi tôi, nói rằng anh đã sai khi rời bỏ tôi, rằng anh muốn cùng tôi chiến đấu với bệnh tật, rằng anh sẽ không bỏ tôi một lần nữa. Tôi đã ngập tràn hy vọng, nghĩ rằng cuối cùng chúng tôi sẽ quay lại với nhau, sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Dù trái tim tôi vẫn còn đầy vết xước, tôi vẫn muốn tin vào anh, vào tình yêu mà chúng tôi đã từng có.

Nhưng rồi, chỉ một ngày sau đó, tôi nhận được tin từ một người bạn: Tuấn đã kết hôn… với người con gái khác. Tôi không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy tấm ảnh cưới của anh. Cảm giác lúc đó thật khó tả, một cảm giác pha trộn giữa đau đớn, oán hận và sự buông xuôi. Tôi không biết phải làm gì, phải nghĩ thế nào. 9 năm yêu nhau, 9 năm đợi chờ, 9 năm tưởng chừng như là mãi mãi, vậy mà tất cả đã kết thúc trong một khoảnh khắc.

Tôi tự hỏi, liệu tình yêu chúng tôi có thực sự là tình yêu? Liệu tôi có phải là người duy nhất yêu điên cuồng đến mức không thể buông tay? Câu trả lời có lẽ là không. Bởi vì nếu anh yêu tôi thật lòng, anh sẽ không bao giờ bỏ tôi vào lúc tôi yếu đuối nhất. Anh sẽ không rời bỏ tôi chỉ vì một thử thách nhỏ như thế. Anh đã chọn rời xa tôi, và đó là quyết định của anh.

Cuộc đời đôi khi thật trớ trêu, nhưng cũng chính vì những thử thách như thế, tôi đã học được cách đứng dậy, học được cách yêu thương bản thân mình, học được cách trân trọng từng khoảnh khắc sống còn lại, dù không còn anh bên cạnh.

Sau những biến cố, tôi nhận ra rằng, ai cũng có quyền lựa chọn hạnh phúc của riêng mình. Và tôi cũng vậy. Tôi sẽ không để quá khứ cản trở tôi sống hạnh phúc những ngày còn lại. Tôi sẽ tiếp tục yêu thương bản thân, trân trọng cuộc sống này, và hy vọng rằng một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy một tình yêu thực sự xứng đáng với những gì tôi đã trải qua.

Gửi Tuấn, cảm ơn anh vì những năm tháng thanh xuân tươi đẹp mà chúng ta đã có. Chúc anh hạnh phúc bên lựa chọn của mình.

© Cherry - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cuối Cùng Chúng Ta Vẫn Nên Buông Tay | Radio Tâm sự

Cherry

Mình là Cherry, một người yêu thích viết lách và luôn tin vào sức mạnh của ngôn từ trong việc chạm đến cảm xúc của người khác. Mình thích kể những câu chuyện giản dị nhưng sâu lắng, đôi khi là những dòng tâm sự nhẹ nhàng, đôi khi là những góc nhìn mới mẻ về cuộc sống. Hy vọng qua từng con chữ, mình có thể mang đến cho thính giả của Blog Radio những phút giây lắng đọng và đồng cảm.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình cuối

Tình cuối

Anh và cô xa nhau từ đó, cô cứ nghĩ chẳng bao giờ được gặp lại nữa. Cô cũng mong cho anh được mọi điều may mắn và hạnh phúc, anh cũng vậy. Anh xa cô và bị mất liên lạc luôn từ lúc đó, từ năm cô tròn mười tám tuổi còn anh đã trên hai mươi.

Người khôn ngoan chỉ lựa chọn, kẻ dại lại cố gắng thay đổi ai kia

Người khôn ngoan chỉ lựa chọn, kẻ dại lại cố gắng thay đổi ai kia

Thế giới của người lớn chỉ có sàng lọc, không thuyết giáo; chỉ có sự lựa chọn, không có sự thay đổi. Hai việc khó nhất trên đời là đặt suy nghĩ của mình vào đầu người khác và bỏ tiền của người khác vào túi mình.

Giao cảm với thiên nhiên

Giao cảm với thiên nhiên

Dù phải chịu nhiều áp lực, căng thẳng hay bế tắc, thiên nhiên cũng sẽ giúp mỗi người tĩnh tâm để nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống, để sống đời thư thái, an yên.

Những lời động viên

Những lời động viên

Nếu cuộc sống này có những điều đáng yêu Có những ấm lòng như bữa cơm chiều nấu vội Có những tình người có những trở trăn Những cúi xuống cho tim mình đầy lên mãi

Khoảng cách

Khoảng cách

Ai cũng biết khoảng cách trong gia đình họ mỗi lúc mỗi lớn, một khoảng cách không biết đến bao giờ mới có thể xóa đi hay chí ít cũng được kéo gần lại với nhau hơn.

Bức tranh tình yêu

Bức tranh tình yêu

Này cô gái cô có hiểu cho anh không Tình anh là những mầm xuân hé nở Duyên tình xưa là hồn anh than thở Bởi ý tình vỡ vọng trong đắng cay

Phụ nữ có 6 đặc điểm cơ thể này tụ tiền tụ phúc được bề trên bảo bọc

Phụ nữ có 6 đặc điểm cơ thể này tụ tiền tụ phúc được bề trên bảo bọc

Những nét quý tướng của phụ nữ này đặc biệt thu hút tài lộc và vận may.

Chơi vơi nỗi nhớ Măng Đen

Chơi vơi nỗi nhớ Măng Đen

Đến Măng Đen, buổi đêm, bên bếp lửa bập bùng, dưới mái nhà Rông, bạn sẽ được nghe các bô lão trong làng kể về những câu chuyện sử thi, những sự tích về “bảy hồ, ba thác”…, không khí đó mới thật sự đúng chất Tây Nguyên. Đó cũng sẽ là những kỉ niệm thú vị không thể nào quên trên hành trình xuôi đại ngàn của bạn đấy, bạn à!

Vọng tiếng quê!

Vọng tiếng quê!

Nhắc đến quê hương không ai trong mỗi chúng ta không nguôi nhớ thương. Dù đang ở đâu, lúc nào, tiếng quê vọng mãi trong lòng mỗi người, ở mọi lứa tuổi đều có một cảm xúc riêng biệt.

Buông

Buông

Em đi rồi mang cả những yêu thương Tôi đã quen nên thấy bình thường lắm Những ngọt ngào, dịu dàng giờ xa vắng Đành bỏ buông cho yên lặng ngủ vùi

back to top