Tôi kể bà nghe chuyện tình yêu của chúng mình
2018-04-22 01:15
Tác giả:
Tình yêu tụi trẻ chẳng e dè gì
Nào cứ đăng ảnh so bì
Người yêu tôi đẹp rồi thì thủy chung
Tay ôm, má ấp ung dung
Ngay chỗ công cộng rồi cùng hôn nhau
Đi đâu chụp ảnh rõ mau
Chăm chăm điện thoại chẳng câu chuyện nào.
Tưởng vậy hạnh phúc biết bao
Ai ngờ được tháng gọi tao với mày.
Đúng là tình yêu rõ hay
Nói câu thương lắm mà nay chửi thề
Dăm ba tháng bảo hết mê
Chỉ là cảm nắng không hề có yêu.
Rồi thì khóc lóc vội kêu
Chia tay nhanh chóng hóa rêu nhanh tàn.
Trách hờn, đau lòng tràn lan
Trên mạng xã hội miên man suốt ngày
Không liên lạc biết bao ngày
Rời xa đánh mất lạ thay chẳng còn
Yêu đương chỉ vẹn cỏn con
Tính bằng đôi chút ngày non xanh màu.
Thời gian cứ thế qua nhau
Như người xa lạ không đau đớn gì
Vậy là hết… cả bờ mi
Khô nhanh giọt lệ chia ly lối về.
Bà kể, tôi thấy ngộ ghê
Thế mà đôi lúc chúng chê tôi kì
Bà ạ, biết thế thôi thì
Tôi xin kể lại những gì đã qua
Ngày ấy bà mới lên ba
Cùng tôi nhảy múa bên nhà u Minh
Bà cười chúm chím rất xinh
Có chiếc răng khểnh chút tình đáng yêu
Mười tám bà đẹp yêu kiều
Khiến bao chàng trẻ tỏ điều tán dương
Lòng tôi vốn chút tơ vương
Đêm ngày nhung nhớ yêu thương trong lòng
Cơ mà chẳng thể tỏ mong
Tiếng yêu còn giấu đầy trong tim này
Chỉ biết bên bà từng ngày
Chăm lo khi ốm thư tay đợi chờ
Hồi hộp lo lắng như mơ
Mong thư rồi đáp đến ngơ cả người
Rồi gặp bà chỉ mỉm cười
Cầm tay tôi nói những lời yêu thương
Lòng tôi hạnh phúc vô nhường
Chỉ mong bên mãi đoạn đường cùng nhau.
Mấy chục năm đã qua mau
Tình tôi nguyên vẹn mai sau vẫn còn.
© Nga Levender - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…
Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.
Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!
Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.
Quan họ không lấy nhau
"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"
Nốt trầm tuổi 30!
Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.
Tuổi thơ và Ngoại
Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.
Ta lại tương phùng
Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.
Ngã rẽ
Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?
Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?
Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.