Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi cứ ngồi đây đợi tình yêu

2019-03-23 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi không chen lấn giữa hơn 7 tỷ người để tìm kiếm cho mình một nữa mà nhờ duyên đã đưa đẩy chúng tôi gặp nhau. Tôi cũng chẳng có quyền lựa chọn người đi cùng tôi phải như thế này như thế kia, phải giàu có, đẹp trai hay phải đúng như người mà tôi đặt ra.

***

Hạnh phúc trong tình yêu đối với mỗi người sẽ có một cách nghĩ và sự suy luận khác nhau. Với tôi, tôi cũng có cách nhìn hạnh phúc riêng của mình và hạnh phúc của tôi chính là yêu anh.

Người ta thường nói trong tình yêu nếu bạn hạnh phúc thì có nghĩa bạn chọn đúng người đúng thời điểm, còn lúc tình yêu bạn không bền không hạnh phúc thì gọi đó là sai người sai thời điểm. Tôi thì lại nghĩ khác, người ta lấy “Đối phương - thời điểm” tạo nên một tình yêu của họ, còn tôi thì lấy “nhân duyên - định mệnh” vẽ nên hạnh phúc trong tình yêu cho chính mình.

Tôi cứ ngồi đây đợi tình yêu

Khi bạn thấy tình yêu của bạn có sự rạn nứt, bạn chợt đổ lỗi do không hợp với đối phương hay thời điểm bạn đến với họ không đúng lúc. Nhưng bạn đâu kiên nhẫn nhìn lại mọi thứ mà bạn đã từng đi qua cùng nhau. Khi yêu, bạn có thể bất chấp tìm ngàn lý do để bên họ cũng như khi bạn chia tay bạn cũng vô cớ tìm ngàn lý do rời đi. Vậy thử hỏi đúng người đúng thời điểm là như thế nào? Cũng do chính người trong cuộc thôi cứ mỗi lần gặp chuyện bạn lại đổ lỗi mọi thứ do hoàn cảnh, thời điểm, đối phương. Thật ra trong tình yêu đúng người đúng thời điểm là do bạn tạo ra nó thôi, ai cũng nuôi cái tôi của mình hết thì nó cũng chẳng đi đến đâu được hay cả khi bạn cô đơn nhưng muốn tìm người hoàn hảo để yêu thì có lẽ bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được.

Tôi 24 tuổi bắt đầu có một mối tình đầu tiên, bạn bè tôi bảo tôi đào hoa nhưng thực chất tôi chả có một mối tình nào cả. Tôi cũng không quan tâm rằng việc tìm ai đó khi bạn bè điều có hay thậm chí thanh xuân của tôi trôi dần đi theo năm tháng, vì những người đến với tôi, tôi điều từ chối cho đến khi tôi gặp anh. Tôi không gọi là đúng người mà tôi gọi là “nhân duyên và đinh mệnh”, tôi có duyên gặp anh và định mệnh đưa chúng tôi gần nhau. Tôi không chen lấn giữa hơn 7 tỷ người để tìm kiếm cho mình một nữa mà nhờ duyên đã đưa đẩy chúng tôi gặp nhau. Tôi cũng chẳng có quyền lựa chọn người đi cùng tôi phải như thế này như thế kia, phải giàu có, đẹp trai hay phải đúng như người mà tôi đặt ra.

Tôi và anh quen nhau là khi tôi một cô gái 24 tuổi còn dựa dẫm gia đình, ngồi trên ghế đại học theo đuổi đam mê của bản thân. Anh, chàng trai 28 tuổi bị mất thăng bằng trong cuộc sống, cũng chính thời điểm xảy ra biến cố khiến anh suy sụp và hầu như muốn vứt bỏ tất cả thì lại gặp tôi. Vậy đấy, tình yêu chúng tôi cũng chẳng phô trương gì, nó nhẹ nhàng và êm đềm. Anh luôn nhỏ nhẹ với tôi, nhường nhịn tôi trong mọi thứ. Có lần anh nói tôi câu này”Cảm ơn em đã yêu anh và kiên nhẫn ở bên anh khi anh chẳng có gì trong tay”. Biết là anh nghĩ tôi sẽ thiệt thòi khi yêu anh, tôi sẽ chẳng được này kia như người khác.

Tôi cứ ngồi đây đợi tình yêu

Tôi không nghĩ cứ yêu được người giàu sang sẽ vui vẻ và hạnh phúc, vì niềm vui và hạnh phúc đó là do chính bản thân mình tạo ra hà cớ gì phải nhìn người khác để làm cho giống họ. khi yêu là lúc bên nhau, được đi chơi cùng nhau và chỉ cần luôn thấy đối phương mĩm cười hàng ngày vậy là đủ hạnh phúc rồi. Và tôi hạnh phúc khi mình sống đúng cảm xúc, không biết tiếp theo như thế nào nhưng thanh xuân tôi chẳng có gì hối tiếc vì tôi không bỏ lỡ người thương tôi thật lòng.

Cảm giác thấy mình nhỏ bé là khi anh xoa đầu véo má, khi anh luôn cười tươi lúc nhìn tôi, khi anh hỏi “Em muốn ăn gì anh nấu”, “Em ăn gì không anh mua về” và lúc anh đi đâu làm gì cũng nhớ tới tôi. Mỗi lần giận nhau chúng tôi không giữ cái tôi, ai sai sẽ nhận lỗi và luôn lắng nghe nhau. Chúng tôi sống và trưởng thành cùng nhau khi chúng tôi luôn tôn trọng và nhận ra được giá trị của mình vốn có trong một mối quan hệ đẹp.

“Cảm ơn anh, đã xuất hiện bên em, yêu em. Hạnh phúc của em chính là yêu anh”.

© Trần Thị Linh Nhi – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Những lúc đấy mình chỉ cười, bởi vì chỉ bản thân mình mới biết, thật ra mình như thế nào. Chẳng qua là bản thân mình “hèn”. Hèn đúng nghĩa, hèn yêu, hèn cả được yêu.

Tiêu cực là một phần của chính mình

Tiêu cực là một phần của chính mình

Mỗi ngày trôi qua, mình lại có cảm giác mình muốn sống hơn một ngày. Mình vẫn còn những cuộc gặp gỡ mà mình cần phải gặp, còn những nơi mà mình cần phải đến, mọi thứ đều cần thời điểm thích hợp.

Có một ngày

Có một ngày

Em dừng bước và nhìn khắp nẻo Những góc nhỏ một thời vẫn như còn vọng đâu đây

Bây giờ là mùa đông

Bây giờ là mùa đông

Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ

Nếu lỡ

Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn

Sống trọn

Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn

Đông về lại thấy cô đơn

Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi

Tôi muốn được là tôi

Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu

Tiếng yêu đầu

Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

back to top