Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi cứ ngồi đây đợi tình yêu

2019-03-23 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi không chen lấn giữa hơn 7 tỷ người để tìm kiếm cho mình một nữa mà nhờ duyên đã đưa đẩy chúng tôi gặp nhau. Tôi cũng chẳng có quyền lựa chọn người đi cùng tôi phải như thế này như thế kia, phải giàu có, đẹp trai hay phải đúng như người mà tôi đặt ra.

***

Hạnh phúc trong tình yêu đối với mỗi người sẽ có một cách nghĩ và sự suy luận khác nhau. Với tôi, tôi cũng có cách nhìn hạnh phúc riêng của mình và hạnh phúc của tôi chính là yêu anh.

Người ta thường nói trong tình yêu nếu bạn hạnh phúc thì có nghĩa bạn chọn đúng người đúng thời điểm, còn lúc tình yêu bạn không bền không hạnh phúc thì gọi đó là sai người sai thời điểm. Tôi thì lại nghĩ khác, người ta lấy “Đối phương - thời điểm” tạo nên một tình yêu của họ, còn tôi thì lấy “nhân duyên - định mệnh” vẽ nên hạnh phúc trong tình yêu cho chính mình.

Tôi cứ ngồi đây đợi tình yêu

Khi bạn thấy tình yêu của bạn có sự rạn nứt, bạn chợt đổ lỗi do không hợp với đối phương hay thời điểm bạn đến với họ không đúng lúc. Nhưng bạn đâu kiên nhẫn nhìn lại mọi thứ mà bạn đã từng đi qua cùng nhau. Khi yêu, bạn có thể bất chấp tìm ngàn lý do để bên họ cũng như khi bạn chia tay bạn cũng vô cớ tìm ngàn lý do rời đi. Vậy thử hỏi đúng người đúng thời điểm là như thế nào? Cũng do chính người trong cuộc thôi cứ mỗi lần gặp chuyện bạn lại đổ lỗi mọi thứ do hoàn cảnh, thời điểm, đối phương. Thật ra trong tình yêu đúng người đúng thời điểm là do bạn tạo ra nó thôi, ai cũng nuôi cái tôi của mình hết thì nó cũng chẳng đi đến đâu được hay cả khi bạn cô đơn nhưng muốn tìm người hoàn hảo để yêu thì có lẽ bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được.

Tôi 24 tuổi bắt đầu có một mối tình đầu tiên, bạn bè tôi bảo tôi đào hoa nhưng thực chất tôi chả có một mối tình nào cả. Tôi cũng không quan tâm rằng việc tìm ai đó khi bạn bè điều có hay thậm chí thanh xuân của tôi trôi dần đi theo năm tháng, vì những người đến với tôi, tôi điều từ chối cho đến khi tôi gặp anh. Tôi không gọi là đúng người mà tôi gọi là “nhân duyên và đinh mệnh”, tôi có duyên gặp anh và định mệnh đưa chúng tôi gần nhau. Tôi không chen lấn giữa hơn 7 tỷ người để tìm kiếm cho mình một nữa mà nhờ duyên đã đưa đẩy chúng tôi gặp nhau. Tôi cũng chẳng có quyền lựa chọn người đi cùng tôi phải như thế này như thế kia, phải giàu có, đẹp trai hay phải đúng như người mà tôi đặt ra.

Tôi và anh quen nhau là khi tôi một cô gái 24 tuổi còn dựa dẫm gia đình, ngồi trên ghế đại học theo đuổi đam mê của bản thân. Anh, chàng trai 28 tuổi bị mất thăng bằng trong cuộc sống, cũng chính thời điểm xảy ra biến cố khiến anh suy sụp và hầu như muốn vứt bỏ tất cả thì lại gặp tôi. Vậy đấy, tình yêu chúng tôi cũng chẳng phô trương gì, nó nhẹ nhàng và êm đềm. Anh luôn nhỏ nhẹ với tôi, nhường nhịn tôi trong mọi thứ. Có lần anh nói tôi câu này”Cảm ơn em đã yêu anh và kiên nhẫn ở bên anh khi anh chẳng có gì trong tay”. Biết là anh nghĩ tôi sẽ thiệt thòi khi yêu anh, tôi sẽ chẳng được này kia như người khác.

Tôi cứ ngồi đây đợi tình yêu

Tôi không nghĩ cứ yêu được người giàu sang sẽ vui vẻ và hạnh phúc, vì niềm vui và hạnh phúc đó là do chính bản thân mình tạo ra hà cớ gì phải nhìn người khác để làm cho giống họ. khi yêu là lúc bên nhau, được đi chơi cùng nhau và chỉ cần luôn thấy đối phương mĩm cười hàng ngày vậy là đủ hạnh phúc rồi. Và tôi hạnh phúc khi mình sống đúng cảm xúc, không biết tiếp theo như thế nào nhưng thanh xuân tôi chẳng có gì hối tiếc vì tôi không bỏ lỡ người thương tôi thật lòng.

Cảm giác thấy mình nhỏ bé là khi anh xoa đầu véo má, khi anh luôn cười tươi lúc nhìn tôi, khi anh hỏi “Em muốn ăn gì anh nấu”, “Em ăn gì không anh mua về” và lúc anh đi đâu làm gì cũng nhớ tới tôi. Mỗi lần giận nhau chúng tôi không giữ cái tôi, ai sai sẽ nhận lỗi và luôn lắng nghe nhau. Chúng tôi sống và trưởng thành cùng nhau khi chúng tôi luôn tôn trọng và nhận ra được giá trị của mình vốn có trong một mối quan hệ đẹp.

“Cảm ơn anh, đã xuất hiện bên em, yêu em. Hạnh phúc của em chính là yêu anh”.

© Trần Thị Linh Nhi – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

back to top