Tình yêu thấu tận trời xanh
2015-06-11 01:00
Tác giả:
Đoàn Hòa
Cảm thán cho mối tình xa xưa vạn kiếp. Rồi lại tự hỏi, tình yêu, đến bao giờ mới bỏ quên những giọt nước mắt lăn dài. Đến bao giờ mới bớt đi những khổ đau oan trái.
Những bước đi ngập ngừng rồi dừng lại hẳn không còn những tiếng động dù là nhỏ nhất. Khẽ khàng như muốn xua tan đi những bi thương đang đong đầy trong đáy mắt. Nhắm chặt lại để ngăn vội những giọt nước chực trào. Hai từ ly biệt sao thật khó nói thành lời. Đành quay đi không lời nào cự tuyệt.
Dừng chân nơi đây không dám bước tiếp
Để bi thương không cách nào hiển diện
Trang kế tiếp chính tay người viết lời ly biệt
Ta không cách nào cự tuyệt.
Bước đi trong một chiều tuyết trắng ngập trời, anh nhìn dáng em thân thương trong giông gió. Từng nỗi đau hiện lên dần trong mắt anh. Đôi mắt ấy nhìn em đang khuất dần nơi cuối con đường. Có phải chúng ta đã quá vội vàng yêu nhau, để rồi vội vàng ly biệt. Giấc mộng tương lai đã vụt tan trong tuyết trắng xóa. Hạnh phúc về một ngôi nhà nhỏ, về một cuộc sống yên bình, về những tháng ngày bên nhau chợt tan biến đi như những bông tuyết.
Con đường này chúng ta đã đi quá vội vàng
Cứ ôm ấp bao dục vọng không có thật
Đã quá muộn
Chẳng còn kịp quay đầu tận hưởng
Hương mộc lan chẳng thể khỏa lấp nỗi bi thương.

Tình yêu, không phải lúc nào cũng trọn vẹn những niềm vui và hạnh phúc. Và mối tình ấy đã đi vào thiên thu. Những bóng tối dần che khuất đi những ngày hạnh phúc ước hẹn. Anh và em, những yêu thương ấy hãy cứ chôn chặt trong tim mình, để biết mình từng yêu thương, từng hạnh phúc. Vòng tay anh ấm áp giờ đây không còn dành cho em nữa. Đã quá muộn để em quay đầu nhìn lại tình yêu ấy.
Nhân gian này, bóng tối đã dần che đi ánh mặt trời. Anh cũng đang lùi xa sau bóng tối ấy. Một mình em bước đi về miền cát bụi, nơi ấy không có anh.
Anh – đứng nơi đây nhìn về phía ấy. Nơi đó có em , có ánh mặt trời của cuộc đời anh, có tình yêu và hạnh phúc. Thế nhưng bất lực nhìn em rời đi không thể nào níu kéo. Bởi không thể vay nổi ánh mặt trời.
Thôi không nhìn
Ánh dương xuyên thấu mấy tầng mây
Thôi không tìm
Thiên đường đã ước hẹn
Thôi cảm thán
Nhân gian thế sự vô thường mà người từng nói
Chẳng thể vay được ba tấc nhật quang
Thiên đường ấy là nơi ta đã yêu người.
Một mối tình ngang trái, và chàng trai cũng không thể ở bên cô gái. Thế nhưng dù thế nào đi nữa, họ vẫn biết rằng trái tim mình chứa chan tình yêu thương. Và họ đã từng có những tháng ngày hạnh phúc.
Nụ cười và hạnh phúc chỉ là một nửa. Và nửa kia của tình yêu chính là nước mắt là khổ đau. Nếu chỉ cùng nhau đi qua một nửa thì không thể nào gọi hai chữ “tình yêu” trọn vẹn. Và chàng trai cùng cô gái ấy, vẫn mỉm cười vì họ đã trọn vẹn hai chữ “tình yêu”.
© Hòa Khỉ - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mảnh hồn quê
Nước đã lên gần chạm mép bờ đê, những con nước ròng, nước lớn lững lờ mang theo những mảng phù sa bồi đắp, bên bồi bên lở. Yên hít mũi nghe mùi nước mắm kho quẹt thơm lừng, mằn mặn bốc ra từ gian bếp nhỏ. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu lên gương mặt của Yên đang lấm tấm mồ hôi. Mùa gió bấc về, lại nhớ mùi khoai, mùi bắp nướng lùi trong cái bếp dã chiến đêm giao thừa nấu bánh.

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ
“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo
Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi
Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc
Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi
Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.

Lời yêu chưa nói
Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo
Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường
Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa
Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.