Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu là cuộc gặp gỡ kỳ diệu nhưng lại trớ trêu

2017-11-11 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Với những người đang yêu, sợ hãi nhất là thứ tình cảm nhiều năm, sau bao nỗ lực, hoặc từ cả hai, hoặc từ một phía, không đi đến được kết thúc có hậu. Thử hỏi, dồn hết tâm tư, tình cảm và cả thanh xuân dốc lòng vì ai đó, vì một đám cưới trong mơ lại quay về con số 0 tròn trĩnh, mấy ai có đủ can đảm và nghị lực bước qua. Trái tim lại đau đớn, nhiều người mệt mỏi và nản lòng vì mất đi niềm tin trong tình yêu.

***
 Tình yêu là cuộc gặp gỡ kỳ diệu nhưng lại trớ trêu

Mùa hanh hao khi tiếng yêu chạm đầu ngọn gió, lướt qua những kẽ ngón tay, lùa vào những sợi tóc lòa xòa trước mặt. Một cái nắm tay nhẹ, lùa làn tóc rối gạt nhẹ sang đôi tai nhỏ cũng khiến người ta thấy rung động. Một chút gì đó run rẩy từ con tim.

Tháng ngày trôi đi, phượng nở rợp đỏ cả khoảng trời, mà từ ô cửa sổ nhìn ra, chẳng còn thấy màu sắc nào ngoài thứ màu đỏ chói mắt như ánh lửa kia nữa. Và có chăng, chỉ là dáng hình quen thuộc mà đôi khi ánh mắt lơ đãng chạm nhau. Từ một ô của sổ cao cao khác. Rất nhanh ta nghe tiếng con tim đập từng hồi chẳng theo quy luật nào nữa. Cái gọi là chớm nở của rung động đầu đời phải chăng là từ giây phút này đây sao?

Tình cảm thật trong trẻo và không hề vẩn bụi, chỉ tiếc theo năm tháng, thời gian đã vô tình làm mờ vết kính trên ô cửa sổ cao cao năm nào. Và thứ tình cảm kia đã vẩn bụi chẳng còn giữ được vẻ thuần khiết như ban đầu nữa. Bởi những toan tính khi con người ta đã trưởng thành. Hoặc có thể đã chia xa khi mùa phượng chấm dứt.

Có một sự thật rằng chàng trai mười bảy tuổi năm đó sẽ chẳng thể nào đi cùng bạn nhiều năm sau, khi mà chúng ta đã trải qua bao năm tháng thanh xuân của tuổi hai mươi mấy. Thứ còn lại chỉ còn những dải kỉ niệm loang lổ màu sắc từ trong xanh đến xám xịt. Từ những vui buồn hòa trộn trong dài mảu đa sắc đó, gọi là cuộc đời. Có cái ngoảnh đầu quay đi trong chốc lát, lại hóa thành xa xôi khi ta nhìn lại.

Có người rõ ràng dành cả thanh xuân để yêu, chờ cơn mưa tan lại chẳng được ở bên nhau trọn vẹn. Cuối cùng còn lại chỉ là những tiếc nuối ngần ấy năm, bao nhiêu kỉ niệm hóa tro tàn trong mắt đối phương khi dứt tình cũ. Tôi nghĩ rất nhiều người cũng hy vọng rằng, là chúng ta bên nhau quá nhiều năm, vì bình yên quá đỗi đến nỗi chẳng ai muốn rời xa. Chứ không phải là vì bên nhau lâu quá, cảm xúc dần dần trở nên phai nhạt, muốn đi tìm thứ mới mẻ hơn. Nhưng có ai nhận ra khao khát đi tìm cảm xúc mới lạ thực ra đó chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi. Sau tất cả, đến cuối cùng thứ mà người ta quấn quýt, luyến tiếc nhất không phải là thứ tình cảm nhiều năm kia sao. Và có lẽ, tình yêu nhiều năm như thế, không đơn giản chỉ là tình nữa, mà còn là nghĩa với nhau. Nghĩa gọi tình về, nghĩa làm cho thứ tình yêu giữa chúng ta trở nên cao quý và ý nghĩa nhường nào.

 Tình yêu là cuộc gặp gỡ kỳ diệu nhưng lại trớ trêu

Với những người đang yêu, sợ hãi nhất là thứ tình cảm nhiều năm, sau bao nỗ lực, hoặc từ cả hai, hoặc từ một phía, không đi đến được kết thúc có hậu. Thử hỏi, dồn hết tâm tư, tình cảm và cả thanh xuân dốc lòng vì ai đó, vì một đám cưới trong mơ lại quay về con số 0 tròn trĩnh, mấy ai có đủ can đảm và nghị lực bước qua. Trái tim lại đau đớn, nhiều người mệt mỏi và nản lòng vì mất đi niềm tin trong tình yêu.

Yêu quá nhiều người sẽ chia tay trở thành thói quen, rồi qua từng người của nhiều mối tình như thế sẽ hay đem ra so sánh. Tình yêu khi đó mất đi bản chất, chỉ là bên nhau theo kiểu tạm thời. Tạm bợ cả những tình cảm, nghe có vẻ dối trá làm sao. Đến cuối cùng sẽ không còn tin vào tình yêu nữa. Bởi thế tốt nhất, nếu yêu được một người, thì hãy yêu chân thành nhất, trân trọng thứ tình cảm ấy.

Kiếp trước nhìn nhau 500 lần mới đổi lại được kiếp này một lần gặp gỡ. Nhân sinh là một cuộc gặp gỡ kì diệu và trớ trêu, bởi thế, ai đã có cho mình một tình yêu lâu năm thì nên dốc lòng bảo vệ và vun đắp. Những ai đã, đang nản lòng vì tình yêu lâu năm như cánh diều đứt dây bay đi mất, cho mình đau lòng nhưng hãy khoan khép lòng.

Hãy sống như đóa hướng dương đầy mạnh mẽ, vươn mình về phía mặt trời, nở bung khoe sắc, tự khắc đời sẽ xanh tươi và vui vẻ.

© Cỏ Huyên Thảo – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai nói là tôi không thích cậu?

Ai nói là tôi không thích cậu?

Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

back to top