Tình yêu không có đúng sai, chỉ có đáng hay không đáng
2022-05-31 01:30
Tác giả:
Lam
blogradio.vn - Thật tâm hy vọng cho những người si tình, lụy tình, cho những người đã từng chịu nhiều đau khổ trong tình yêu. Bạn là người mạnh mẽ, bạn kiên cường, bạn lý trí hay dại khờ. Mong rằng bạn sẽ không bao giờ mất đi niềm tin vào tình yêu, hãy để thời gian làm minh chứng cho những gì bạn đã làm, minh chứng cho niềm tin vào biểu tượng đẹp đẽ vĩnh hằng ấy.
***
Chúng ta, những con người đã từng yêu, đã từng đau, đã có một lần nhung nhớ và một lần chia xa. Ta tự an ủi mình rằng ta đã quên họ, nhưng chính bản thân lại không thể tự lừa dối nó. Quên sao? Nghe thoáng qua có vẻ là dễ dàng, nhưng có điều, mỗi lần muốn quên là mỗi lần ta cho phép ký ức lần nữa quay về, mỗi lần muốn quên đi, là mỗi lần con tim lại chịu thêm nhiều thương tổn.
Em biết không? Thật ra quên đi một người không phải là ta hoàn toàn không nhớ họ là ai nữa, mà là mỗi khi ta nhớ đến họ, cảm xúc trở nên vô vị, con tim không còn chút vấn vương, em trở nên bình thản trước những kí ức được gợi về. Đó mới là thật sự quên đi một người.
Mãi đến sau này, chúng ta mới vỡ lẽ ra không có gì là mãi mãi, không có thứ gọi là trăm năm. Em phải biết một điều rằng, vào một lúc nào đó tàu cũng phải rời đi, hoa rồi sẽ úa tàn, mây vẫn mãi trôi bay.
Mọi thứ vốn dĩ không bao giờ có thể dừng lại mãi mãi. Cũng giống như anh vậy, đến khi em quay lại, đã chẳng còn anh ở đó đợi em nữa. Đôi khi buông bỏ được em, cũng là lúc anh buông bỏ được chấp niệm của chính anh, rằng em đã không còn yêu anh và anh cũng chẳng còn rung động khi em mỉm cười, chẳng còn nhung nhớ khi trải qua một ngày không thấy em.
Chúng ta giờ đây đã khác, hai trái tim khi xưa còn chung một nhịp đập, nay đã chẳng còn chút gì luyến tiếc với nhau. Cứ như thế thôi, anh và em đều không còn nhau nữa.
Gửi em, cô gái nhỏ. Nếu em có dạo bước trong một vườn hoa thật đẹp, mỗi bông hoa khoe sắc là một nốt nhạc đẹp đẽ điểm tô cho cuộc đời. Và khi em thích một bông hoa nào đó, em sẽ không để tâm mà hái nó về cho riêng mình, em chỉ cần bông hoa bên em mọi lúc. Nhưng lúc em yêu bông hoa ấy, em sẽ không hái nó xuống, mà sẽ đem cả một cây hoa đó về ươm trồng, chỉ cần bông hoa ấy tươi tốt bên cạnh em là đủ.
Và em biết không? Nếu em có trót lòng mà thương một bông hoa, em sẽ không hái nó xuống, em cũng chẳng lấy cả một cây đem về bên mình, em sẽ không làm gì cả, cứ thế mà ngắm nhìn hoa ấy tỏa sắc cùng với cả một khu vườn, chỉ cần hoa mãi xinh đẹp, mãi hạnh phúc thì em đã mãn nguyện.”
Thử hỏi, thế nào là không còn yêu nhau nữa? Hai người không còn yêu nhau, giống như hai đôi cánh nhỏ cùng nhau băng qua biển lớn, đồng hành qua núi cao. Hai đôi cánh ấy ngỡ rằng sẽ cùng nhau đến cuối đời, nhưng khi đến được bến bờ, đôi cánh mỏng rồi cũng tách nhau ra, quên đi chuyện cùng nhau qua bão giông.
Trong tình yêu làm gì có đúng hay sai, chỉ có đáng hay không đáng. Sống cùng nhau làm gì có đáng hay không đáng, chỉ có nguyện ý hay không nguyện ý thôi mà.
Gửi cho bản thân, cho anh, cho em, cho cả những người có trái tim đa sầu cảm vào những đêm yếu lòng.
Chúng ta yêu họ đến mức hơn cả yêu chính bản thân, mong muốn mang đến vạn điều tốt đẹp cho người ấy, nhưng đáng buồn ở chỗ, tình yêu chỉ tồn tại và đẹp đẽ khi có sự cố gắng từ hai phía. Nên nhớ rằng, dù cho anh, dù cho em hay cho tất cả những kẻ lụy tình trên khắp thế gian có còn đủ cố gắng đến mức nào nữa nhưng đối phương không đón nhận đoạn tình cảm ấy thì tất cả đều hóa thành mây mù mà thôi.
Chúng ta cần biết một điều, tình yêu đẹp nhất, bền vững nhất chính là yêu bản thân, chỉ khi ta tự yêu lấy chính con người, yêu những vẻ đẹp và hơn cả là những khuyết điểm bản thân, thì khi ấy chúng ta mới thực sự hạnh phúc.
Em có thể buồn, có thể khóc vì một người không yêu em, nhưng mong em đừng tự dằn vặt chính em, mong em cho trái tim ấy thôi đớn đau, mong em chấp nhận sự thật rằng họ không yêu em.
Đừng tự đánh mất đi giá trị bản thân của mình. Có thể em đã khóc, em đã đau nhưng em đừng nên mãi chạy theo tình ái. Thôi đau khổ, chính mình vượt qua mớ cảm xúc ấy, thêm yêu bản thân, đó mới là con đường mà em nên đi.
Con người chính là sự tồn tại cô đơn nhất thế gian. Có những người trước đây từng vỗ ngực nói từ giờ sẽ không yêu thêm bất kì ai nữa, tình yêu chỉ mang sóng gió, bão giông cho cuộc sống. Nhưng những người ấy, từng người từng người một giờ đây lại lần nữa đau khổ vì những lời hứa của tình yêu, không phải họ muốn thế, chỉ trách rằng sự cô đơn quá lớn, họ dần dần gục ngã, chấp nhận. Nội tâm con người quả thật rất cô đơn, miệng nói không muốn nhưng thật ra là vẫn luôn cần một ai đó lo lắng cho mình.
Thật tâm hy vọng cho những người si tình, lụy tình, cho những người đã từng chịu nhiều đau khổ trong tình yêu. Bạn là người mạnh mẽ, bạn kiên cường, bạn lý trí hay dại khờ. Mong rằng bạn sẽ không bao giờ mất đi niềm tin vào tình yêu, hãy để thời gian làm minh chứng cho những gì bạn đã làm, minh chứng cho niềm tin vào biểu tượng đẹp đẽ vĩnh hằng ấy.
Đã đến lúc bạn và cả tôi, anh và cả em, cảm thán về sự huyền diệu của cảm xúc. Để rồi sau này khi bạn chọn đúng người, bạn sẽ mở một nụ cười mãn nguyện, tự nhủ rằng “Hóa ra, tình yêu của ta lại đẹp đến thế”.
© Cơm cháy - blogradio.vn
Xem thêm: Chúng ta chỉ là khách qua đường cho nên vạn sự tùy duyên | Góc Suy Ngẫm
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.