Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mong rằng mai sau em sẽ ổn hơn

2022-05-16 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Em đã vô số lần dặn bản thân phải quên đi, phải bước tiếp, thế nhưng vẫn không được. Mong rằng mai sau em sẽ ổn hơn, với một người yêu em hơn tất cả. Trời vừa sáng rồi, em phải tỉnh giấc khỏi cơn mộng thôi.

***

Trời vào thu, những cơn gió cứ thi thoảng lại thổi qua để lại sự se lạnh đặc trưng của mùa hoài niệm. Không khí ẩm nhẹ và vài giọt nước còn đọng trên khung cửa sổ báo hiệu về trận mưa đêm qua. 4 giờ sáng, trời còn chìm vào đêm đen đặc sệt, em mở mắt mệt nhoài nhìn vào khoảng không vô tận. Những giấc mơ về ngày xưa cũ cứ vội vàng kéo đến phá vỡ đi sự bình yên trong tâm trí cô gái nhỏ ấy. Một lần, hai lần, rồi nhiều lần lập lại, em cứ mơ hoài về một người em từng thương rất lâu rồi.

Người ta thường hay nói những đứa trẻ ít được yêu thương quá thì chỉ cần một viên kẹo ngọt cũng đủ làm nó vui vẻ rất lâu. Em chính là như vậy. Một gia đình không hề yên ấm, một tuổi thơ chật vật từng ngày, vậy nên thứ gọi là tình yêu đối với em xa xỉ như món đồ hiệu trưng bày trong cửa kính của cửa hàng sang trọng, chỉ được ngắm chứ không thể chạm vào. Ấy vậy mà ngày anh bước đến, bầu trời vốn dĩ một màu xanh nhợt nhạt bỗng chốc sáng bừng đầy sức sống. Từng cái nắm tay khi mùa đông lạnh, hay lời hứa hẹn ngày xuân về em đều ghi nhớ rất rõ.

con_-_mua_35

Một ngày mùa thu rất lâu về trước, trời cũng lành lạnh giống như hôm nay, anh khẽ dùng đôi bàn tay có vài vết chai của mình vuốt má em, mỉm cười bảo.

“Sau này nếu như có lỡ mất nhau, em hãy tìm cho mình một người nào đó xứng đáng yêu em hết lòng, cùng em trải qua xuân hạ thu đông.”

Lúc ấy em cười anh ngốc, hơi đâu mà suy nghĩ sâu xa. Ấy vậy mà ngàn vạn lần em cũng không nghĩ cái nếu như đó lại trở thành hiện thực. Vào một ngày hè rực rỡ, anh thở dài khẽ buông tay, hôn nhẹ lên trán em tạm biệt, rồi khẽ quay đi. Từ đó trở đi, em thật sự không thích mùa hè.

Có lẽ từ lúc bắt đầu mối tình này, em cũng đã chẳng mơ về một tương lai với mái ấm hạnh phúc. Vì em cứ nghĩ rằng thế gian này rộng lớn quá, làm sao hai người có thể ở bên nhau trọn đời trọn kiếp được. Vậy mà anh đã đến, dùng tất cả sự ấm áp để bao dung, che chở cô bé nhỏ nhắn này. Em, một đứa hay hoài nghi lại bắt đầu tin vào cái gọi là nhất kiến chung tình. Nhưng cuối cùng kết quả vẫn là tan vỡ, chắc anh sẽ không biết em có bao nhiêu phần trầm lặng từ ngày anh quay đi.

Tính ra thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, chắc có lẽ anh đã bước tiếp chặng đường của mình, vậy mà em vẫn mơ hoài về những ngày xưa cũ. Em vẫn hay vào trang Facebook của anh vào những đêm tối muộn, khi mà cả thành phố chìm trong sự tĩnh mịch lạ lẫm. Dường như lúc ấy nỗi nhớ trỗi dậy lớn hơn bao giờ hết. Chắc là những người còn yêu sau chia tay vẫn hay làm thế, em nghĩ vậy.

Có người từng bảo em rằng tuổi trẻ không nên gặp người quá tốt, nếu không lỡ mà chẳng cùng nhau đi tiếp được, bản thân sẽ lưu luyến mãi không quên. Giờ thì em cũng đã hiểu như thế nào lưu luyến mãi không quên rồi, thế nhưng cái giá phải trả là quá đắt.

hen_-_ho_51

Chuyện tình đôi ta như bộ phim dài tập, nhưng đáng tiếc đã tới hồi kết. Em phải tập quên anh đi thôi, suy cho cùng thì em cũng không thể nào sống mãi với hình bóng một người như vậy. Anh thật sự rất tốt, là người em luôn luôn ngưỡng mộ và mong nhớ. Thế nhưng đó là chuyện của trước kia, giờ thì sự ấm áp ấy chắc đã dành cho một người con gái khác may mắn hơn em. Hy vọng cô ấy sẽ không khiến mi anh ướt lệ, không làm anh thẫn thờ buồn bã mỗi chiều tà. Cuộc tình đôi ta tươi đẹp quá, nhưng cũng có lúc mệt nhoài. Có lẽ sự thất vọng quá lớn, lớn đến nỗi tình yêu cũng không níu kéo được, thế nên cuộc tình đành tan ra như vậy.

Em đã vô số lần dặn bản thân phải quên đi, phải bước tiếp, thế nhưng vẫn không được. Mong rằng mai sau em sẽ ổn hơn, với một người yêu em hơn tất cả. Trời vừa sáng rồi, em phải tỉnh giấc khỏi cơn mộng thôi.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối | Radio Tình yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Suy nghĩ về tiêu đề

Suy nghĩ về tiêu đề "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại Đức Haemin

Vậy thì “bước chậm lại” để ngắm nhìn vạn vật đang chuyển mình trong gió, bước chậm lại để ta thấu hiểu hơn về cuộc đời, về con người, hay đơn giản là bước chậm lại để gom nhặt những “mảnh người” của chính mình, để biết ta còn biết buồn, biết yêu, và biết tất thảy mọi cảm xúc như con người.

Mưa bóng mây

Mưa bóng mây

Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới

Đón chào ngày mới

Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi

Đợi

Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình

Vẫn là chính mình

Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng

Lời hứa cuối cùng

“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

back to top