Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Thay đổi cũng là trưởng thành thôi

2022-11-10 01:25

Tác giả: Cỏ mọc bên hiên nhà


blogradio.vn - Thế giới thay đổi, con người cũng phải đổi thay. Ta đâu thể đứng nơi đầu làng trong ngóng mãi một bóng hình gieo tương tư thuở nhỏ, cũng chẳng thể mãi dừng chân ngắm nhìn cảnh núi sông bao năm bao tháng vẫn cứ thế. Phải bước đi, phải nhìn ngắm khoảng trời rộng lớn ngoài kia, để một ngày ta nhận ra “núi vẫn là núi, sông vẫn là sông” mà thôi.

***

Gần đây tôi có một cuộc hẹn với vài người bạn cũ học chung cấp ba. Gặp gỡ những gương mặt thân quen ấy nơi đất khách quê người, lòng tôi lại rạo rực nhớ về những tháng năm đã qua của cuộc đời học sinh. 

Còn nhớ chỉ mấy tháng trước thôi, những thiếu niên 17, 18 xuân xanh vẫn còn đang điên cuồng học tập để có thể đặt chân vào một ngả đường mới với biết bao niềm hi vọng về tương lai phủ đầy ánh dương. 

Thời gian như thoi đưa, giờ đây cũng là những gương mặt ấy lại tiếp tục phải đối mặt với bao trông chênh của cuộc sống sinh viên, những người con gái, con trai ấy lần đầu tiên học cách tự lập, học cách sống ở chốn quê người. 

Chúng tôi của tuổi 18 bất ngờ thay đổi mình, từ mầm non yếu ớt sống dưới tán cây cao lớn cha mẹ vun trồng, buộc phải bật rễ tìm kiếm khoảng trời rộng lớn cho riêng mình. Khoảng trời ấy có ánh nắng chói chang, có cơn mưa ngập lối, những bão giông của cuộc đời cứ thế vùi dập mầm chồi nhỏ bé, và chúng tôi buộc phải học cách trưởng thành.

Giống như chú ếch bước ra khỏi chiếc giếng cạn, lũ chúng tôi trầm trồ, choáng ngợp trước miệng giếng mới được đắp xây bởi đường chân trời xa xôi. 

hanh_phuc

Có đứa đã khóc thầm trong đêm đen vì nhớ làm sao mái nhà lợp ngói màu cam đẫm hương đất, nơi nó yên tâm gối đầu say giấc suốt bấy nhiêu năm mà chẳng lo nghĩ chi mưa to hay gió lớn. Có đứa buồn bực, ấm ức trong lòng nhưng chẳng thể rơi nổi một giọt nước mắt, bởi nó biết nếu để mặc bản thân nghẹn ngào phát ra tiếng nấc thì có lẽ ngày nó từ bỏ cũng chẳng còn xa.

Có đứa kiên cường, có đứa mạnh mẽ. Những đứa trẻ nơi thôn quê, lần đầu chập chững bắt chuyến xe buýt đầu tiên trong đời như chúng tôi đã học cách ôm bao mối lo vào mình, bơ vơ đứng giữa dòng đời rộng lớn nhưng vẫn cứ lì lợm, cắn răng mà tiến bước. 

Thay đổi để thích nghi, thay đổi để hòa nhập, có lẽ để nói chính xác hơn thì chúng ta thay đổi là để trưởng thành.

Tháng 9, tháng 10 quê tôi mùa bão. Mấy đứa chung trọ hễ cứ nghe tin bão sắp vào miền trung là lo sốt vó, mỗi ngày chẳng biết gọi bao nhiêu lần về nhà cho bụng dạ bớt nhớ thương.

Đã quen rồi những ngày tìm nơi trú mỗi đợt biển động, chúng tôi ngơ ngác nhìn Sài Gòn nắng mưa thất thường nhưng dịu dàng hơn mảnh đất thấm mặn mùi muối biển của mình biết bao nhiêu. 

Thế nhưng, cho dù đất quê hương chẳng hiền như đất khách, tôi vẫn nhớ nhung giọng quê mình hòa trong tiếng à ơi nồng đượm của các mẹ; nhớ bóng lưng gập ghềnh của những dãy núi lan sát biển theo nắng chiều in xuống mặt nước mặn mà thăm thẳm xanh, cả những ngày nắng trưa hè cùng đám bạn đạp xe trên con đường vắng.

hanh_phcu_7

Nhớ làm sao, nơi đường làng thưa bóng người năm ấy chẳng hề lặng yên mà luôn rộn ràng trong tiếng cười đùa của lũ trẻ trên vai đeo khăn quàng đỏ, trên mình lại mang niềm hy vọng của xóm làng tiến lên.

Thay đổi để tồn tại ở nơi chốn mới, thay đổi cũng để trân trọng những điều quý giá sẽ đến với mình, chúng ta thay đổi biết bao điều nhưng chẳng thể thay đổi mối tình sâu nặng với quê hương.

Thế giới thay đổi, con người cũng phải đổi thay. Ta đâu thể đứng nơi đầu làng trong ngóng mãi một bóng hình gieo tương tư thuở nhỏ, cũng chẳng thể mãi dừng chân ngắm nhìn cảnh núi sông bao năm bao tháng vẫn cứ thế. Phải bước đi, phải nhìn ngắm khoảng trời rộng lớn ngoài kia, để một ngày ta nhận ra “núi vẫn là núi, sông vẫn là sông” mà thôi.

© Cỏ mọc bên hiên nhà - blogradio.vn

Xem thêm: Không điều gì có thể ngăn cậu làm những gì mình thích | Radio Tâm sự

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Cỏ mọc bên hiên nhà

我沒有煩惱 - Tôi không có muộn phiền

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top