Thanh xuân là những ngày rong ruổi tìm kiếm chính mình
2018-11-02 01:26
Tác giả:
Cơn mưa thanh xuân như cơn mưa rào, xuống vội vã rồi lại tạnh, ngắn ngủi và đầy nuối tiếc. Trong cơn mưa đó, người ta đều có thể bắt gặp niềm vui, nỗi buồn, cô đơn, hạnh phúc, dữ dội và trầm mặc... Là bởi vì chẳng có ai đi qua một cơn mưa rào mà không bị ướt mưa đôi chút, nên thanh xuân ấy vốn dĩ cũng chẳng thể vẹn tròn. Vì không thể vẹn tròn nên người ta cứ luôn đau đáu cảm thấy có lỗi với thanh xuân của chính mình. Lỗi là ở chỗ ta cứ luôn nuông chiều cảm xúc bản thân quá độ, đến nỗi làm tổn thương cả chính mình.
Lỗi là ở chỗ ta cứ luôn nuông chiều cảm xúc bản thân quá độ, đến nỗi làm tổn thương cả chính mình. Thanh xuân là lúc trái tim thơ ngây rung rinh chạm khẽ vào tình yêu đầu đời, hạnh phúc có, thương đau có. Lẽ ra khoảng thời gian quý giá ấy phải là những tháng năm rực rỡ nhưng vì ai đó mà lại phủ lên lên một chút ít u buồn. Nhiều lúc, vì ta nhu nhược tự huyễn hoặc bản thân mà vô tình ném trái tim mình vào giả dối, rồi trượt dài theo vết thương lòng cứ đau âm ĩ. Suy cho cùng, tuổi trẻ của chúng ta đều nông nổi đôi chút, dốc hết vốn liếng tình cảm cho một người dẫu rằng không thể nhận lại dù chỉ một phần nhỏ cho đi. Chẳng phải người ta tàn nhẫn, là do ta tự tàn nhẫn với chính mình. Cũng bởi vì thanh xuân là khởi đầu nên mọi thứ đều đạt đến tận cùng, yêu thương tận cùng, hạnh phúc tận cùng, đớn đau cũng tận cùng.
Thanh xuân là chuỗi ngày rong ruổi tìm kiếm chính mình, là bồng bột, là háo thắng. Có những ngày mệt nhoài chạy theo đám đông hối hả ngoài kia giữa những bon chen cuộc sống. Nhận ra mình trưởng thành hơn khi một sáng thức giấc, nỗi lo cơm áo gạo tiền trở thành sự ưu tiên số một, tình cảm viễn vông có chăng cũng chỉ như thêm một món gia vị không thực sự cần thiết, có thì tốt, không có cũng chả sao. Nỗi sợ hãi duy nhất không phải là cô đơn mà là sự khinh khi của người đời, sợ rằng đến khi chết đi vẫn chưa thể khẳng định mình là ai. Lưng chừng thanh xuân, lưng chừng tuổi trẻ, nỗi lo lắng chưa bao giờ dừng lại sau nỗi băn khoăn đã từng là duy nhất lúc còn đi học “hôm nay chọn ăn món gì?"
Giữa những bộn bề ấy, bình yên duy nhất là nhà nơi có ba mẹ cùng mâm cơm lúc nào cũng nóng hổi đang chờ. Hình ảnh quen thuộc nhưng vô tình bị quên lãng, nhớ làm sao được khi còn đang ngập ngụa vùng vẫy trong khoảng trời chật hẹp vốn sẵn đã ít màu xanh. Cũng giống như sao trên bầu trời vậy, thực ra nó vẫn ở đấy mỗi ngày, chỉ vì mây mù che khuất đi nên chúng ta không thể nhìn thấy được. Khác chăng là sao trời là trường tồn vĩnh cửu, hôm nay mây mù không thấy thì đến ngày trời quang mây tạnh ta vẫn còn có cơ hội nhìn chúng lấp lánh, còn những người luôn mong ngóng đứa con thân yêu trở về nhà kia đang từng ngày từng ngày trôi theo quy luật sinh tử của cõi nhân gian.
Thời gian là một tên trộm lém lĩnh, lấy đi tất cả chỉ để lại những kỷ niệm tươi đẹp và cả những dằn vặt. Thanh xuân qua đi chính là lúc bản thân đã được nếm trải vừa đủ trái ngọt, trái đắng. Là lúc có thể tự vỗ ngực kiêu hãnh đón nhận những sóng gió cũng cuộc đời, yêu thương những điều bình dị.
© Thu Hiền – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nghe như tình yêu
Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.
Đợi mẹ về…
Mẹ chưa về, cả nhà đợi trông. Ngôi nhà trống trải, mâm cơm nguội ngắt, niềm vui chẳng thể tròn đầy. Đơn giản vì, mẹ là quan trọng nhất, là tất cả và không gì thay thế được trên đời.
Viết cho anh người đàn ông thương em nhất trên đời!
Ngày anh trúng tuyển, người đầu tiên anh báo là em. Em đã rất vui vì cuối cùng chúng ta cũng gần nhau. Và đó cũng là ngày mà anh nói anh thương em, muốn chăm sóc em cả cuộc đời.
Tôi dành một đời để thương một người
Tôi của những ngày đã lớn đã biết nên yêu thương mình thật nhiều để còn yêu thương nhiều người nữa cũng thật nhiều.
Chỉ là một "thoáng" nhớ
Có lẽ là vì cái lạnh se sắt của Hà Nội hay tiếng nhạc khẽ vang lên từ radio quán cà phê một âm thanh quen thuộc, như kéo ký ức về một người bỗng nhiên ùa về, không báo trước.
Những tiếng đêm
Mỗi người họ đều đang trong một góc nhỏ đang trong một chốn thanh bình yên ổn và ấm êm nữa của riêng mình, để ngủ. Đêm là tôi đã mang đến cho họ những giấc ngủ thật bình yên như thế, cứ mãi thế đi, cho cuộc đời này luôn được bình yên.
5 con giáp có sự nghiệp tỏa sáng trong năm 2025
Trong năm 2025 đầy hy vọng này, có 5 con giáp đặc biệt được phù hộ, định sẵn sẽ có những ngày tháng thuận buồm xuôi gió.
Ngày người thương thương một người khác
Người từng thương này. Anh ta có đối đãi với người tốt không? Anh ta có biết người thích uống cà phê sữa không? Anh ta có nhớ ngày sinh nhật của người không? Anh ta có biết người bị dị ứng với đồ hải sản không? Và anh ta có yêu người hơn tôi không? Người trả lời đi, người làm sao thế vậy?
Ở phố thị hay về với quê hương
Và một ngày tôi ngồi suy nghĩ lại thật nghiêm túc, khi ấy 22 tuổi tôi còn quá trẻ, không lẽ mình lại chọn cuộc sống an toàn và kinh tế gia đinh thì sao? Tôi quyết định cho mình một cơ hội để thử sức.
Tháng Mười, Anh và Em
Chiều nắng nhạt anh đi Để mặc em hờn dỗi Để tháng Mười hanh hao Buồn tênh và trống vắng