Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thanh xuân đi đâu mất rồi?

2019-11-21 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Thời thanh xuân ta sợ trôi qua nhất nay nhìn lại không biết thanh xuân của ta như thế nào. Lục lọi trong những mảng ký ức vụn vặt, ta thấy chiếc hộp cũ kĩ nằm im lìm trong góc trí nhớ tầm thường đến không ai hỏi han.

***

Mùa hè, cái nóng bức người đến ngộp thở. Tiếng ve râm ran trên những vòm cây, chùm phượng vĩ khoe mình trong nắng rực rỡ đến lạ kỳ. Tụi tôi vẫn ngày ngày đều đều dưới cái nắng mà đạp xe đến trường. Thời gian này đã bước vào kỳ nghỉ hè, sân trường như rộng hơn hẳn. Năm cuối cấp ai cũng khẩn trương chuẩn bị cho kỳ thi. Không khí lớp học căng thẳng hơn rất nhiều. Chúng tôi vẫn cặm cụi đèn sách mỗi ngày.

Tiếng trống giòn giã vang lên. Ngày thi đã đến. Rất nhiều năm về sau tiếng trống ngày hôm đó vẫn giục giã trong tôi. Giấc mơ, hoài bão mỗi chúng tôi mang theo ngày hôm đó dần dần theo tháng năm phai nhạt đi nhưng không khí ngày ấy thì không phai nhòa. Cảm giác hồi hộp xem chút lo lắng lại mong chờ len lỏi trong từng người chúng tôi. Ánh mắt, vẻ mặt của từng người khi đề  thi phát xuống.

Về sau tôi không còn được nghe thấy tiếng trống trường quen thuộc nữa. Cuộc sống vẫn tiếp tục. Mỗi người đều phải tự bước đi và tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của chính mình. Cuộc sống vốn chẳng dễ dàng gì nhưng ta không thể vượt ra ngoài nó, chỉ có thể cố gắng mà vượt qua mỗi ngày. Đối với tất cả những điều ta không thể nói đều có thể dùng giấy bút ghi lại. Khi nhớ ai đó có thể viết thư tay hay gửi vào gió lời muốn nói mà chẳng nên câu. Mỗi ngày chính là mỗi ngày. Dù mệt mỏi, khổ đau, bàn chân đầy vết thương vẫn phải bước đi bởi nếu không bước đi bạn chẳng còn cách nào khác.

Thanh xuân đi đâu mất rồi?

Năm đó, thầy ra đề bài làm văn: "Hãy tưởng tượng 20 năm sau em quay lại trường. Viết về ngày hôm đó”. Tôi cũng không nhớ khi đó tôi đã làm bài văn đó như thế nào, tôi tưởng tượng ra điều gì nhưng hôm nay quay lại, tôi chẳng có gì, chỉ còn lại những mảnh vụn kí ức chắp vá vẫn theo mỗi bước đi. Ngày đó có lẽ là tưởng tượng hoặc đó là mong ước của tôi. là ước mơ, là hoài bão; là điều mà có lẽ tôi đã từng nghĩ mình sẽ trở thành, sẽ cố gắng trở thành. Bây giờ nghĩ lại có lẽ đề bài lúc đó không phải là tưởng tượng mà chính là tương lai mong muốn trở thành. Tương lai của ngày hôm đó đã đến, nhưng điều ngày hôm đó viết ra lại không còn nhớ, mong ước, hoài bão cũng phai nhạt dần. là do tháng năm bào mòn hay bản thân đã thay đổi. Do tác động xã hội, vì cơm áo gạo tiền mà đè nén con người ta đến vỡ vụn từng giấc mơ hay chinh ta vốn không đủ kiên định và mạnh mẽ giữ điều đúng đắn đến cuối cùng?

Cuộc đời là một dãy những điều giá như và sự lựa chọn. Dù có muốn hay không ta cũng không thể thoát khỏi bàn tay tạo hóa. Mỗi người chúng ta chỉ như Tôn Ngộ Không trong lòng bàn tay Phật Tổ. Dù cho ta có bay nhanh cỡ nào, thần thông ra sao, tinh anh thế nào đi chăng nữa ta cũng mãi mãi chỉ nằm gọn tỏng lòng bàn tay tạo hóa. Cũng vì miếng cơm manh áo mà mỗi ngày đều dày vò chính mình, giục giã chính mình: Cố lên. Hôm nay cố gắng để sau này an nhàn. Nhưng liệu có đúng không?

Thời trẻ bạn bươn trải vì gây dựng tương lai, muốn có một mái ấm hạnh phúc. Khi kết hôn rồi, bạn lại nghĩ ta phải tích góp cho tuổi già, con cái ta mà chống chọi với đời. Khi con cái trưởng thành ta lại lo cho tương lai chúng, rồi lo cả sau khi ta xa đời. Nỗi lo cứ liên tiếp nhau mà giục ta nhưng lại chẳng cho ta kẽ hở mà thở mà biết rằng cuộc đời này ta vốn chẳng có gì.

Ta lao đi để cho xứng đáng với thanh xuân, bất chấp mà làm việc, bất chấp mà đánh đổi. tuổi trẻ chẳng có gì, chỉ có sức lực và thời gian. Ta dùng hết nó, ta không muốn lãng phí, ta sợ nó trôi qua. Ta sợ người ta nói. Ta sợ không có gì. Ta sợ phải tay trắng, sợ thiếu thốn thiệt thòi hơn người khác, sợ về già không có gì, sợ khi xa đời không có lấy một nấm mồ tử tế. Ta cứ nghĩ về nó. Chớp mắt quay qua ta đã già mât rồi. Nhìn lại cuộc đời mình ta lại thấy trống rỗng đến đáng thương.

Thời thanh xuân ta sợ trôi qua nhất nay nhìn lại không biết thanh xuân của ta như thế nào. Lục lọi trong những mảng ký ức vụn vặt, ta thấy chiếc hộp cũ kĩ nằm im lìm trong góc trí nhớ tầm thường đến không ai hỏi han. Từng mảng bụi được gột rửa gương mặt thanh thoát, tươi trẻm nụ cười hồn nhiên, ánh mắt trong sáng hiện ra trước mắt ta. Ta thấy quen thuộc quá nhưng lại cũng xa xôi quá. Ta đưa tay ra nắm lấy nhưng chợt vụt mất, tiếng cười trong trẻo ấy vẫn vang vọng quanh ta. Ta cố níu kéo, cố chạy theo gương mặt ấy càng trở nên nhạt nhòa hơn. Ta đưa tay chụp lấy bóng hình mờ ảo ấy, bất chợt một gương mặt dữ tợn, nhăn nhó, già nua, gớm ghiếc xuất hiện. Ta sợ hãi lùi lại đến khi nhìn lại đã không còn thấy gương mặt thanh thuần ban đầu đâu nữa, ta gào thét, cố chạy thật nhanh đuổi theo bóng hình thanh thuần đó, nhưng mỗi bước đi những gương mặt già nua gớm ghiếc xuất hiện càng nhiều hơn, bủa vây lấy ta khiến không cách nào thoát được. Bừng tỉnh khỏi giấc mộng, tự hỏi lòng mình: Thanh xuân đi đâu mất rồi?

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Ngày đẹp trời nhất là ngày mình còn thanh xuân

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top