Thanh xuân của ai không mơ hồ?
2017-05-25 01:20
Tác giả:
Tháng 5, bầu trời thả những tia nắng vàng rực rỡ nhảy nhót trên những dãy phố, hong khô những chiếc lá xà cừ. Bánh xe cậu học trò vội vã trong buổi trưa hè tháng 5, đi qua những chiếc lá ấy một tiếng “rắc rắc” giòn tan như tiếng bẻ một chiếc bánh đa mẹ nướng. Dù vậy, có lẽ nắng tháng 5 chưa đủ chạm đến trái tim cậu học trò ấy, hoặc là dòng đời vội vã khiến người ta tạm quên đi những điều gì tốt đẹp đang bên mình. Chỉ khi nắng gọi về tiếng ve, gọi về góc trời rực cháy lửa đỏ thì lòng ai kia mới bồi hồi xao xuyến một cảm xúc trào dâng khó tả: Tháng 5 đến thật rồi!
Tháng 5, những chú ve sầu bắt đầu cất lên bản tình ca gọi mùa hè đến nhanh hơn, nắng vàng hơn, phượng đỏ hơn và lòng người trĩu nặng hơn. Chúng tôi bắt đầu lượm nhặt những bông hoa phượng đầu mùa để ép vào trang lưu bút kỉ niệm, lượm nhặt những chùm hoa bằng lăng kết thành chiếc vương miện đội đầu xinh xắn. Trang lưu bút truyền tay từ người này sang người khác, bộc bạch những điều thầm kín. Để rồi một ngày nào đó, khi lật giở lại chắc hẳn chúng ta ai cũng bồi hồi xao xuyến về những câu chuyện dở khóc dở cười của một thời “nhất quỉ, nhì ma, thứ ba học trò”. Tôi gọi đó là Thanh xuân của chúng ta!
Tôi gọi thanh xuân của mình là mùa nhớ! Chỉ mới đây thôi, tôi còn là cậu học trò bỡ ngỡ bước vào cánh cổng trường trung học phổ thông mà giờ đây đã sắp phải nói lời chia xa. Để rồi chợt nhận ra một ngày, một giờ bên nhau cũng thật là quí giá!
Chỉ tiếng ve trĩu cánh phượng hồng
Trang sách cũ xa rồi mãi mãi
Ngân khúc nhạc lòng trong nỗi bâng khuâng...”
Tháng 5 gói trọn thanh xuân trong giấc mộng về tuổi trẻ không hồi kết, không muốn nói lời chia ly, không muốn buông những dòng nước mắt. Dẫu biết là cuộc vui nào cũng sẽ có hồi kết vậy mà tôi lại tham lam quá, muốn ôm trọn thanh xuân của mình trong một khoảnh khắc, muốn thời gian dừng trôi ngay lúc này. Bởi thanh xuân của chúng ta là điều đẹp đẽ chẳng thể nào níu giữ. Thanh xuân mà khi người ta nhắc đến là tà áo trắng thấp thoáng bóng ai, bay nhẹ trong gió, là túi xoài dầm rí rách ăn vụng trong lớp, là tiếng cười rộn rã buổi ra chơi, là sắc tím bằng lăng nao nao lòng người nơi góc sân trường, là lửa phượng rực cháy góc trời hạ … Và với tôi thanh xuân của tôi là cậu! Tôi sẽ chẳng thể nào quên được hình ảnh cô bạn nhỏ với chiếc xe đạp cũ, rỏ xe chở đầy nắng hạ đỏ, tím, bánh xe nhẹ nhàng qua các dãy phố quyện vào âm hưởng ngọt ngào của những ca từ về thời áo trắng mộng mơ:
"Dường như nắng đã làm má em thêm hồng
Làn mây bay đã yêu tóc em
Trộm nhìn anh khẽ cười khiến em thẹn thùng
Áo trắng em bay giờ tan trường ...."
Những năm tháng này, tôi sao có thể quên?
Tháng 5 có cơn mưa rào bất chợt đến gột rửa mọi bụi bẩn, tan vào dòng nước xối xả. Mưa làm sắc bằng lăng nhạt nhòa nhưng lại làm sắc phượng thêm thắm. Mưa làm con người ta phải dừng lại mọi công việc đang còn dang dở nhưng lại để chúng ta có thời gian đứng cạnh nhau dưới cùng một mái hiên, nghĩ về đời, về mình, quá đỗi suy tư:
- Sau này mỗi đứa một nơi, chúng mình vẫn là bạn thân chứ?
- Đương nhiên rồi. Mình sẽ như thế này mãi mãi dù có chuyện gì xảy ra.
- Có ai đã từng nói: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa", cậu thấy đúng không?
- Ừ! Đúng rồi!
Thế rồi cả hai lại cùng cười, cùng nhìn nhau, mình đưa bàn tay ra, cậu nắm lấy, cả hai chạy hòa vào làn mưa, hòa vào dòng nước mát giữa trời hạ…
Thanh xuân của chúng ta cũng giống như bóng nước trong mưa vậy. Đẹp là thế, long lanh là thế nhưng lại thật mỏng manh. Dù ta có cố gắng gìn giữ, nâng niu thì bóng nước vẫn bị thời gian đập vỡ, tan vào không trung.
Thanh xuân lặng lẽ qua đi!
Thanh xuân của ai không mơ hồ?
© Nguyễn Đình Quang – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?