Tạm biệt nhé tuổi 17
2016-05-18 01:31
Tác giả:
Thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người đặc biệt là cái tuổi mười sáu, mười bảy đầy ẩm ương, rong ruổi. Tôi đã, đang trải qua những khoảnh khắc tuyệt đẹp ấy. Tuổi mười bảy có lẽ là cột mốc quan trọng của mỗi người. Nó là lứa tuổi đánh dấu ranh giới giữa trẻ con và người lớn, là tuổi ta sống nhiệt huyết nhất của tuổi trẻ.
Thoáng đó vậy mà 17 đã sắp rời xa. 17 trôi qua với những dư vị thật ngọt ngào. Thành công, thất bại, nụ cười, nước mắt tất cả đã tạo nên một tuổi 17 trong tôi thật đẹp và đáng nhớ. Tuổi 17 là khi tôi sống hết mình với đam mê, với mục tiêu mà bản thân đề ra. Có những lúc mệt nhoài, áp lực, lênh đênh như một con thuyền chơi vơi nơi biển rộng những tưởng sẽ lạc bước, bỏ cuộc nhưng lửa của tuổi 17 không cho phép bản thân tôi làm điều đó.
Ngọn lửa ấy đủ mạnh để giữ, sưởi ấm và thổi bùng lên đam mê trong tôi. Tôi đạt được những thành công nhất định đặc biệt là giải nhất trong kì thi chọn học sinh giỏi cấp Tỉnh. Bao nỗ lực được đền đáp xứng đáng. Tôi vui lắm. Nhớ ngày lớp 10 nhìn các anh chị lên nhận phần thưởng, tôi nhủ lòng phải cố gắng để được đứng trên đó, được trải cảm giác tuyệt diệu kia. Và rồi hoa vẫn nở đúng mùa. Hai năm liên tiếp tôi đều có giải, đó không chỉ là món quà tặng riêng cho bản thân mà còn là món quà vô giá mà tôi muốn tặng cho ba mẹ và cô thầy. Vậy chăng tuổi 17 trôi qua cũng không quá nhạt nhoà...
17 ẩm ương với bao cảm xúc của tuổi mới lớn. Vui đây buồn đó, thoắt ẩn, thoắt hiện của những cảm xúc không tên... Có những ngày tâm trạng chùng thật chùng mà chẳng vì lí do gì cả chỉ là sáng dậy mở cửa ra thấy trời đầy mây u ám thì tự dưng buồn hay nghe một bài hát, đọc một câu thơ nào đó đôi lúc cũng khiến con tim xốn xang lạ lùng. Giờ đây mới hiểu cái nắng mưa thất thường tuổi 17. Chợt mỉm cười vu vơ vì những điều đã trải- hồn nhiên, trong sáng, vô ngần...
17 tuổi là những câu chuyện, những biến cố lần đầu va phải.
17 tuổi là nơi hội ngộ của những mối lương duyên bất ngờ, tin yêu và trân trọng.
17 Tuổi là đón nhận thất bại đến não nề trong suốt mười hai năm đèn sách.
17 tuổi là nước mắt, là nụ cười thoắt đến thoắt đi đầy lạ lùng.
Tôi yêu tuổi 17, tuổi của những khoảnh khắc vẫn còn là đứa trẻ nhìn cuộc sống có pha chút màu hồng hồng, tuổi của vô âu vô lo, tuổi của giận hờn vu cớ... Tôi thấy cuộc sống vẫn dịu dàng lắm. Dẫu có đôi lúc lao đao, dẫu đôi chân có đôi lần mỏi mệt nhưng vẫn muốn được một lần ghé vào trạm xe của tuổi 17 để được phiêu diêu, được sống hết mình và yêu thương vô điều kiện. 17 ơi sao mà thân thương đến vậy!
17 tuổi là lúc tôi rớt ê chề trong một cuộc thi mà bản thân đã đặt bao tâm huyết, ước nguyện vào đấy vậy mà nó thoáng qua đời tôi như một ảo ảnh rồi vụt tắt. Nuối tiếc. Có chứ! Nuối tiếc vì cơ hội quá keo với mình. Đó không phải là thất bại lại càng không phải là thành công bị trì hoãn mà là bằng cách nhẹ nhàng nhất, nó đã đến đi qua tuổi trẻ của tôi trong thoáng chốc để lòng tôi bàng hoàng, ngậm ngùi, luyến tiếc. Lúc đó, thấy bản thân yếu lòng vô cùng. Nước mắt cũng chẳng thể giải quyết điều gì. Hơn lúc nào hết tôi không thể từ bỏ ngay lúc này, đó không phải là lúc để buông bỏ.
Thất bại lần này phải chăng chính là môi trường thử thách ý chí và nghị lực mà nếu muốn vươn đến những điều cao cả và tốt đẹp hơn tôi phải thật bình thản đi qua nó. Lạc mất một cơ hội nhưng tôi được nhận lại nhiều thứ mà có lẽ nó còn trân quý hơn sự thành công kia. Tôi dần hoài nghi trong cuộc sống, về sự công bằng và rồi chợt nhận ra phải có những cái vòng vèo, chùng chình như vậy thì mới là cuộc sống chứ! Thất bại lần này khiến tôi mạnh mẽ hơn, nó như một cơn gió nhẹ thoảng qua khiến con tim chợt rùng mình, đau đó nhưng rồi cũng hong khô nhanh nhờ tia nắng ấm áp của mặt trời.
Tuổi 17, tôi ngộ ra một vài điều, về một số mối quan hệ. Đã có rất nhiều người đến đi bất chợt nhưng tất cả đều để lại mảnh ghép nhất định cho thanh xuân, tuổi trẻ của tôi. Có những mối lương duyên giờ đây ngẫm lại thấy mình thật may mắn khi được đón nhận những tình cảm như thế. Phải nói rằng những mối quan hệ của tôi đều không ồn ào mà chỉ lặng thinh, tin yêu và theo dõi những bước đường của nhau. Tôi học được từ một người mà tôi vô cùng yêu thương và kính trọng cách sống, cách làm người. Tôi thấy ở đó là cả bầu trời trong veo, không toan lo, tính toán,... Tôi lại có một đứa bạn sâu sắc và tinh tế vô cùng. Tôi quen nhiều hơn một vài người bạn qua những cuộc thi viết,... Vậy chăng thanh xuân của tôi cũng không quá hoang đường...
Tuổi 17 yêu thật nhiều, thương thật nhiều, giận hờn thật nhiều, ẩm ương thật nhiều,... Nhưng mãi mãi trong tôi tuổi 17 rất đẹp, rất đáng nhớ bằng nhiệt huyết con tim tuổi trẻ.
Hôm nay, viết để dành tặng tuổi 17. Để khép lại khoảng thời gian tuyệt đẹp của đời người và hơn hết viết để giữ lại tuổi trẻ cho riêng mình.
Mỉm cười về những thành bại đạt được. Chào nhé 17. Sẽ là những gì đẹp nhất, trong sáng nhất mà tôi khó có thể tìm lại được trong đời.
Chào tạm biệt tuổi 17 - chào những ngày cuối cùng được làm trẻ con để bước vào thế giới người lớn nhiều toan lo, muộn phiền hơn…
© Như Thảo Huỳnh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?