Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tại sao vợ chồng không thể là tri kỷ?

2016-05-06 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Vậy thì thôi anh ạ, cứ để tri kỉ ở trong tim, và để tay chồng trong tay vợ, tay vợ trong tay chồng. Thứ vợ chồng có với nhau là mái ấm, thứ tri kỉ có với nhau là một nơi cất giấu nỗi buồn không thể chia sẻ với người cùng mái ấm kia.

***

Thật ra cuộc đời, có một tri kỉ là may mắn. Có một người là chồng hay là vợ - cũng chính là tri kỉ, thì còn may mắn gấp vạn lần. Mọi người phụ nữ đều mong muốn có người thấu hiểu bản thân mình hơn cả cô ta. Nhưng phần lớn đàn ông nghĩ rằng phụ nữ quá phức tạp. Hiểu phụ nữ là điều không thể. Và họ giữ sự vô tâm, như là bản năng của họ. Một vài người, vì có tình yêu nên thay đổi. Một vài người thì không. Vì tình yêu không đủ lớn, có thể! Nhưng cũng có lẽ vì so với tình yêu dành cho người khác, tình yêu họ dành cho bản thân luôn lớn hơn một chút. Một chút đó, đủ để họ giữ mình ở thế thượng phong, nhìn người bạn đời của mình bằng đôi mắt của kẻ bề trên, chứ không phải của hai người đang ngồi chung một thuyền, chèo chung một mái.

Anh và em. Sau những nhớ nhung cuồng nhiệt nồng cháy của tuổi trẻ. Là kết hôn. Cuộc sống hôn nhân mang những thứ khi yêu chúng ta giấu nhẹm – phơi bầy ra trước mắt nhau. Vừa cay đắng, vừa khó chấp nhận, như kẻ khỏa thân bị phơi dưới ánh nắng mặt trời để cho bao nhiêu con mắt nhìn vào và chỉ chỏ.

Có những sự tổn thương chúng ta dành cho nhau mà không thể hiểu đó chính là sự tổn thương quá lớn. Vì với người này không là gì, nhưng với người kia, là những đau đớn cần có thời gian lâu lắm mới có thể lên da non.

Mỗi khi nói chuyện về một điều gì đó, chỉ cần em nói ý kiến của mình thôi, anh sẽ nói ý kiến của anh, hoàn toàn ngược lại. Chỉ cần anh nói đến dự định của mình, em sẽ nói đến một loạt lý do để anh không nên thực hiện chúng. Chúng ta chưa bao giờ ngồi lại với nhau để cùng nói về một điều gì đó. Vì chúng ta không tìm được điểm chung trong suy nghĩ.

Tri kỉ thì khác. Tri kỉ sẽ lắng nghe chúng ta nói hết. Và hoặc im lặng, hoặc nói một vài điều gì đó, nhưng ít nhất cũng khiến chúng ta cảm thấy chúng ta được thấu hiểu.



Hóa ra, sự gắn bó giữa hai con người với nhau, đo bằng sự thấu hiểu của họ. Qua ngôn ngữ. Qua cả sự lặng câm!

Anh thắc mắc, tại sao không nói với anh mà lại nói với người đó? Anh không hiểu, rằng em đã từng nói với anh rồi, nhưng anh đã gạt bỏ ngay lập tức.

Em thắc mắc, tại sao anh không nói gì với em đã tự ý làm việc này. Anh nói trước sau gì em cũng phản đối, thì thôi thà tự làm một mình còn hơn.

Và cứ như thế, những vấn đề không thể tìm được ý tưởng chung, dần trở thành những chuyện không có – trách – nhiệm – phải – chia – sẻ - với – nhau.

Cuộc hôn nhân không có sự chia sẻ, thậm chí không bằng cuộc tình của những người bạn.

Là tự chúng ta, đã đẩy nhau đi xa. Là chúng ta tự làm mình cô đơn dù ở bên cạnh nhau.

Vợ chồng là duyên phận. Cả trăm nghìn kiếp, chờ một nhân duyên để nên vợ chồng ở kiếp này. Nhưng duyên này từ nợ sinh ra. Vì nợ nên phải trả. Trả bằng duyên. Trả bằng gắn bó với nhau một đời.

Tri kỉ cũng cần duyên. Mà tri kỉ, là duyên từ duyên, không phải duyên từ nợ. Hai người là tri kỉ của nhau không nợ nhau điều gì cả.

Vậy thì thôi anh ạ, cứ để tri kỉ ở trong tim, và để tay chồng trong tay vợ, tay vợ trong tay chồng. Thứ vợ chồng có với nhau là mái ấm, thứ tri kỉ có với nhau là một nơi cất giấu nỗi buồn không thể chia sẻ với người cùng mái ấm kia.

Anh cứ là chồng. Em cứ là vợ. Ai đó cứ là tri kỉ.

Cuộc đời ràng buộc nhiều thứ với nhau như những sợi dây vô hình. Và cũng luôn có những ranh giới mong manh hơn cả sương khói, nhưng mãi mãi chẳng thể nào vượt qua, cũng không nên vượt qua, khi tự mình thấu hiểu bản thân cần gì và nên làm gì, anh nhỉ.

© Mạch Yến – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top