Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sắc đẹp chẳng được xinh

2023-08-23 02:15

Tác giả:


blogradio.vn - Để sau này khi càng lúc càng lớn lên, được học hành nhiều hơn được mở mang nhiều kiến thức và nhất là được tiếp xúc với nhiều người hơn, tôi lại gặp rất nhiều người như vậy, là tính cách đi ngược với ngoại hình.

***

Những ngày còn nhỏ tôi đã có ba cô bạn cùng học chung một lớp. Chúng tôi không thân nhau, khác tổ và ngồi cách xa nhau, chỉ mỗi lần ra chơi hay họp lớp là cùng gặp mặt rồi chuyện phiếm này kia, từ chuyện học đến những chuyện của con gái. Năm đó tôi học cấp hai, cái tuổi chưa là người lớn nhưng cũng đủ để hiểu những gì xảy ra xung quanh mình.

Ba cô bạn ấy rất xinh đẹp và tôi thấy họ chơi thân với nhau. Hồi đó trong lớp tôi có nhiều những nhóm bạn chơi thân với nhau như vậy, tôi cũng có, nhóm tôi cũng ba người, là hai bạn ở gần nhà ba má tôi.

Ba cô bạn ấy tuy xinh đẹp nhưng lại chẳng học giỏi lắm, và lại rất lười học. Có những lần thầy cô gọi lên kiểm tra miệng đầu giờ là các cô lại chẳng thuộc bài, rồi lại viện đủ lý do nào là hôm qua em bị đau bụng em bị đau đầu rồi em bận việc nhà đột xuất để thầy cô cho khất lần sau. Mà chuyện đó cũng không đáng nói bằng việc các cô ấy chuyên làm một việc rất trái tai gai mắt mọi người, đó là các cô chuyên đi mượn vở bài tập của các bạn học giỏi trong lớp rồi chép lại chứ không chịu suy nghĩ không chịu tự học. Chưa hết, các cô còn nhìn bài và hỏi bài những bạn bên cạnh trong những giờ kiểm tra. Nếu ai cho xem bài và làm hài lòng các cô thì thôi, thì hòa bình sẽ chan hòa, còn như ngược lại thì các cô tìm đủ mọi cách để nói xấu rồi cạnh khóe, có lúc còn kiếm cớ chửi bới um sùm.

Chuyện đó xảy ra gần như suốt năm học, cô chủ nhiệm đã nhiều lần cảnh cáo và răn đe các cô ấy trước lớp, rồi cô giáo cũng đã hạ bậc hạnh kiểm của các cô ấy xuống một bậc, nhưng các biện pháp của cô giáo cũng chỉ có sức mạnh trong lớp. Khi tan học ra trước cổng trường là các cô lại chặn đường các bạn rồi dọa nạt rồi buông những lời xúc xiểng rất vô giáo dục mà ai nghe cũng thấy chói tai.

Tôi không dính vào những câu chuyện của ba cô bạn ấy, chắc là vì tôi ngồi xa và khác tổ nhưng nói thật tôi cứ muốn đề đạt ý kiến lên cô chủ nhiệm là cho ba cô ấy chuyển lớp. Tôi thấy tiết sinh hoạt nào của chung cả lớp cũng có chuyện của ba cô ấy là chủ đề chính và gần như chiếm hết thời gian của cả lớp. Nhưng bạn lớp trưởng nói chẳng có lớp nào chịu nhận ba cô ấy đâu nên lớp mình phải ráng gánh thôi. Còn bạn lớp phó học tập thì lại bảo ước gì tính cách của ba cô ấy cũng được như ngoại hình của ba cô thì tốt biết mấy, cái đó gọi là rất xinh mà chẳng xinh tí nào.

Ba cô bạn ấy là những người đầu tiên, là những phụ nữ đầu tiên cho tôi biết và đã để lại suy nghĩ sâu sắc trong tôi về chuyện tính cách và ngoại hình của một con người. Để sau này khi càng lúc càng lớn lên, được học hành nhiều hơn được mở mang nhiều kiến thức và nhất là được tiếp xúc với nhiều người hơn, tôi lại gặp rất nhiều người như vậy, là tính cách đi ngược với ngoại hình. Mà hôm nay tôi chỉ muốn viết về những người được ông trời ưu ái ban cho một sắc đẹp nhưng lại có một cách sống và một lối sống không thể gọi là đẹp.

Khi tôi tạm biệt ba cô bạn ấy rồi vào lớp chuyên lớp chọn, tôi gần như chỉ chuyên tâm vào việc học. Mà ngày đó ở lứa tuổi của tôi như người ta hay nói là ăn chưa no lo chưa tới thì ngoài việc phụ giúp má những công việc gia đình tôi đã dồn hết sức vào việc học. Đến năm tôi học lớp mười một thì một lần nữa tôi được nghe và được biết một chuyện đau lòng. Lần này không phải là chuyện trong học tập, không phải chuyện học giỏi hay học dở mà là chuyện yêu đương. Có hai cô bạn cùng lớp đã cùng yêu một người rồi suốt ngày ganh ghét ghen tuông nhau. Ban đầu chỉ là ngấm ngầm giữa hai cô, rồi về sau lại bùng lên dữ dội nên cả lớp biết chuyện luôn, rồi lan ra cả khối cả trường. Là do một hôm chàng kia rủ một cô đi ăn sáng dưới căn tin, mà chắc là do chàng ta mến cô kia hơn, vậy là cô còn lại nổi cơn tam bành. Nghe nói họ xông vào vừa chửi vừa cắn xé nhau làm ầm ĩ hết cả dãy hành lang, rồi các bạn phải can ra.

Năm đó tôi học buổi chiều nên được nghe kể lại vì họ học trên tôi một lớp, rồi chào cờ đầu tuần sau thầy hiệu trưởng đã nghiêm khắc phê bình họ trước toàn trường. Sau đó tình hình giữa họ đã lắng dịu đi vì chắc họ sợ ảnh hưởng đến kết quả học tập vì là năm cuối cấp, nhưng mấy chị trong lớp cứ lào xào rằng cuộc chiến giữa hai cô đó cứ mỗi lúc một căng thẳng hơn. Mấy chị nói đi học thì mặc đồng phục mà hai cô cứ cố sức sao cho mình được xinh đẹp nhất, rồi gần rồi xa cứ lả lướt qua lại ngọt ngào cho chàng kia chú ý. Mấy chị nói đúng là nhìn hai cô mà cứ thấy mất giá trị của người con gái sao sao, cô nào cũng muốn chàng kia thuộc về mình. Mà chắc ở cái tuổi ấy họ chưa hiểu chuyện tình yêu là chuyện của trái tim, chuyện tình yêu là chuyện của chân thành và chung thủy, chuyện tình yêu là chuyện của tôn trọng và hiểu biết.

Tôi không biết trong cuộc chiến tranh giành đó thì cô nào thắng cuộc cuối cùng, vì tôi thấy cô nào cũng xinh, vì việc học cuốn tôi đi mỗi ngày và vì sau đó ít lâu tất cả họ đều tốt nghiệp ra trường nên tôi không gặp nữa. Dư âm về trận hỗn chiến năm nào trên dãy hành lang của ngôi trường chắc cũng chỉ còn lại trong ký ức nhiều người, trong đó có tôi, nên hôm nay mới có những dòng viết này.

Tôi quen chị cách đây khá lâu, chị là bạn khá thân với một người thân của tôi và chị hay đến chơi nhà ba má tôi những năm xưa, lúc đó tôi còn nhỏ. Tôi nghĩ nếu nói sắc đẹp của chị ngang tầm với các hoa hậu cũng không có gì quá, nhưng chị lập gia đình khá muộn. Chồng chị là một người làm việc trong quân đội, và anh rất đào hoa, nghĩa là dù đã có vợ rồi nhưng anh vẫn còn nhiều cô theo đuổi. Cho đến một ngày chị gặp anh tay trong tay với một cô khá xinh đẹp và rất trẻ, vậy là chẳng hỏi đầu đuôi chị lao vào đánh ghen ngay giữa đường làm giao thông bị tắc lại nguyên cả một đoạn đường dài, vì người ta xúm vào xem. Nghe nói cô kia sau đó phải đi bác sĩ vì những vết thương ở trán và ở mặt, nhưng chị đã tím mặt lại khi nghe cô ta nói cô ta sẵn sàng làm bé của chồng chị, còn chị cứ làm lớn, cô ta có bắt anh bỏ chị đâu mà lo.

Mọi người ngán ngẩm thở dài cho câu chuyện đó, mà trận đánh ghen đó chị đánh sao mà cuối cùng anh ta ôm lấy cô kia khóc và chở đi bác sĩ còn để chị lủi thủi ra về một mình trong hậm hực và buồn bã. Tôi nghe nói họ chia tay sau đó vì chẳng ai chấp nhận được tình yêu mà sớt chia như vậy.

Những câu chuyện nhỏ ở trên tôi đã định viết lâu lắm rồi, tôi thích viết về những câu chuyện đời thường rất thật như vậy. Có lẽ vì tôi là phụ nữ, có lẽ vì tôi hay thích quan sát và lắng nghe nhiều hơn là nói nên rất nhiều những câu chuyện tưởng là không đầu không đuôi tưởng là đã quá xa xôi lại được gõ thành dòng rất rõ trước mắt tôi hôm nay.

Mọi người hay nhận xét tôi thuộc tuýp phụ nữ truyền thống, vì dòng máu trong tôi là của ba má tôi cho, vì ngay từ rất nhỏ tôi đã chịu sự giáo dục theo kiểu truyền thống của ba má tôi. Từng lời dạy từng hành động nhỏ nhất của ba má cứ rót vào tôi mỗi ngày cứ thấm vào tôi mỗi ngày rồi xây nên trong tôi những tính người và tình người được kéo dài suốt cuộc đời tôi như vậy.

Tôi nghĩ tôi có thể kết luận đúng sai ở tất cả mọi chuyện nhưng riêng chuyện tình yêu thì không, đó là câu chuyện đặc biệt nhất không có đúng sai. Chỉ có suy nghĩ và cách hành xử của mỗi người, thái độ và cả trái tim của mỗi người khi yêu mà thôi. Tôi biết mình không xinh, thật sự không xinh nên luôn cố gắng bù đắp lại cho tâm hồn mình, trái tim mình được chân thành và được rung cảm nhất.

Sắc đẹp nào rồi cũng sẽ phôi phai, tuổi trẻ nào rồi cũng sẽ đừng lại trước quy luật vĩnh viễn của thời gian, chỉ có trái tim con người là còn mãi những nhịp đập yêu thương dành cho cuộc sống, dành cho cuộc đời. Tôi cũng vậy, để một mai khi đến ngày phải chống gậy, tôi vẫn muốn trái tim mình còn yêu mãi, yêu mãi người ấy mà thôi.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ở Nơi Nào Đó Sẽ Có Người Thật Lòng Yêu Bạn l Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top