Phát thanh xúc cảm của bạn !

Noel năm ấy, chúng ta đã gặp nhau

2020-12-25 01:30

Tác giả: quang vân


blogradio.vn - Khoác cái áo ấm vào người, cảm nhận cái ấm áp của chiếc áo len mà lòng da diết nhớ hơi ấm của một vòng tay yêu thương ngày cũ. Noel về, mang không khí se lạnh về với miền Nam quanh năm ấm áp, mang lại nhiều cảm xúc về một thời thanh xuân cô đã bên anh. Mùa Noel đó, anh và cô đã gặp nhau.

***

Đã hơn 10 năm kể từ ngày cô rời xa anh. Thanh xuân ấy, cô và anh đã từng bên nhau, có những ngày tháng vui vẻ, hạnh phúc biết bao. Những cơn gió lạnh của mùa Noel lại về mang theo hương thơm nhẹ nhàng của cỏ non, làm lòng cô nhớ anh da diết.

Ngày ấy, họ tình cờ gặp nhau trong mùa Noel rực rỡ sắc màu của thành phố hoa lệ, rồi tình yêu đến nhẹ nhàng như cơn gió đầu xuân, những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ bên giảng đường Đại học.

Cô đã trao anh một tình yêu ngọt ngào với bao ước mơ về một gia đình và những đứa trẻ. Nhưng tình đầu luôn dang dở, in hằn những nỗi đau để lại trong trái tim non dại của cô gái mới bước vào yêu. 

Người cô yêu đã không đủ dũng cảm để bước qua rào cản gia đình, anh đã buông tay để cô lạc lõng giữa dòng đời nghiệt ngã đó.

Thời gian cứ trôi đi, những tưởng quá khứ sẽ mãi chìm vào trong bóng đêm của miền ký ức. Những kỷ niệm sẽ ngủ yên trong trái tim luôn thổn thức, nhưng mang nhiều bổn phận với gia đình bên những lo toan của cuộc sống bộn bề, vất vả mưu sinh. 

aking-chen

Hôm nay, vô tình biết được anh sẽ kết hôn cùng người con gái ấy, lòng cô bỗng trào dâng nỗi niềm không biết kể cùng ai. Trái tim ấy một lần nữa lại rung lên những nhịp đập củ ngày cũ. 

Kỷ niệm đang ùa về trong từng ngóc ngách của tâm hồn. Cô nhớ da diết những ngày đông se lạnh của tiết trời đầu đông, khoác chiếc áo ấm vào người cô chạy vội ra cổng ký túc xá để gặp anh vào ngày cuối tuần như bao ngày cuối tuần khác.

Anh đưa cô vòng vèo qua những con phố cũ, những dãy nhà nhỏ bày bán đủ các món ăn vặt, những hàng sách cũ, quần áo rẻ tiền dành cho những cô cậu sinh viên nghèo trong khu Đại học. 

Ngồi sau lưng anh, nghe từng hơi thở gấp gáp khi anh đạp xe trên con đường dốc, rồi khi xe xuống dốc mùi hương quen thuộc từ cơ thể anh tỏa vào mũi, cô cảm nhận hơi ấm tình yêu anh dành cho cô. 

Những buổi chiều ngồi tựa vào vai anh suốt hàng giờ để ngắm hoàng hôn với ánh nắng yếu ớt đang xuyên qua kẽ lá rớt xuống bờ vai anh vững chãi “mãi là chỗ dựa suốt đời của em anh nhé”, giọng cô thì thầm bên tai anh. 

Cứ như thế 5 năm dài họ đã có nhau, bên nhau cùng chia sẻ những khó khăn trong học tập, cũng như khó khăn trong công việc. Kỷ niệm theo ngày tháng đong đầy cả một trời thương nhớ. 

camonemdaden

Nhưng số phận không cho họ được ở bên nhau mãi mãi, ra trường hai người về công tác ở hai quê xa cách nhau hàng trăm cây số. Có lẽ khoảng cách ấy, không thể lấp đầy bằng những yêu thương cô dành cho anh. 

Xa nhau, tình yêu cũng phai mờ theo ngày tháng. Tuổi xuân không chờ đợi một ai, cô bắt đầu nhận ra rằng anh thay đổi, tình yêu anh dành cho cô không đủ lớn để anh có thể làm trái ý ba mẹ mà đến với cô. 

Thế rồi họ xa nhau, âm thầm cũng như lúc tình yêu bắt đầu, không ồn ào, không trách mắng, không giận hờn. Tất cả sẽ vùi vào lãng quên để anh làm tròn chữ hiếu, để cô tìm hạnh phúc mới cho riêng mình. Hạnh phúc đó không còn anh bên cạnh, hạnh phúc có thật sự trọn vẹn, cô cũng không biết nữa.

Đêm nay, ánh trăng vàng chiếu sáng cả một khoảng sân vườn. Cô lại lặng lẽ một mình ngồi bên hiên nhà, cơn gió thổi xào xạc qua từng ngọn dừa đung đưa dưới trăng, làm cô thấy lạnh, cái se lạnh của ngày cuối năm, để chồi non bắt đầu mơn mởn đón ánh nắng.

chia-tay-dan-ong-cung-dau-kho-khong-kem-gi-phu-nu

Khoác cái áo ấm vào người, cảm nhận cái ấm áp của chiếc áo len mà lòng da diết nhớ hơi ấm của một vòng tay yêu thương ngày cũ. Noel về, mang không khí se lạnh về với miền Nam quanh năm ấm áp, mang lại nhiều cảm xúc về một thời thanh xuân cô đã bên anh. Mùa Noel đó, anh và cô đã gặp nhau.

© quang vân - blogradio.vn

Xem thêm: Sáu mùa Giáng sinh lạnh


quang vân

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên

Ngọn nến được thắp lên

Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

Về để thấy tết (Phần 2)

Về để thấy tết (Phần 2)

Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?

back to top