Những người phụ nữ của biển
2021-04-23 01:20
Tác giả:
blogradio.vn - Đã mấy chục năm nay trừ những ngày bệnh chứ không bà đều dành mỗi ngày vài phút để im lặng ngắm biển như thế. Ngày xưa bà ngắm biển mà thấy xót xa, ngày nay bà ngắm biển để mong thằng con lành lặn trở về sau những chuyến biển.
***
Đối với tôi địa điểm, thời gian và không gian sẽ tác động đến suy nghĩ và cảm xúc của mỗi chúng ta. Hãy thử tưởng tượng nhé. Cùng là cái nắng đượm màu và bầu trời trong xanh của tháng giêng nhưng cảm giác nội tại của bạn sẽ hoàn toàn khác hẳn giữa một bên là những cánh đồng sau mùa gặt. Trơ trọi và trống rỗng. Bên còn lại là khung cảnh một bến biển nhộn nhịp ghe tàu mang cá về sau những ngày đánh bắt. Cảm giác vui tươi hoàn toàn chiếm lấy tâm trí bạn.
Bạn có nghĩ như tôi?
Bến sò của xứ Duồng những ngày này cũng vậy. Cái nắng chói chang như tô đậm thêm màu xanh của bầu trời và mặt nước. Nó cũng làm cho cái bến sò nhỏ bé này sống động hơn hẳn thường ngày, cái nắng xế chiều như phóng túng như cẩn thận như khéo léo tô vẽ lên đôi mắt những người phụ nữ nơi đây những biểu cảm hết sức phong phú và đa dạng.
Đứng cuối bến, bé Năm hướng ánh mắt trông đợi nhìn về phía biển xa, mong đợi người chồng trẻ tuổi của em làm nghề lặn thúng vào bờ. Cả hai vợ chồng còn rất trẻ, bé Năm chỉ mới 18 còn chồng em là thằng Hùng cũng mới bước sang tuổi 20. Cái thằng lùn lùn, da đen nhẻm vì nắng. Ít nói nhưng lại lặn giỏi nhất xóm. Cả hai mới cưới nhau trước tết và nghề biển là cách cả hai vun đắp hạnh phúc nhỏ của riêng mình.
Cách đó không xa, Bà Sáu với mái đầu đã bạc đang ngồi trước một bao sò điệp. Đôi tay thoăn thoắt của bà xẻ xoàn xoạt, nạy lớp vỏ sò điệp để lấy cồi sò bên trong. Đây là công việc của bà hằng bao nhiêu năm nay tại bến sò này. Hơn 60 tuổi, bà như nhân chứng sống chứng kiến bao nhiêu cảnh thăng trầm của cái nghề biển này. Thỉnh thoảng trong những khoảng lặng, nhìn về phía biển xa xa đôi mắt bà lộ rõ vẻ u buồn thoáng cam chịu. Chồng bà cũng như bao nhiêu thanh niên vùng này, cũng sống bằng nghề lặn biển. Nhưng rồi một ngày như bao nhiêu ngày bình thường khác, ông đi không trở về, mãi mãi nằm lại giữa biển. Lúc ấy bà chỉ mới 25. Bà gạt đau đớn nuôi 2 đứa con trai khôn lớn cố gắng cho ăn học đàng hoàng vì bà muốn chúng dứt nghiệp biển. Nhưng rồi thằng út tính khí ngang bướng không ưa con đường học hành, nó nghỉ học tập tành đi biển mặc dù bà ra sức can ngăn. Có một hôm, khi bà đang giăng mùng chuẩn bị đi ngủ thì nó bước vào. Trái hẳn với thường ngày, nó ngồi xuống bên cạnh bà, nhẹ nhàng xin phép bà cho nó đi lặn. Khi bà còn chưa kịp nói thì nó cắt ngang:
- Con biết tại sao mẹ lại không cho con theo nghề này, con cũng rất nhớ ba và con muốn tiếp nối nghề của ông. Con biết tại sao ông bà ta lại nói 2 từ “biển giả”. Chắc gien của ba trong con nhiều quá, con cũng muốn chiến thắng sóng dữ và làm giàu từ biển.
Bà trầm ngâm một lúc lâu. Với những gì mà nó nói, bà biết nó đã trưởng thành. Nó nắm tay bà một hồi rồi rời đi trong sự im lặng của bà. Kể từ đó nó đi lặn. Đến nay đã được 5 năm. Nó không cho bà đi làm nữa nhưng ở nhà lại đâm ra buồn chán, ra bến gặp gỡ người này người kia, xẻ ít con sò kiếm dăm ba đồng. Hơn hết bà ra bến để được lặng lẽ nhìn về phía đường chân trời của biển. Đã mấy chục năm nay trừ những ngày bệnh chứ không bà đều dành mỗi ngày vài phút để im lặng ngắm biển như thế. Ngày xưa bà ngắm biển mà thấy xót xa, ngày nay bà ngắm biển để mong thằng con lành lặn trở về sau những chuyến biển.
Sinh ra ở biển lớn lên bên biển và sống nương tựa vào biển, những bé Năm, bà Sáu cũng giống những người phụ nữ ở xứ Duồng này sống một cuộc đời bình dị, đơn giản như mặt biển trong những ngày trơi đứng gió. Cũng giống như người mẹ biển cả vĩ đại cho tôm, cho cá, những người phụ nữ nơi đây cũng vậy, họ sống hết mình cho chồng con, cầu mong rồi đớn đau khi chẳng may người đàn ông của họ găp nạn trên biển. Nhưng vượt lên trên tất cả họ, những người phụ nữ vùng biển luôn sống mạnh mẽ, lạc quan và hi vọng vào những điều tốt đẹp nhất.
Khi cái nắng xế chiều đã ngả một màu vàng khói bám lên trên một cây dù đã rách nơi bến sò nhỏ, người thưa thớt dần. Thúng của chồng bé Năm cũng đã vào với đầy sò điệp, Bà Sáu đang cố xẻ những con sò còn sót lại để kịp về ăn thôi nôi đứa cháu nội…..
Thằng bảy móm bị “ép” rồi. Chiếc thúng còn chưa kịp chạm bờ thì một thanh niên nhỏ thón nhảy lên hốt hoảng rồi chạy tới chiếc xe ôm gần đó để về thông báo cho người nhà.
Những người nghe thấy đều hoang mang. Ngày đã khép như thế. Đêm nay trong ngôi nhà nào đó lại có tiếng khóc phụ nữ.
© Ý son - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Bình yên đi qua mùa bão nổi l Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.