Những ngày trở gió
2016-10-27 01:25
Tác giả:
Chiều muộn...
Từng bước từng bước lê đôi chân mệt nhoài trên con đường nhỏ với những ô gạch đã bị bào mòn và ngả màu theo năm tháng. Ráng chiều chỉ còn là những vệt mờ nhạt hắt lên sau những rặng mây cuối trời. Gió hất tung đám lá khô được quét gọn nơi góc đường, thổi chúng đi mỗi lúc một xa. Tôi bất giác co tay vào trong túi áo. Thật lạnh! Hôm nay trời trở gió!
Trong quá khứ, đó là những buổi sáng tôi một mực làm ổ trong chăn, cố sức níu giữ từng giây từng phút để được hưởng thụ sự ấm áp nơi ấy, dù biết trước rằng ít phút sau sẽ phải cuống cuồng lên để không bị muộn học. Thường thì sẽ là những câu kêu ca phàn nàn của mẹ, rằng không biết tối qua tôi thức đến mấy giờ, và phải chăng là vì những cuốn truyện mà tôi chất đầy trên giá sách. Những lúc ấy, tôi sẽ vơ lấy ổ bánh mì được chuẩn bị trên bàn và lao ra khỏi nhà nhanh như một cơn lốc để tránh những lời đe dọa của mẹ rằng sẽ bán phá giá tủ truyện mà mất bao năm tôi mới tích cóp được!
Đó là những buổi học phụ đạo đến hơn 8 giờ tối, chờ đợi tôi ngoài cửa lớp không chỉ là những cơn gió lạnh đầu mùa mà còn cả bóng dáng của bố tôi, lẳng lặng hòa vào ánh đèn đường hiu hắt. Tôi sẽ nhét tay vào cái túi áo ấm sực của bố, dựa vào bờ vai vững chắc đầy an tâm ấy mà huyên thuyên suốt trên đường về nhà. Chỉ là những câu chuyện vụn vặt trên lớp, về những thầy cô khó tính hay những bài giảng nghe mãi mà vẫn không hiểu. Thường thì bố tôi sẽ ậm ừ vài tiếng để tôi biết rằng tôi đang không độc thoại, nhưng có sao, với tôi thế đã là quá đủ. Bố luôn dùng hành động để quan tâm tôi hơn là những gì bố nói! Bố quan tâm tôi hơn những gì bố nói!

Những ngày trở gió...
Là những buổi chiều tan học tôi lê la khắp các hàng quán ven đường cùng đám bạn, ăn xoài dầm, pho mai que hay những xiên thịt nướng nóng hổi – thứ quà vặt muôn thuở của tụi con gái. Là những buổi tối cuối tuần cả bọn tụ tập bên đống than hồng ở một góc bờ hồ nào đó đầy gió, nướng ngô, khoai, và buôn đủ mọi thứ chuyện trên đời. Trời thì lộng gió, đứa nào đứa nấy ngồi sát vào nhau, tay nắm chặt lấy bàn tay thật ấm. Thi thoảng sẽ có một vài cơn gió ẩm ương lang thang đi lạc, như giận dỗi mà ùa vào, cuộn lên vài vụn than đỏ rực, làm cả đám nhốn nháo tìm đường tránh.
Rồi chúng tôi sẽ chia nhau những bắp ngô nướng vàng ruộm thơm phức hay những củ khoai đen nhẻm vì cháy mà vẫn ngọt đến bất ngờ. Khói bốc lên từ những miếng khoai ấy đượm một mùi vị ngọt ngào mà rất lâu về sau tôi vẫn chẳng thể nào quên. Mặt đứa nào cũng vương vài vệt đen mà đôi mắt vẫn lấp lánh ánh cười.

Những ngày trở gió...
Là những buổi sáng tôi chống cằm như lơ đễnh mà nhìn ra ngoài cửa chỉ để chờ đợi một bóng hình quen thuộc. Thường thì cậu ấy sẽ xuất hiện ngay sát giờ truy bài với mái tóc lổm chổm vì gió tạt và đôi mắt còn nhập nhèm ngái ngủ. Cậu ấy bước qua chỗ tôi và mang theo cả một vùng gió trở ngoài kia, man mác cái lạnh ngày chuyển mùa nhưng cũng ấm áp đến lạ lùng!
Hay là những buổi chiều phủ chút màu mơ ảo bởi mưa bụi, tan vào không gian, đậu nhẹ nhàng trên mi mắt khi tôi ngồi sau cậu ấy quá giang đến lớp học thêm buổi tối. Biết bao lần tôi muốn được tựa vào tấm lưng ấy, muốn đưa tay cảm nhận làn gió đang vờn qua mái tóc ấy, nhưng lại ngập ngừng không dám. Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là năm tháng của lưng chừng trẻ con và trưởng thành, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ, là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ…ấm áp đến lạ lùng.

Đi qua biết bao mùa gió trở, tất cả đã dần lùi vào quá khứ. Mỗi một mùa gió đi qua, tôi càng trở nên rắn rỏi và kiên cường. Tôi biết cách đối diện với khó khăn, biết tự an ủi mình sau những thất bại, biết nở nụ cười như một cách ngụy trang với cuộc đời sau những chán chường. Tôi những tưởng mình đã mạnh mẽ hơn sau ngần ấy mùa trở gió…
Trời hôm nay trở gió! Và trăn trở cả những nỗi niềm của lòng tôi! Trong tôi vẫn là cô nhóc của ngày nào, vẫn muốn được bao bọc trong vòng tay yêu thương của bố mẹ, vẫn muốn bỏ hết những xô bồ của cuộc sống để trở về căn nhà thân yêu sau những thất bại và khổ đau, vẫn đau đáu hướng ánh mắt ướt nhòa về gia đình khi cảm thấy bản thân như chơi vơi không điểm tựa giữa chốn phố phường hoa lệ… Tôi vẫn luôn luyến tiếc những tháng ngày vô tư bên đám bạn nhí nhố, luôn vô thức nhìn lâu hơn những đám học trò thoáng gặp trên đường và rồi lại mường tượng ra hình ảnh của chính mình khi xưa…Và tôi vẫn luôn mỉm cười vu vơ khi nhớ về hình ảnh của cậu ấy. Dù chỉ một giây thôi, trái tim luôn thắt chặt lại thật nhẹ nhàng, thật dịu dàng, kèm theo một dư vị ngọt tê tê kéo dài khi tôi bất chợt nghĩ về mối tình đầu đơn phương thật đẹp mà cũng thật buồn ấy…
Những ngày trở gió…
© Hà Hồng Hạnh – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."










