Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày trở gió

2015-01-16 01:00

Tác giả:


Café Blog - Ngày trời trở gió, chạnh lòng man mác theo tiếng thở của thiên nhiên trở mình. Cảm giác được khúc chuyển giao mùa vang dần dần, từ từ, chậm chạp gõ cửa gọi mời ai đó sống hết mình cho tuổi trẻ, những luyến tiếc rồi cũng hóa vụn vỡ của tháng năm phai mờ.

***

Gió hờ hững thổi, con tim bối rối chạy trốn, hờ né tránh chút mạnh mẽ thoảng lạnh lùng.

Bờ môi khô khẽ bởi gió chạm mà run nhẹ, man mác cảm giác hư vô.

Mái tóc dài rối bời tỏa theo từng làn gió, hun hút mây trời phiêu du..

Đôi mắt ấy đượm màu thu, nhạt nhòa như mơ mộng bất chợt… vỡ òa - long lanh hạt mưa sa.

Ngày trở gió nhẹ nhàng, bao khát khao giấu giếm đằng sau những mệt nhoài cát bụt… thổi bay…

Ngày trở gió, ngày ẩm ương, thôi nói cười giả dụ, thôi vô tình bất định, thôi hồn nhiên mơ hoa…thôi ủ ê vội vã, thôi buông lơi những thương yêu mảnh dẻ, thôi viễn hoặc ảo não…


Chỉ là xa xăm trong từng cơn gió rít ngoài kia thiếu đi những dạt dào thuở nào vẫn tưởng, thiếu đi hơi ấm lạc loài nơi mịt mù hối hả, chỉ là gió thoảng qua đây phả vào lòng người chút tê tái, hụt hẫng, chỉ là mơ hồ thứ phong trần bàng bạc rồi mù quáng đắm chìm trong ảo mộng,..

Ngày trở gió, co ro trong tà áo mỏng, rùng mình hoang mang….

trở gió

Bận đăm chiêu ngẫm nghĩ những dòng chữ nhảy múa trên trang sách, buồn cười vì chẳng phải là thứ sách lâm li, chẳng phải thứ tiểu thuyết cố nhồi vào tâm hồn người những tình cảm dở dang, cũng chẳng thể là sách triết lý dạy đời này nọ chúng bạn hay đọc, chỉ là thứ sách ôn thi sáo rỗng với chiến lược kinh doanh hay các bộ luật cứng nhắc và đầy khe hở.. Ừ thì chẳng qua biếng đọc sách,lười xem phim ,rồi vô tình không cảm nhận được tất thảy những cảm xúc người đời dựng lên, tự biên tự diễn để bỗng nhiên ngu ngơ khờ dại, bỗng nhiên con tim chai sạn và tẻ nhạt theo dấu vết thời gian.

Bận nhìn ngắm vu vơ từng dòng người trong gió, nắm bàn tay lại rất khẽ và tự nhủ trái tim thôi băn khoăn thổn thức những chuyện ngớ ngẩn đâu đâu ..

Bận đeo tai phone, lắng nghe mãi một bản nhạc xưa cũ, chìm trong đó, say gió rồi lang thang theo miên man hoài niệm xưa cũ…

Bận lững thững đếm từng nhịp chân bước, trên con phố nồng nàn vị Thu mênh mang, thấm vào từ thớ da thịt quen thuộc đến cả những ngọn cỏ bơ vơ, lạ lẫm. 1.2.3… , vỉa hè dường như hun hút, đôi chân bé nhỏ ngượng ngùng giữa cái thênh thang…choáng ngợp…vẫn phải tiếp tục như thể là đang cố gắng lắm đấy, như thể chỉ có một mình vùng vẫy níu lấy thương yêu.

Ngày trời trở gió, mây cũng chẳng hiền lành như trước, kéo mưa đến chung vui hay chỉ để giông dài những vết thương tương truyền định kiếp. Còn mưa lúc rất nhẹ, nghiêng nghiêng theo tà áo gió, vừa đủ để cái se lạnh tràn về chạm khẽ lên làn da, bờ môi và mái tóc,có lúc hắt mạnh ướt cả hồn người rối rắm những nghĩ suy. Màn đêm yên tĩnh bủa vây thường ngày bị cơn mưa khuấy động, vẫn chỉ còn còn một mình thao thức giữa nhạt nhòa tối tăm, vụt nghe tiếng chuông gió đâu đâu rất gần mà cứ ngỡ xa xôi thoảng vào không gian lạnh lẽo. Cô quạnh, bi ai đến run người. Là cố dặn lòng không vương sợ hãi, là cố nhủ lòng không thương nhớ gió ngoài kia, là cố mặc định trái tim mình là ánh sáng chẳng thể vì mưa hay đêm tối dày đặc ấy mà nao núng đâu.

Ngày trời trở gió, chạnh lòng man mác theo tiếng thở của thiên nhiên trở mình. Cảm giác được khúc chuyển giao mùa vang dần dần, từ từ, chậm chạp gõ cửa gọi mời ai đó sống hết mình cho tuổi trẻ, những luyến tiếc rồi cũng hóa vụn vỡ của tháng năm phai mờ….Lãng quên đánh mất duyên phận, lạc hoài trong quá khứ rồi cũng có ngày trỗi dậy mạnh mẽ và can đảm chấp nhận tất thảy.


Ngày trời trở gió

…. là bình yên chẳng còn mơ mộng,

là tiếng lòng nấc dài theo gió buốt,

những tổn thương vật vờ mãi khôn nguôi.

Ngày trời trở gió,

... ta trôi về ta của ta xưa cũ,

ngây ngô ngắm gió khóe môi nghiêng!

  • Linh Bùi
Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vnblogviet.com.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top