Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những mùa sen tháng sáu

2016-06-06 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Từ khi nào không rõ, người Hà Thành luôn chờ đợi mùa hoa làm dịu mát cái nắng oi ả, cái gay gắt của mùa hè. Hà Nội mùa sen, đi đâu trên những con phố của Hà Nội cũng dễ dàng bắt gặp sắc hồng tươi hoặc trắng tinh khiết của những đóa hoa đẹp muốn níu chân người.

***

Một ngày bước qua con ngõ nhỏ, nhón chân nhẹ lên gác hai của một ngôi nhà Pháp cổ nằm trên đường Đinh Tiên Hoàng bị lạc lối giữa những tòa nhà cao tầng hiện đại và đồ sộ. Không cần ra phố, chỉ cần bước vào Đinh, ta cũng có thể cảm nhận được đang ở mùa nào trong năm bằng cả hương - sắc - vị. Quán nhỏ, rộng chưa đầy 20 m2 chật hẹp, cũ kỹ, tường mốc rêu phong, cầu thang ẩm tối và ban công hoen gỉ.

Trên nền tường là một vài bức tranh về con người Hà Nội đẹp giản dị và đầy hoài cổ, những bản ballad nhẹ nhàng ở trong cái không gian tưởng như quá chật chội và hơi tối ấy. Đôi khi còn ồn ào và ngập khói thuốc, một bậu cửa đặt bình hoa mùa nào sắc ấy lại có sức cuốn hút lòng người đến lạ. Người ta đến đây để như tìm lại những ký ức về một Hà Nội xưa cũ; như tìm lại mình, một phần đang bị mất đi trong cái ồn ã nơi phố thị ngoài kia.

Mùi hương tỏa ra từ ngay đầu cầu thang làm lòng người như thắt lại. Cuộc sống quá nhiều mất mát vì sự ra đi. Hôm nay, một ngày đầu tháng sáu, tôi một mình về lại Đinh, mùi sen lan tỏa khắp không qian, nhẹ nhàng mà rung động lòng người. Ra là tháng sáu đã về, ra là một mùa sen nữa lại đến; Hà Nội tháng sáu ngát hương sen nhưng sao thiếu vắng đôi bàn tay người đâu đây "người Hà Nội nhất mực Hà Nội ấy đã đi xa". Quán này còn có tên là cà phê Bích, bà Bích là con gái thứ hai của chủ thương hiệu cà phê Giảng nức tiếng, có mặt trong "tứ đại cà phê" Hà thành những năm Pháp thuộc: Nhân – Nhĩ – Dĩ – Giảng trước đây. Giảng nổi danh với café trứng và café trứng cũng đã trở thành một trong những đặc sản của Hà Nội.

Những mùa sen tháng sáu

Tuy nhiên, Café trứng ở Nguyễn Hữu Huân, ở Yên Phụ hay ở café Bích không giống nhau, mỗi nơi mang cái hương vị riêng của mỗi người chủ nhân ở đó. Cái khéo ở caffe Bích nằm ở lượng kem trứng và lượng café có trong một cốc café, nó hài hòa và vừa đủ để người ta cảm thấy ngon, thấy nhớ bởi cái đắng nơi đầu lưỡi, ngọt ngào và thơm nhẹ đắm say lòng người. Bởi thế khiến người Hà Nội khó quên mỗi độ đi xa. Quán về sau đổi thành cà phê Đinh, đơn giản vì nằm trên phố Đinh Tiên Hoàng, bên cạnh mặt hồ xanh mướt, có ban công cúc cu hướng thẳng ra Tháp rùa, nơi cầu Thê Húc uốn mình cong cong giữa đất trời xanh trong.

Bà Bích đã mất nhưng hình ảnh bà đã trở thành một phần ký ức đẹp của Đinh, của Hà Nội xưa, của những người con gái Hà thành đằm thắm, cổ điển. Tôi còn nhớ, độ tháng sáu năm nào đến đây cùng anh, vẫn thấy người phụ nữ mảnh mai, một con người rất cũ kĩ như chính Đinh, không son phấn, không tô vẽ, bản thân mình thế nào nó là như vậy cùng đôi bàn tay gầy guộc nâng những cánh sen Hà Thành trong những buổi sớm mai rất trong. Anh từng bảo tôi, nếu như không phải là người thích cái cổ thì sẽ không thích ngồi ở đây. Nơi này, tất cả đều rất bình thường và mộc mạc như cái vốn có của nó.

Tháng 6 này tôi trở về, cảnh vật của 5 năm trước không khác là mấy, khác chăng là nền thời gian đang già đi. Tôi ngồi đây một mình không anh ngắm phố thị, xuất hiện trên bậu cửa nơi ban công Đinh những đóa hoa sen đẹp và e ấp như những thiếu nữ Hà thành tinh khôi, khiến ai cũng thấy nhẹ nhàng và bình yên đến lạ. Từ khi nào không rõ, người Hà Thành luôn chờ đợi mùa hoa làm dịu mát cái nắng oi ả, cái gay gắt của mùa hè. Hà Nội mùa sen, đi đâu trên những con phố của Hà Nội cũng dễ dàng bắt gặp sắc hồng tươi hoặc trắng tinh khiết của những đóa hoa đẹp muốn níu chân người. Hoa sen nhiều cánh xếp vào nhau, nhụy vàng thẫm, hương thơm ngào ngạt. Không chỉ có hoa mà lá cũng mang đậm mùi hương.

Những mùa sen tháng sáu

Sen theo xe của những người phụ nữ sớm hôm bôn ba đi khắp các ngõ phố mảnh đất kinh kỳ. Như để nhớ một chút thanh tao thú chơi và cách chơi người Hà Nội. Ngắm những đóa sen còn ngậm sương bó thành từng bó trên tay người, nhiều người không đợi sen về phố. Người ta rủ nhau đón sen trong đầm…Những bông sen vươn lên trong đầm bùn, xung quanh là bát ngát lá xanh, màu hồng dịu dàng của hoa sen và cái vàng ươm của nhị. Những đoá sen tượng trưng cho sự trong trắng. Sen cứ thầm lặng mà sống, nhưng luôn biết cách vươn cao khỏi mặt nước sình lầy. Chỉ có mùa sen mới có thể được thưởng thức loại trà thơm đặc biệt được ướp từ sen. Buổi sớm hay khi hoàng hôn bắt đầu buông bên hồ, một ấm trà ướp hương sen, một đóa sen thơm và những câu chuyện tâm tình người Hà Nội.

Cả một mùa Hà Nội tháng sáu như được gói gọn về đây. Nơi này được bà Bích giữ gìn như một góc Hà Nội xưa cũ cho những ai vội vã với một chút Rock và có đôi khi người ta đến đây để tìm một không gian lắng lòng mình trước phố phường ngược xuôi hối hả. Hà Nội tháng sáu này gửi mùa trong Đinh, Hà Nội tấp nập cũng ở trong Đinh, Hà Nội tĩnh lặng cũng hiện diện ở Đinh. Người giữ mùa sen tháng sáu Hà Nội ấy nay đã không còn trong những bông hoa mùa nào sắc ấy mỗi độ hạ về dù bàn tay người nâng hoa nay đã khác.

© Hà Yên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top