Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhà không cần lớn, miễn trong đó có đủ yêu thương

2016-06-27 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Tuổi thơ, tôi cứ vô tâm nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc khi có nhà to hơn, rộng rãi hơn. Lúc đó tôi có thể vênh mặt lên mà tự hào với con bé hàng xóm, có thể đi khoe khoang khắp nơi. Giá như tôi có thể được sống lại tuổi thơ chỉ một lần, tôi vẫn chọn một tuổi thơ như thế. Bởi dù tôi có không thích căn nhà đó, thì khi tôi trở về, tôi vẫn được che mưa, che nắng, và nhận được đầy đủ yêu thương, chỉ như thế là đủ. Còn hơn là bây giờ, có thừa khả năng mua một căn nhà lớn, nhưng tôi sợ, mình không có được, là mầm rễ của yêu thương, hạt giống của hạnh phúc. Cảm ơn tuổi thơ, cảm ơn vì có nó, mà khi tôi lớn lên rồi, tôi mới hiểu được một điều rằng: Nhà không cần lớn, miễn trong đó có đủ yêu thương.

***

Cuộc sống này đang thay đổi quá nhiều chăng, khi mà càng hiện đại thì con người ta càng rời xa nhau. Chúng ta từng nghĩ mình chưa đủ khôn lớn, thế là sợ hãi trưởng thành, nhưng rồi ai cũng phải lớn.

Lúc bé, thì hiếu thắng mong đòi nhanh lớn, những để đổi khác cuộc sống, thể hiện cái tôi cá nhân được nhiều. Nhưng rồi, cuộc sống đổi khác, con người đổi khác, và chúng ta, ai rồi cũng khác. Suy nghĩ của tuổi thơ tôi đã thay đổi: Rằng không phải nhà lớn, là sẽ hạnh phúc..” và ngược lại không phải hạnh phúc ở trong cuộc sống là nhất thiết phải là giàu sang, và có nhà to rộng.

Tuổi thơ, tôi cứ vô tâm nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc khi có nhà to hơn, rộng rãi hơn. Lúc đó tôi có thể vênh mặt lên mà tự hào với con bé hàng xóm, có thể đi khoe khoang khắp nơi. Đáng tiếc, thực tại đã thay thế cho mộng ảo giá như ấy, nhà tôi - một căn nhà bình thường, chẳng to như tôi muốn, chẳng lớn nhất làng, và so với nhà con bé đó, nhà tôi cũng chẳng là gì.

Bố mẹ tôi chỉ là những người nông dân vất vả một nắng hai sương trên cánh đồng làng, ráng cúi mình xuống cho cây lúa lớn lên. Tôi tự ti về nhà của mình, tôi coi khinh cả công sức và sự dỗ dành, khi tôi đòi bố mẹ xây một căn nhà to hơn, mát hơn mà không thành. Tôi từng xem thường bao giọt mồ hôi lăn rơi trên gò mà nay đã mang nhiều nếp nhăn vì mưa nắng khắc nghiệt của nhân gian tồn tại trên gương mặt khắc khổ của cha, và coi khinh cả tình thương mái nhà, những bữa cơm mà mẹ chắt chiu dành dụm để làm sao anh em tôi có thịt, cá trứng, sữa đầy đủ. Thực ra, mái nhà đó tuy không rộng, nhưng nó đủ chỗ cho bốn thành viên nhà chúng tôi ở cùng nhau, đù chỗ cho những cuộc vật lộn đánh nhau của anh em chúng tôi, đủ chỗ để chứa đựng ấm áp mùa đông, đủ chứa gió mát mùa hè, và đủ chứa tình thương của bố mẹ.

 Nhà không cần lớn, miễn trong đó có đủ yêu thương

Đúng thật là tuổi thơ. Điều tôi bằng lòng nhất về tuổi thơ, có lẽ là những trò chơi dân gian, sự gần gũi gắn bó của những đứa trẻ. Chứ không như bây giờ, tuổi thơ của những đứa nhỏ sống thời hiện đại. Sự gắn bó, đoàn kết thân tình giữa người với người cứ thế lả lơi dần đi. Khi mà đi chơi với nhau, nhưng tay đứa nào cũng cầm cái điện thoại “check in” này nọ cá nhân, cắm mặt vào nó mà chẳng ai nhìn ai,...

Có đôi khi, ta đi dọc đi ngang, rẽ trái, rẽ phải trong cuộc sống, chỉ để kiếm tìm sự giàu có, tìm một ngôi nhà sang trọng, vì những tưởng một ngôi nhà như thế, một cuộc sống như thế mới có đủ hạnh phúc và yêu thương. Mà ta đâu biết rằng, ta chỉ cần đó là một ngôi nhà, với đầy đủ yêu thương, tin yêu, và những nụ cười.

Tôi chợt nhận ra, giá như mình được sống lại tuổi thơ chỉ một lần, tôi vẫn không hối hận là mình đã chê nhà mình nhỏ, chuyện cãi nhau với con bé hàng xóm để xem nhà ai to hơn.

Giá như tôi có thể được sống lại tuổi thơ chỉ một lần, tôi vẫn chọn một tuổi thơ như thế. Bởi dù tôi có không thích căn nhà đó, thì khi tôi trở về, tôi vẫn được che mưa, che nắng, và nhận được đầy đủ yêu thương, chỉ như thế là đủ. Còn hơn là bây giờ, có thừa khả năng mua một căn nhà lớn, nhưng tôi sợ, mình không có được, là mầm rễ của yêu thương, hạt giống của hạnh phúc.

Cảm ơn tuổi thơ, cảm ơn vì có nó, mà khi tôi lớn lên rồi, tôi mới hiểu được một điều rằng: Nhà không cần lớn, miễn trong đó có đủ yêu thương.

© Không Thích Bon Chen – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Ngôi nhà kỷ niệm




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

Mùa bằng lăng

Mùa bằng lăng

Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

"Nhớ nhá - Hãy luôn giữ nụ cười"

Chỉ mong đoạn đường sau này của cậu, mọi thứ đều tốt, còn tớ cũng sẽ tập quên cậu. Đã 5 năm rồi, có lẽ cũng đến lúc tớ nên quên đi cậu để đón nhận những ánh nắng mặt trời của ngày mới.

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

back to top