Phát thanh xúc cảm của bạn !

Người tôi yêu là thần tượng của bao người

2013-09-14 12:40

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Phía sau ánh đèn sân khấu là bao mệt nhoài của người nghệ sĩ, là bao xúc cảm chưa bao giờ dám thổ lộ, là một con người bình thường như bao người, hay chỉ là cái gục đầu xuống nhẹ nhàng khi quay trở về với đêm?

Đứng lặng yên tựa vào ban công, ngước nhìn lên bầu trời đêm toàn một màu đen kịt, không một tia sáng nào, trăng hôm nay cũng bị mây đen che khuất. Trời sắp mưa rồi. Lòng tôi cũng vậy, dường như nỗi buồn vẫn chưa vơi đi, tôi tự hỏi giờ anh đang làm gì nhỉ? Người tôi yêu, thần tượng của bao nhiêu cô gái. Tôi muốn vỡ tung ra như những hạt mưa kia, nhưng có điều gì đó khiến tôi không thể khóc được, tự mình khóc , tự mình lau nước mắt, có ai biết rằng nó đau như thế nào không?

nhạc công

Tôi chọn một con đường yêu khác với hàng vạn cô gái khác, một con đường chông gai và đầy ngang trái, nếu ngày lễ những cặp tình nhân nắm tay nhau sải bước trên phố, thì tôi lại cuốn mình vào những điệu nhảy trên sân khấu. Tôi là một dancer, vì anh tôi trở thành một nghệ sĩ nhỏ  tôi yêu những điệu nhảy vô cùng vì ở đó tôi có thể thả trôi cảm xúc của mình trong từng giai điệu, và những giọt nước mắt xen lẫn mồ hôi. Đâu ai biết được là tôi yêu anh nhiều hơn cả điệu nhảy của chính mình.

Đã được hai năm kể từ ngày tôi yêu anh, hè sang rồi đó anh và mùa mưa Sài Gòn đang về. Không có anh vẫn là tháng ngày yêu đơn phương và theo dõi anh từ xa thôi, có vài lần trong một vài show diễn chúng tôi nhìn thấy nhau và mỉm cười, anh vẫn chưa hề biết là có một người vẫn đang xem anh là tất cả. Vâng cái lạnh của đêm cùng những cơn mưa cứ như trút nước xuống đường làm lòng tôi tê cứng lại, hóa đá, đau thắt . Bạn bè tôi vẫn khuyên tôi ngừng hi vọng cái điều không thể ấy đi, nhưng ngừng sao đây khi yêu một người nhiều đến vậy?



Em yêu một người mà hàng vạn cô gái luôn mơ ước, em yêu một người mà hằng ngày luôn đứng dưới ánh hào quang sân khấu, một người luôn sáng hơn giữa vạn người và em chỉ là một phần bé nhỏ mà anh chưa bao giờ biết tới.


Bắt đầu yêu anh là khi tôi yêu từng trang sách anh viết, từng câu từng chữ khiến tôi muốn anh là của tôi hơn hết, nhưng khi tôi biết anh là ca sĩ, là một thần tượng thì hi vọng ấy dường như mỏng manh hơn bao giờ. Mưa đã thôi rơi, trăng lên không tròn mà méo mó một cách lạ thường, đêm trở về tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Nhưng dù thế tôi vẫn yêu đêm biết bao vì chỉ có đêm an ủi tôi và tôi có thể khóc thoải mái mà chẳng ai biết.

Một giọt…hai giọt…rồi ba giọt…nước mắt của tôi rơi xuống, tôi đã từng khóc rất nhiều lần trong những tháng ngày yêu anh. Tôi tủi thân khi có ai hỏi rằng tôi đang yêu ai, tôi chỉ biết cười rồi trốn trong đêm mà khóc. Tại sao ai cũng bảo tôi khờ, tôi là người, tôi cũng có quyền yêu và được yêu. Anh cũng vậy. Chỉ là chúng tôi ở hai nơi khác nhau, anh luôn rực rỡ, còn tôi, tôi luôn ở trong một góc khuất phía sau anh. Khoảng cách, chỉ là một khoảng cách rất nhỏ nhưng chưa bao giờ tôi dám nói cho anh biết tôi đang ở đây, có chăng chỉ là những lần lướt qua nhau và mỉm cười. Và tôi chắc rằng anh cũng chẳng nhớ tôi là ai đâu.

Có lẽ mãi sau này khi yêu thương đó chịu nằm yên đâu đó trong trái tim em, anh sẽ là một kỉ ức đẹp để em biết thì ra trong quá khứ em đã yêu một người như thế nào và người ấy là một người rất tuyệt vời. Chắc là do Sài Gòn giấu anh kĩ quá.

em muốn yêu thương

Một chiều lộng gió, lặng nhìn chiếc chuông gió Nhật Bản va vào nhau tạo ra những tiếng kêu leng keng leng keng nhỏ nhỏ, tôi thấy lòng mình thật yên bình. Tôi đã bắt đầu học tiếng Nhật, văn hóa Nhật vài tuần và tôi thật sự rất thích nó, hóa ra yêu anh là yêu cả những điều nhỏ nhặt trong từng hành động, là yêu cả sở thích của anh, yêu mọi thứ từ chủ từ "ANH". Tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời và bí mật đặc biệt là hôm nay tôi sẽ tỏ tình sau hai năm tôi yêu đơn phương.

Trên đường đến sân khấu, tôi cẩn thận đặt June vào balô cùng với bức thư, hi vọng con nhím sẽ giúp tôi mọi chuyện. Anh đang ngồi kia, phía sau sân khấu với những giọt mồ hôi trên khuôn mặt , tôi khẽ bước lại gần anh. Từng bước...từng bước...rất gần ... và rồi anh đứng lên bước ra sân khấu, tôi sững lại, phải rồi người ta là thần tượng và tôi là fan, có lẽ bao năm nay tôi lầm. Chỉ là tình cảm của tôi hơn fan một chút nhưng không hẳn là yêu, cũng không phải hâm mộ, là một tình yêu lưng chừng, không biết đoạn nào là hạnh phúc.

Tôi vò nát lá thư, ném vào sọt rác , ôm June vào lòng, và bước ra phía cửa, tôi sẽ trở về là tôi và thôi hoang tưởng. Nhưng tình cảm này tôi không cho phép mình quên, ít nhất nhờ anh tôi đã biết một chút vị đầu đời. Có vị đắng của Chocolate, hòa cùng vị chát của rượu vang, pha thêm vị mặn của nước mắ . Vâng tôi yêu tháng ngáy đó, tháng ngày yêu một người tuyệt vời - thần tượng của bao nhiêu cô gái.

Em sẽ mãi yêu anh, sẽ tiếp tục học tiếng Nhật vì em biết anh thích Nhật Bản rất nhiều , sẽ luôn đứng phía sau anh, dù anh có ở đâu làm gì, anh vẫn ở trong tầm mắt của em , rồi đến khi anh tìm được một nửa của mình em sẽ im lặng mà bước đi. Yêu đơn phương, là những cảm giác đau như mưa rơi vào tim , dùng nước mắt để giải sầu hay chỉ đơn giản là mỉm cười khi nhìn thấy anh trước mặt nhưng vẫn rất xa vời. Và đôi lần, vu vơ thôi, khi em trở về với đêm lặng ngắm sao trời, một ngôi sao băng ngang qua chở theo ước mơ của em bay mãi đến nơi nào đó, em ước gì mình là nàng thơ trong tim của anh.

•    Bài dự thi của Renbow JR <jr.renbow@>




Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top