Ngày anh không còn là của riêng ai
2020-09-26 01:27
Tác giả: September Rain
blogradio.vn - Cả ba chúng ta vì yêu mà cuốn lấy nhau vào lòng cơn bão, để rồi sau khi bão tan, chỉ còn em và chị lần tìm những dấu vết mơ hồ anh để lại trên biển mịt mùng. Em là cô gái trót yêu chàng trai không thuộc về mình. Anh thương chị nhưng lại cuồng nhiệt yêu em. Ngày anh không còn là của riêng ai, trong câu chuyện ấy dù đúng dù sai em cũng là người có lỗi. Trong câu chuyện ấy dù thế nào em cũng phải mạnh mẽ rời đi.
***
Em bước theo bóng anh, bước thấp bước cao, lối đi trên cát này in từng dấu chân anh, gió giữ từng làn hơi thở dốc nhọc nhằn của anh và nắng, nắng hẳn vẫn còn nhớ ánh óng ánh màu trên từng sợi tóc của anh.
Em lần từng bước chân ra biển giữa buổi chiều, im lặng khẽ khắc sâu bóng anh vào tim mình từ những gì mà anh để lại nơi này. Nỗi nhớ anh ngập tràn trong lồng ngực, lấn ngạt hơi thở em lúc này.
Bao nhiêu lần em nhớ anh đến mức khóc ngất trong buổi tối, em vẫn nghĩ anh nơi nào đó cũng đang giữ em trong nỗi nhớ. Nhưng cuối cùng, những gì anh để lại cho em lại mơ hồ đến mức chẳng rõ một dấu vết. Tất cả, chỉ là bóng dáng lờ mờ trong lời kể của những người đã nhìn thấy anh trong chiều gió nổi.
Bao giờ? Anh bỏ mặc em đau đớn đến bao giờ?
Những giọng nói vọng trong đêm tối, bao nhiêu lần cứ lặp đi lặp lại giữa những giấc mơ em. Từ bao giờ, em lại ước mơ được gần cạnh cơn lốc xoáy nào đấy mà anh nói, ánh chớp xé toạc bầu trời, mây đen và gió rít như đang muốn gào thét thỏa thuê cơn giận. Giây phút ấy em sẽ được gặp anh phải không, anh sẽ mắng em điên rồ khi chỉ biết nuôi dưỡng cuộc đời mình bằng giấc mơ về những cơn lốc xoáy chăng?
Đài phát thanh báo tin có bão về gần biển, địa danh quen thuộc làm em giật thót.
Có lần anh kể “Quê anh ở vùng eo thon của nước mình, ngày nhỏ anh hay bị mắng vì trốn ra bãi biển sau nhà để tắm, chỗ đấy sóng mạnh và có nhiều đá ngầm”.
Anh sinh ra vào mùa bão, không biết có phải vì vậy mà anh gan lì và ưa mạo hiểm. Ai yêu thương anh vẫn thường giật mình thon thót lo lắng, cả em cũng vậy.
Em yêu anh nên dần quen với cảm giác phấp phỏm lo lắng cho anh rồi tự trấn an mình rằng anh mạnh mẽ đến dường nào. Còn anh, anh vẫn yêu thương em cuồng nhiệt và chân thành như anh vẫn thế. Nhưng tiếc là, tình yêu mãnh liệt đó ngay từ phút đầu định mệnh đã là không thể trọn vẹn của riêng em rồi.
Những điều đẹp đẽ thường hay cài cắm những tình tiết oái oăm, đớn đau và chua xót. Ngày em dứt khoát bước ra khỏi chuyện tình ba người, là những ngày cuối cùng của mùa nắng nóng đổ tràn lòng phố. Bão lớn về ngay sau đấy, mưa gió cứ đổ ập xuống như muốn cuốn trôi những ngày buồn bã của em.
Chị bảo anh bỏ đi trong ngày trời mưa gió, ba lô chỉ cuộn vài bộ đồ đơn sơ như mọi lần. Chị cũng thờ ơ như mọi lần anh đi. Chị biết dù có nài nỉ giữ thì anh vẫn sẽ đi dù không hỏi ngày về thì hẳn anh vẫn sẽ lầm lũi trở về vào một lúc nào đó. Nhưng chị không biết, cũng không thể nào đoán trước, rằng lần ấy chuyến đi của anh xa thăm thẳm rồi im bặt ngày về.
Anh mãi mãi lặng im từ đó, âm vang để lại chỉ là những tiếng khóc nấc nghẹn của những người phụ nữ lỡ yêu thương anh, người con trai chưa từng là của ai cho trọn vẹn.
“Em nghĩ chúng ta không gặp nhau nữa là ổn thoả nhất. Yêu anh, em vừa hạnh phúc, vừa cảm thấy xót xa. Em mệt mỏi lắm rồi”.
Còn anh, anh chỉ nói với em sau tất thảy những niềm vui và cả những giọt nước mắt.
Em không trách anh, cũng không trách bất kì ai, bởi em đã lỡ yêu một người con trai sinh ra trong mùa giông bão. Gan lì và dứt khoát “Dừng lại và tách mình ra khỏi cuộc đời anh em sẽ hạnh phúc hơn, anh biết rõ là thế. Xin lỗi vì đã kéo em vào vòng xoáy lốc cuộc đời anh dù anh nói thương em đến ngàn lần. Anh thực sự yêu em nhưng anh lại nợ cô ấy cả cuộc đời này. Anh không thể van xin em ở lại, anh bây giờ cũng không có quyền chọn lựa bất cứ ai”.
Cả ba chúng ta vì yêu mà cuốn lấy nhau vào lòng cơn bão, để rồi sau khi bão tan, chỉ còn em và chị lần tìm những dấu vết mơ hồ anh để lại trên biển mịt mùng. Em là cô gái trót yêu chàng trai không thuộc về mình. Anh thương chị nhưng lại cuồng nhiệt yêu em. Ngày anh không còn là của riêng ai, trong câu chuyện ấy dù đúng dù sai em cũng là người có lỗi. Trong câu chuyện ấy dù thế nào em cũng phải mạnh mẽ rời đi.
© September Rain - blogradio.vn
Xem thêm: Kẻ phản bội có đáng được thứ tha?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân