Phát thanh xúc cảm của bạn !

Năm tháng thanh xuân

2024-01-23 04:20

Tác giả:


blogradio.vn - Vì khi ấy tớ và cậu được ở gần nhau hơn, hiểu nhau hơn và nó để lại dấu ấn rất riêng về mỗi lần chúng tớ ngồi với nhau. Đó sẽ luôn là những điều khiến tớ mỉm cười mỗi khi nhớ lại. Giờ mưa nhiều hơn, trời cũng dần lạnh hơn, nhưng khi bên cậu, trái tim tớ luôn cảm thấy ấm áp vô cùng.

***

Ơ! Mưa rồi kìa!

“Bạn ơi đi từ từ cho tui đi ké ô với"

“Nhanh lên nha, trễ 30 giây là chờ xe sau 30 phút đó.”

Một chiều mưa tháng 11, đông về, từng cơn gió lạnh thổi qua người. Những giọt mưa tinh nghịch lách tách rơi, không khí cũng dần dịu đi. Ánh nắng chói chang, gắt gỏng những ngày qua đã nhòa dần, nhường chỗ cho cái lạnh se se những tháng cuối năm. Đi bên cậu ra trạm xe bus, tớ chợt nhận ra đã gần 3 tháng kể từ ngày tớ với cậu được tự hào bước chân vào ngôi trường mơ ước, cũng là kể từ ngày hai đứa bắt đầu đi chung ô, cùng ra về, cùng chờ xe bus. Nhanh quá ha.

Đón chúng tớ vẫn là chiếc xe quen thuộc ấy. Bước lên xe, chẳng suy nghĩ gì nhiều, tớ bước đến chỗ ngồi quen thuộc, có lẽ là lần nào đi cùng nhau tớ cũng chọn vị trí ấy. Một đứa hay mơ mộng và thích ngắm nhìn thế giới như tớ lúc nào cũng chọn ngồi gần của sổ, cậu thì chọn ngồi cạnh tớ - một cảm giác thật thân quen và thoải mái. Tớ thích được nói chuyện, tâm sự tỉ tê đủ điều, vậy nên bắt được người “cùng tần số” như cậu quả là một điều thú vị. Chúng tớ thì thầm kể nhau nghe những niềm vui, hạnh phúc, nỗi buồn, lo lắng và cả những áp lực ở môi trường mới. Có những tiếng cười khúc khích, những suy tư, đôi lúc cũng có những giọt nước mắt. Cảm xúc mỗi lần lên xe đều khác nhau, những mẩu chuyện vô tri cũng khác nhau, nhưng tớ cảm nhận được sự ấm áp, cảm thông, thấu hiểu cậu dành cho tớ luôn như vậy. Những câu chuyện ngắn chẳng mang ý nghĩa gì quá sâu xa, nó vẫn là những giây phút đáng mong đợi với tớ. Vì khi ấy tớ và cậu được ở gần nhau hơn, hiểu nhau hơn và nó để lại dấu ấn rất riêng về mỗi lần chúng tớ ngồi với nhau. Đó sẽ luôn là những điều khiến tớ mỉm cười mỗi khi nhớ lại. Giờ mưa nhiều hơn, trời cũng dần lạnh hơn, nhưng khi bên cậu, trái tim tớ luôn cảm thấy ấm áp vô cùng.

Thời gian 30 phút trên xe thật ngắn ngủi, thế nên tớ càng trân trọng khoảng thời gian ấy hơn. Có thể xe bus trường Đôn đông đúc, chen chúc, vội vã, nhưng với tớ, chỉ cần có cậu, những khoảnh khắc ấy trở nên bình yên đến lạ. Gần 3 tháng bên nhau, mọi thứ thật tươi đẹp, nhẹ nhàng và ấm áp, và tớ mong trong hành trình 3 năm sắp tới cũng như vậy. Cảm ơn cậu, người bạn dễ thương, vì đã xuất hiện trong những tháng năm cuối cùng trong thời học sinh của tớ.

Cũng đến lúc cậu phải xuống trạm rồi. Dù biết mai sẽ lại gặp nhau trên những chuyến xe, vậy mà tớ có chút luyến tiếc không nỡ. Chỉ muốn được ngồi bên cậu mãi thôi. Qua ô cửa sổ, cậu nhìn lên tớ. Vẫy tay chào. Cười.

Chầm chậm. Xe từ từ chuyển bánh. Cậu đi rồi. Ngoài trời, mưa vẫn rơi…

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Giá Như Anh Hiểu Em Sớm Hơn Phần 1 | Blog Radio 895

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

back to top