Mùa hạ - mùa của những hoài niệm
2022-07-29 01:30
Tác giả: Hàn Yên
blogradio.vn - Thế nhưng cuộc sống cơm áo gạo tiền đã dần làm cho tình cảm trong trẻo ấy dần phai mờ theo thời gian vì những nỗi lo toan cho cuộc sống thường nhật mà bao gia đình khác ngoài kia cũng tương tự như thế.
***
Mùa hạ với những cơn mưa bất chợt, từ lâu vốn đã là đặc trưng của mùa hạ rồi. Cái nắng oi ả hơn bao giờ hết kèm theo đó là những cơn mưa rào bất chợt nhanh đến và cũng nhanh đi.
Ngồi một mình bên hiên cửa sổ, ngắm những hạt mưa rơi, lắm lúc có vài hạt mưa vô tình văng lên mặt và tóc. Những hạt mưa ấy như đưa tôi về miền ký ức xa xăm từ rất lâu trong tôi.
Tôi nhớ tôi của những năm mười lăm, một cô bé hồn nhiên vô ưu, vô lo chỉ tập trung việc học mà chẳng màng chuyện gì diễn ra xung quanh. Cũng ngồi trong cùng một lớp nhưng chuyện gì cũng biết sau bạn bè cả. Và rồi điều gì đến cũng phải đến, cô bé ấy rồi cũng biết rung động, thầm thương trộm nhớ một người bạn cùng lớp và bây giờ bạn ấy cũng đã là ông xã của tôi. Thế nhưng cuộc sống cơm áo gạo tiền đã dần làm cho tình cảm trong trẻo ấy dần phai mờ theo thời gian vì những nỗi lo toan cho cuộc sống thường nhật mà bao gia đình khác ngoài kia cũng tương tự như thế.
Chỉ là hôm nay, cơn mưa mùa hạ bất chợt đến đã làm bao kí ức ngày xưa của chúng tôi chợt ùa về một cách chân thực nhất, rõ ràng nhất.
Tôi vẫn còn nhớ như in, nụ cười của bạn ngày xưa ấy, nụ cười trong trẻo mà tôi thường ví là nụ cười toả nắng ấy. Tôi nhớ những lần trộm nhìn bạn mà miệng chợt nhoẻn một nụ cười thật vui. Bạn trong mắt tôi khi ấy, chàng trai khôi ngô, tuấn tú, miệng luôn thường trực nụ cười và đặc biệt là bạn học cực giỏi, học giỏi nhất lớp, nhất khối khi ấy. Tôi thì luôn phải xếp sau bạn vài bậc.
Tôi vẫn còn nhớ như in, lần tôi và bạn cùng nhau đi ôn thi học sinh giỏi Toán máy tính bỏ túi cấp thị, lần ấy chúng tôi có hẹn với nhau và những người bạn khác sẽ đến nhà cô giáo ở lại một đêm trước ngày thi ít hôm để cô dặn dò thêm những chỗ cần lưu ý. Không hiểu sao, đêm đó, cô bận việc chưa về. Cả đám chúng tôi hết đứng rồi ngồi đợi cô. Mãi đến tận chín giờ tối hơn vẫn chưa thấy cô về, mà đứa nào trong chúng tôi hôm đó cũng đã xin phép ba mẹ đến nhà cô ở lại một đêm hết rồi và thế là chúng tôi bàn với nhau sẽ trèo vào nhà cô. Đứa thì nhảy lên cổng rồi đứng ở trên đó giữ nhiệm vụ chuyền xe đạp vào bên trong. Đứa đứng ngoài, đứa đứng trong sân nhà cô chuyền xe xuống. Vậy là sau một hồi hì hục, chúng tôi đã ngồi hết trong sân nhà cô gồm cả người lẫn xe. Đứa nào đứa nấy cười tít mắt. Rồi cả nhóm cùng ngồi trò chuyện, vui đùa dưới ánh trăng. Đứa thì đi vòng vòng sân nhà cô “săn lùng’’ xem có cây trái gì ăn được không! Đứa thì tếu táo: “Đêm nay cô mà không về, tụi mình quậy banh nhà cô luôn”. Thế là cả đám cười phá lên.
Vậy đấy, thời gian trôi thật nhanh, mới đó mà đã hơn chục năm. Rồi bằng cách nào đó, tôi và bạn đã thành đôi. Thế nhưng, không phải mọi điều mình muốn sẽ theo ý mình. Những năm qua, đã có rất nhiều chuyện xảy ra với hai đứa. Có lúc tưởng chừng như đã buông tay nhau, thế rồi cả hai lại cho nhau cơ hội để nhớ về những kỉ niệm trong trẻo đã đi qua cùng nhau.
Cũng giống như hôm nay, cảm ơn cơn mưa mùa hạ đã đưa lối tôi trở về miền kí ức mà tôi hay gọi là miền kí ức trong trẻo của ngày xưa. Miền kí ức ấy tựa như những hạt mưa ngày hôm nay, tưới mát cây cối và tưới mát cả tâm hồn đang trống rỗng ngay lúc này của tôi.
Cảm ơn những cơn mưa mùa hạ đã đưa tôi ngược dòng thời gian trở về miền kí ức sâu thẳm, đầy hoài niệm và cũng đầy nhớ thương. Nó làm tôi mỗi khi nhớ về lại có thêm động lực để mà mạnh mẽ bước tiếp, rằng tôi cũng đã từng có những khoảng thời gian đẹp đẽ và hạnh phúc đến thế. Khoảng thời gian đó có anh, có tình yêu thuần khiết của tôi và có cả hình bóng của người cha quá cố của tôi nữa. Người đã chạy đôn, chạy đáo khắp nơi và dầm mưa đem học phí đến tận trường cho tôi chỉ vì ngày hôm đó tôi cần đóng học phí gấp.
Thế mới nói, tôi thật lòng biết ơn cơn mùa hạ sáng nay đã làm dịu mát tâm hồn hiện đang trống vắng này. Cảm ơn những cơn mưa mùa hạ mát lành và cảm ơn cả mùa hạ nữa đã cho tôi bao miền kí ức ngọt lành. Tôi xin phép được goi mùa hạ là mùa của những hoài niệm, mùa của riêng tôi.
Mùa hạ đã cho tôi bao miền kí ức trong trẻo. Cảm ơn mùa hạ và cảm ơn cả những cơn mưa mùa hạ đã tưới mát cây cối và "tưới" cả tâm hồn lúc này.
© Hàn Yên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Replay Blog Radio: Đợi mưa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?