Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mệnh trời

2022-09-16 01:25

Tác giả: Ảnh


blogradio.vn - Người ta hay nói "Mệnh là do trời định". Thương không tin, cô nghĩ phận là do mình quyết, mệnh là do người làm ra, làm gì có ai quyết định sống chết của mình tốt hơn chính mình? Sự thật chứng minh, cô sai rồi.

***

Ngày còn bé mẹ hay nói với Thương sau này phải cố gắng trở thành một người phụ nữ đảm đang, công dung ngôn hạnh để kiếm được tấm chồng tốt. Mỗi lần như vậy cô chỉ gật đầu ậm ừ cho qua. Thương không muốn như vậy, cô là một tâm hồn tự do phóng khoáng chỉ muốn vẫy vùng trên chính đôi chân của mình. Ý nghĩ dựa dẫm vào một người đàn ông, suốt ngày lùi lũi trong xó bếp khiến cô ớn lạnh. Cuộc đời lầm lũi u ám ấy giống hệt mẹ cô.

Từ khi có ý thức, thứ mà Thương ấn tượng nhất là mẹ và góc bếp. Bố cô là doanh nhân thường xuyên phải đi làm xa, có khi dăm hôm có khi nửa tháng. Ngày ấy vì nghèo quá nên ông bà ngoại đành bán con cho nhà giàu làm dâu để đổi lấy chút gạo. Mẹ đến với bố qua tiền bạc và giữa hai người cũng chẳng có gì ngoài tiền bạc. Bố không cần một người để yêu, ông chỉ cần một người cung phụng ông và một đứa con trai nối dõi. Mẹ là sự lựa chọn hoàn hảo. Ngày còn trẻ bà cũng từng là cô gái xinh đẹp thanh thoát, đi đến đâu trai làng cũng mê mẩn, có không ít người từng đến cầu thân nhưng đều bị bà từ chối. Lúc Thương hỏi vì sao bà chỉ đáp: "Không biết nữa, chắc là do tao không thích mấy thằng đó". Mẹ tuy ăn học ít nhưng tài nấu bếp thì ít ai bì kịp. Thương lớn lên trong tình yêu, nồi cá kho của mẹ và sự thiếu vắng bóng dáng người cha.

Không cần phải nói, ngày Thương sinh ra ắt hẳn bố đã thất vọng rất nhiều. Có lẽ lúc ấy ông đã tự hỏi rồi đây cái cơ ngơi to lớn này của ông sẽ phải giao cho một đứa con gái ư? Ông thích con trai, ông cần con trai, ông cưới mẹ về chỉ vì muốn một đứa con trai. Và thứ ông nhận được là Thương. Bố trong kí ức của cô là một người nghiêm nghị và không bao giờ cười với cô. Tuy ông không bao giờ đánh mắng Thương, nhưng có điều gì đó trong cách bố nhìn cô khiến Thương nghẹt thở. Mãi đến sau này Thương mới hiểu, đó là sự thất vọng.

Thương rất yêu mẹ, nhưng cô lại ghét cay ghét đắng cuộc đời của bà. Mỗi ngày khi mặt trời chưa lên bà đã thức dậy loay hoay bên bếp lửa. Xong bữa sáng thì lại đến việc dọn dẹp. Cả căn nhà to lớn chỉ có một mình mẹ lúi húi quét dọn. Việc nọ nối tiếp việc kia từ sáng đến tối không có lúc nào bà ngơi nghỉ. Mỗi ngày đều trôi qua giống nhau như một vòng luẩn quẩn không bao giờ kết thúc. Có lúc Thương đã tự hỏi khi nào cuộc đời mẹ sẽ khá lên, có lẽ là không bao giờ. Đôi khi Thương tự hỏi nếu cô là con trai có phải mọi chuyện sẽ khác không? Bố sẽ yêu thương chiều chuộng cô, mẹ cũng không cần phải cực khổ đến thế. Nhưng nếu như chỉ là nếu như, cô cũng chẳng tin vào những thứ vin vông ấy. Người ta hay nói "Mệnh là do trời định". Thương không tin, cô nghĩ phận là do mình quyết, mệnh là do người làm ra, làm gì có ai quyết định sống chết của mình tốt hơn chính mình? Sự thật chứng minh, cô sai rồi.

Ở trường, Thương luôn đạt thành tích xuất sắc, cuối năm cấp 3 cô nhận được học bổng của một trường đại học danh tiếng. Đó cũng là nơi cô gặp Viên. Viên là chàng công tử phố thị điển trai, cũng là người sau này trở thành chồng của cô. Anh luôn xuất hiện tươm tất trong bộ vest may đo riêng, cùng chiếc xe hơi đắt tiền và những buổi chè chén nơi vũ trường. Khuôn mặt nam tính góc cạnh và cử chỉ ga lăng của anh khiến trái tim thiếu nữ bé nhỏ của cô loạn nhịp. Chuyện tình của họ cứ như một giấc mộng đẹp. Thương và anh cùng nhau vẽ ra tương lai viên mãn của hai người. Bố cũng rất thích Viên, anh giống như đứa con trai ông luôn mơ ước và cũng sẵn lòng trao quyền quản lí gia sản cho anh nếu hai người nên duyên. Cuộc sống của cô như mở ra một trang mới. Cô đã nghĩ rồi đây cô sẽ sống cuộc sống tự do, cuộc đời cô sẽ không giống với mẹ, sẽ không chôn vùi tuổi thanh xuân nơi xó bếp bé tẹo ấy.

Lễ cưới của họ rất linh đình. Gia đình Viên là danh gia vọng tộc, vì vậy bố mẹ anh muốn lễ cưới của con trai phải lớn nhất trong thành phố. Đêm trước ngày cưới Thương nằm cạnh mẹ trong căn buồng nhỏ mà bà vẫn ở mấy chục năm nay. Có cái gì giống như không nỡ khiến cổ họng cô nghẹn lại. Thương muốn mang mẹ theo cùng, cô muốn đưa bà ra khỏi cái nhà giam đã giam lỏng cả cuộc đời bà, thế nhưng khi cô nhắc đến bà lại gạt phắt đi. Cô nhớ lúc ấy mẹ đã cười nhạt bảo: "Đi đâu mà đi, tao ở đây quen rồi. Bây cứ qua đó tập trung chăm lo cho chồng con, tao đi rồi ai lo cho cha bây". Cô đã tự nhủ trong lòng cô sẽ sống thật tốt như mẹ đã mong muốn.

Những năm đầu kết hôn cô sống rất hạnh phúc. Viên không cần cô cung phụng như bố đã làm với mẹ, cô chỉ cần chỉ tay năm ngón thì mọi việc đã có người hầu làm. Đến năm thứ hai hai người kết hôn thì bố giao lại quyền quản lí cho anh. Viên đã hứa với ông sẽ chăm sóc thật tốt cho cả con gái và gia sản của ông. Thương sống cuộc đời nhung lụa của một quý phu nhân, thỉnh thoảng cô lại đưa mẹ đi chơi đây đó để mở mang, cô cũng thuê thêm một người hầu cho bà đỡ cực khổ. Người ngoài nhìn vào đều nói cô có phúc khi cưới được Viên, ngay cả cô cũng nghĩ như vậy. Thế nhưng đến cuối cùng cuộc đời cô lại rẽ theo hướng mà cô có nằm mơ cũng không ngờ được.

Viên có thể xuất sắc trong các buổi giao thiệp, nhưng anh không hề có tài kinh doanh. Rất nhanh gia sản mà bố giao cho anh cứ tiêu tán dần. Thương quá bận rộn với cuộc sống giàu sang hạnh phúc mà không hề biết rằng chỗ dựa duy nhất của cô đang dần biến mất. Mãi đến khi cô nằm trên bàn mổ sinh con Viên mới thú thật mọi chuyện với cô.

Sau khi sinh Thương lao vào cố gắng níu kéo tài sản mà Viên đã tiêu tán. Cô làm ngày làm đêm đến mặt con trai cũng không thấy. Đứa trẻ mới sinh vài tháng thay vì được bàn tay người mẹ chăm sóc thì chỉ có người vú nuôi ngày ngày ở cạnh bên. Về phần Viên, anh đắm mình vào những buổi chè chén no say mặc kệ người vợ và đứa con mới sinh. Bỗng chốc cô thấy hình ảnh của cả bố và mẹ nơi mình. Một người vợ khốn khổ, một người mẹ tồi tệ. Rồi đây cuộc đời cô sẽ đi về đâu? Chỉ có trời mới biết.

© Ảnh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 770: Nghịch duyên nên gỡ đừng nên buộc

Ảnh

Đời là thế.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top