Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lời nhắn bị bỏ quên

2021-04-15 01:22

Tác giả: Tam Lay


blogradio.vn - Cậu ta thẫn thờ đi ngang qua rất nhiều cửa hàng và bắt gặp một hiệu sách cũ được bày trí đẹp mắt. Như có một cơn gió cuốn lấy thân hình gầy gò của cậu và thôi thúc cậu đi vào trong. Vừa đẩy cửa vào, hiện lên trước mắt mình là một cô gái với nụ cười duyên nhất mà cậu từng thấy. Nụ cười rạng ngời và đôi mắt lém lỉnh ấy đã khiến cậu lỡ một nhịp tim.

***

Một chàng trai tuổi đôi mươi đang ngắm nhìn dòng người qua lại ngoài ô cửa sổ với ánh mắt đượm buồn pha một chút oán hận. Ở lứa tuổi đẹp nhất của một đời người, lẽ ra cậu phải được đi học, đi chơi và cả những cuộc hẹn hò tuổi mới lớn. Nhưng, bao nhiêu mộng mơ của tuổi trẻ thoáng chốc đã bay mất chỉ với một lời thông báo của vị bác sĩ dày dạn kinh nghiệm tại bệnh viện ung bướu. 

Với sức sống và sự bốc đồng của tuổi trẻ, chàng trai đã bỏ qua những triệu chứng ban đầu của căn bệnh quái ác. Cậu đã luôn nghĩ mình là một thanh niên đầy nhựa sống với sức khỏe và tinh thần thép. Vì cậu là đội trưởng đội bóng rổ suốt những năm cấp 3 mà.

Sau khi nghe tin từ vị bác sĩ chuyên khoa là mình đã mắc phải căn bệnh ung thư gan giai đoạn cuối, cậu đã rất phẫn nộ và không tin vào điều đó. Tất cả chỉ là sai sót của việc xét nghiệm mà thôi. Rất nhanh sau đó, sức khỏe của cậu đi xuống và cách duy nhất có thể cứu sống cậu là phẫu thuật thay gan. Tuy nhiên, đó chỉ là tia hy vọng nhỏ nhoi, sự thành công của ca phẫu thuật là điều mà không vị bác sĩ nào đảm bảo được.

Cậu trở nên hung hãn và dễ dàng tức giận với mọi thứ xung quanh. Bạn bè đến thăm nhưng cậu lại cho rằng mọi người đang thương hại mình nên lại đẩy tất cả ra xa. Đến một ngày, không còn ai đủ kiên nhẫn với cậu nữa. Khép cánh cửa phòng ngủ lại, khép cánh cửa với thế giới xung quanh, cậu nhốt mình trong phòng, chỉ chơi game và nghe nhạc, không nói chuyện với ai.

Sau khi bước qua cơn giận, cậu đã dần chấp nhận sự thật nhưng lại muốn buông xuôi và không làm phẫu thuật. Gia đình cậu thì khác, ai cũng tràn trề hy vọng, nhất là ba của cậu, người có lá gan phù hợp nhất. Tri qua những đấu tranh tâm lý, cuối cùng cậu cũng chấp thuận ca phẫu thuật sắp đến. Cậu đồng ý vì người thân nhưng với phần trăm thành công mỏng manh ấy, cậu chỉ tặc lưỡi.

Một sáng nọ, cậu ấy muốn đi ra ngoài sau chuỗi ngày dài nằm lì trong căn phòng lạnh lẽo. Ngoài trời nắng đẹp với những cơn gió mát lành nhẹ nhàng thổi qua làn da xanh xao làm cậu cảm thấy dễ chịu hơn. Cậu ta thẫn thờ đi ngang qua rất nhiều cửa hàng và bắt gặp một hiệu sách cũ được bày trí đẹp mắt. Như có một cơn gió cuốn lấy thân hình gầy gò của cậu và thôi thúc cậu đi vào trong. Vừa đẩy cửa vào, hiện lên trước mắt mình là một cô gái với nụ cười duyên nhất mà cậu từng thấy. Nụ cười rạng ngời và đôi mắt lém lỉnh ấy đã khiến cậu lỡ một nhịp tim. Cậu không còn nhận ra bất cứ điều gì xung quanh ngoại trừ cô ấy. Nhìn chàng trai và mỉm cười thật tươi.

“Mình có thể giúp gì cho bạn?” cô ấy nói với giọng ngọt ngào nhất từ trước đến nay mà cậu từng nghe.

Cậu chỉ muốn ôm cô thật chặt ngay lúc đó. Nhanh tay chọn ngay một quyển sách gần nhất.

“Mình muốn mua quyển sách này.”

"Bạn có muốn gói với giấy gói quà không?"

Cậu gật đầu rồi nhanh chóng bỏ đi sau khi cầm lấy quyển sách được gói cẩn thận.

Ngày hôm sau, cậu quay lại và mua một quyển sách khác. Cậu rất muốn rủ cô đi chơi nhưng không đủ can đảm. Lặp lại điều tương tự trong vài tuần tiếp theo, dường như hiệu sách là động lực giúp cậu ấy mỉm cười mỗi ngày. Bất chợt, khao khát được sống trỗi dậy mãnh liệt. Dường như cậu trở thành một con người khác, con người năng động trước đây và thêm phần tươi vui. Cậu nói chuyện nhiều hơn với gia đình. Cậu dùng sức lực yếu ớt của mình để tìm gặp lại những người bạn chí cốt mà mình đã vô tình đẩy đi.

Đó là 2 tuần hạnh phúc nhất của chàng trai sau những ngày dài đấu tranh với bệnh tật. Mẹ cậu đã tinh mắt phát hiện ra sự thay đổi của đứa con trai duy nhất nên đã khuyên cậu rủ cô ấy đi chơi. Ngày hôm sau, cậu đã để lại số điện thoại sau khi mua sách và ngại ngùng bước vội ra khỏi cửa.

Vài ngày sau, điện thoại đổ chuông.

Mẹ của cậu nghe máy, đó là cô gái. Cô muốn nói chuyện với cậu. Người mẹ không kiềm được nước mắt nói với cô gái rằng cậu ấy đã không qua khỏi trong ca phẫu thuật ghép gan của mình.

Sau đó, người mẹ đã vào phòng và sắp xếp lại tủ quần áo của con. Trong đấy là một chồng sách được sắp xếp ngăn nắp nhưng chưa được lấy ra khỏi giấy gói. Người mẹ, theo lẽ tự nhiên, mở giấy gói và lật trang đầu tiên của cuốn sách nằm trên cùng. Một hàng chữ viết vội hiện ra: “Mình nghĩ bạn rất dễ thương, bạn có muốn đi chơi không?”

Hàng nước mắt lại tuôn rơi trên khóe mi, bà mẹ lại mở thêm một quyển sách nữa. Cũng với hàng chữ viết vi trên đó: “Nếu đọc được dòng này thì bạn hãy rủ mình đi chơi nhé”.

© Tam Lay - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 622: Tình yêu năm 17 tuổi như gió cuốn mây trôi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

back to top