Lời hứa cuối cùng
2025-03-25 15:25
Tác giả:
blogradio.vn - “Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.
***
Dưới bầu trời tháng Mười se lạnh, trong góc phố nhỏ đầy lá vàng, Ly ngồi co ro trên ghế đá công viên. Ánh đèn đường mờ nhạt chiếu qua những tán cây trơ trụi, tạo nên những vệt sáng loang lổ trên mặt đất. Cô nắm chặt chiếc khăn len mà Vinh từng đan cho mình, đôi mắt xa xăm như xuyên qua thời gian, lạc vào miền ký ức xưa cũ.
Vinh, người con trai cô yêu hơn cả bản thân mình, đã rời xa cô một năm trước. Anh là một chàng trai giản dị, trầm lặng, và luôn dành cho cô những điều dịu dàng nhất. Họ quen nhau trong một lần tình cờ khi cùng trú mưa dưới mái hiên của một quán cà phê cũ. Lúc ấy, Ly vừa trải qua một mối tình đầy tổn thương, còn Vinh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng và đưa cho cô chiếc ô của mình khi mưa vẫn chưa ngớt.
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.
Từ đó, họ dần trở nên thân thiết. Vinh là người đã kéo cô ra khỏi bóng tối của quá khứ, dạy cô cách yêu thương bản thân và tìm lại niềm vui trong cuộc sống. Những buổi chiều ngồi bên nhau trên ghế đá công viên, anh kể cho cô nghe những câu chuyện đời thường mà lạ lùng thay, chúng luôn làm cô cười đến chảy nước mắt. Còn cô, cô vẽ cho anh những bức tranh bằng ánh mắt đầy yêu thương, từng nét cọ dường như in sâu vào trái tim anh.
Nhưng đời không như mơ, và tình yêu của họ cũng không phải một câu chuyện cổ tích. Một ngày cuối thu năm ấy, Vinh ngã quỵ trên đường về nhà. Bệnh viện kết luận anh mắc ung thư máu giai đoạn cuối. Tin đó như sét đánh ngang tai Ly. Cô không tin, không chấp nhận, và đã khóc đến cạn nước mắt trong vòng tay anh.
“Đừng khóc, Ly à. Anh muốn quãng thời gian còn lại của anh là những ngày hạnh phúc nhất với em.” Vinh mỉm cười, dù đôi mắt anh đã vương bóng tối của sự đau đớn.
Họ quyết định sống trọn từng khoảnh khắc bên nhau. Vinh luôn giả vờ mình ổn để cô không lo lắng, còn Ly cố gắng mạnh mẽ để không gục ngã trước mặt anh. Nhưng có những đêm, khi anh đã ngủ say, cô lại lén khóc trong im lặng, cảm nhận nỗi đau xé lòng khi nghĩ đến ngày anh không còn bên mình.
Một buổi sáng mùa đông, Vinh bảo cô:
“Ly, nếu một ngày anh rời xa, em phải hứa với anh, em sẽ sống thật hạnh phúc. Đừng để nỗi đau này giam cầm em mãi mãi, được không?”
Ly gật đầu, nước mắt lăn dài trên má. Cô biết, lời hứa này là món quà cuối cùng cô có thể trao cho anh.
Ngày Vinh ra đi, trời đổ cơn mưa lớn. Ly đứng trước mộ anh, đôi tay ôm chặt chiếc khăn len mà anh từng đan, trái tim cô như bị bóp nghẹt. Cô không thể tin rằng anh đã rời xa cô mãi mãi.
Thời gian trôi qua, Ly cố gắng giữ lời hứa với Vinh. Cô bắt đầu tập vẽ trở lại, nhưng những bức tranh giờ đây luôn mang một nỗi buồn man mác. Cô thường đến công viên, ngồi trên chiếc ghế đá quen thuộc, nhắm mắt và tưởng tượng anh vẫn ngồi cạnh mình, kể những câu chuyện vụn vặt.
Một ngày nọ, khi mùa thu lại về, Ly nhận được một gói bưu phẩm từ một người bạn cũ của Vinh. Trong đó là cuốn nhật ký mà anh viết những ngày cuối đời. Từng trang giấy nhuốm màu thời gian, từng nét chữ run rẩy nhưng đầy yêu thương. Anh viết về những ước mơ dang dở, về tình yêu dành cho cô, và về lời nhắn nhủ cuối cùng:
“Ly à, anh biết khi em đọc những dòng này, anh đã không còn trên đời. Nhưng đừng buồn, vì anh luôn ở đây, trong trái tim em. Hãy sống tiếp, hãy yêu thương và hạnh phúc, vì đó là điều duy nhất anh mong muốn cho em.”
Ly ôm cuốn nhật ký vào lòng, nước mắt rơi lã chã. Cô hiểu rằng, dù Vinh không còn bên cạnh, tình yêu của anh sẽ mãi là ánh sáng dẫn lối cô vượt qua mọi đau khổ. Và lần đầu tiên sau bao lâu, cô mỉm cười giữa những giọt nước mắt, cảm nhận được hơi ấm của anh trong từng cơn gió nhẹ lướt qua.
Tình yêu của họ, dù ngắn ngủi, nhưng đã để lại một dấu ấn không thể phai mờ trong cuộc đời cô. Và từ đó, mỗi bước đi của Ly đều mang theo lời hứa với Vinh – sống một cuộc đời thật ý nghĩa, để tình yêu của anh mãi mãi trường tồn.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Thanh xuân là những lần bỏ lỡ | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Về để thấy tết (Phần 1)
Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn
Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

Ai nói là tôi không thích cậu?
Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng
Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?
Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.