Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lỡ hẹn với mùa đông

2015-12-08 01:00

Tác giả: timbuondoncoi


blogradio.vn - Đã ba mùa đông lặng lẽ trôi qua, em vẫn một mình. Một mình, bước chân em đôi khi chông chênh, đôi khi không định hướng. Nhưng em vẫn tự mình bước đi, tự yêu quý bản thân và tự đi qua những vấn vương xưa cũ. Không quên không phải vì em cứ mãi hoài niệm về quá khứ, mà không quên vì em trân trọng những ký ức đẹp chúng ta đã từng có với nhau.

***

Đông đi, đông lại về, con phố nằm co ro gặm nhấm nỗi buồn, đếm bước chân người qua kẻ lại. Ai đó đánh rơi tiếng thở dài, ai đó nén dòng nước mắt, ai đó giấu chặt mình trong chiếc áo khoác to sụ như thể sợ cái lạnh lùa vào thì nỗi cô đơn càng thấm sâu và trái tim lại càng thêm buốt giá.

Vòng quay cuộc sống cuốn chúng ta đi. Có những nỗi đau, những tổn thương đã chôn sâu trong lòng, chỉ đợi thời gian mà lãng quên. Cứ ngỡ theo thời gian, không gặp lại nhau, mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng lại không ngờ, Sài Gòn cũng thật nhỏ bé, quay đi quay lại rồi cũng gặp được nhau.

Vẫn biết bên cạnh mỗi người rồi sẽ có một bóng dáng khác, đó là hiện thực cần phải chấp nhận. Thế nhưng khi gặp lại anh đang tay trong tay nói cười với người con gái khác… em bỗng nghẹn ngào chết lặng.

Là vì thời gian chưa đủ lâu? Hay vì thời gian không phải là liều thuốc nhiệm màu như người ta vẫn nói?

Vẫn là ánh mắt ấm áp và nụ cười dịu dàng của ngày xưa nhưng giờ đây đâu còn dành riêng em. Vẫn là bàn tay đã từng siết chặt tay em đi qua biết bao mùa đông lạnh giá nhưng bây giờ nằm gọn trong tay anh lại là một bàn tay khác.

Ai nói chia tay rồi vẫn có thể làm bạn? Ai nói chia tay rồi sẽ hóa ra hận thù?

Không thể làm bạn vì vết thương này ta trao nhau quá lớn. Không thể hận thù vì ta đã từng yêu rất đậm sâu.

Chúng ta gật đầu mỉm cười rồi đi lướt qua nhau… Khi đã đi lướt qua nhau thì sẽ trở thành người xa lạ.

Một cơn gió thổi mạnh, đôi vai em run lên. Thảng thốt. Ngỡ ngàng. Tự cười nhạo bản thân, hóa ra em không mạnh mẽ như mình vẫn nghĩ.

mùa đông cô đơn

Đau khổ nhất không phải là lúc chia tay mà là từng ngày phải đối diện với nỗi nhớ khôn nguôi, ăn mòn từng góc trái tim, làm chai lì từng mạch cảm xúc. Lạnh nhất không phải là cái giá lạnh của mùa đông mà là khi phải tự mình sưởi ấm chính mình. Lâu như vậy rồi… hóa ra là em vẫn chưa thể quên.

Không rõ từ bao giờ em đã trốn tránh mọi cảm xúc của chính mình. Em lao vào công việc để quên anh, quên đi những nhớ thương cứ giăng mắc trong lòng. Khoảnh khắc gặp lại anh mới hay rằng em vẫn còn yêu anh nhiều lắm. Và rồi những thước phim quá khứ cứ lũ lượt hiện về…

Em nhớ mỗi sáng mùa đông, anh vẫn luôn chờ em trước cửa nhà với bịch sữa nóng trên tay. Trên con đường từ nhà đến công ty, em nhỏ bé nấp sau lưng anh để tránh những đợt gió lạnh tạt vào mặt.

Em nhớ những đêm dạo phố mùa đông, hai đứa cứ thi nhau hít hà những que kem lạnh buốt đến từng tế bào của cơ thể. Vậy mà cả hai đều vô cùng vui sướng và ấm áp trong niềm hạnh phúc.

Em nhớ đôi bàn tay anh luôn áp chặt vào má em cho đỡ lạnh. Đôi bàn tay đó sẽ nắm lấy tay em rồi nhét chúng vào túi áo khoác, mười ngón tay đan vào nhau, siết chặt không rời.

Em nhớ những cái ôm nồng nàn như muốn làm tan chảy cả mùa đông băng giá. Chỉ cần ôm anh, bốn mùa đều dễ chịu như nhau.

Chầm chậm mở cánh cửa sắt, em bước vào nhà. Bên tai dường như vẫn còn nghe lời chúc ngủ ngon. Bờ môi dường như vẫn còn vương nụ hôn ngọt mềm chào tạm biệt.

Tất cả, tất cả chỉ như vừa mới hôm qua.

Phố đã lên đèn, em một mình ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn cơn mưa phùn ngoài kia. Những giọt mưa cô đơn và lạnh lẽo, giống như em bây giờ.

Không phải em chưa từng nghĩ đến việc bắt đầu một cuộc tình mới. Chỉ là vẫn chưa tìm được người thích hợp, chỉ là trong đầu lúc nào cũng vô thức so sánh họ với anh. Chỉ đơn giản là chưa hoàn toàn kết thúc nên chưa thể bắt đầu. Em không muốn tìm một bàn tay khác để rồi vội nắm, vội buông.

Đã ba mùa đông lặng lẽ trôi qua, em vẫn một mình. Một mình, bước chân em đôi khi chông chênh, đôi khi không định hướng. Nhưng em vẫn tự mình bước đi, tự yêu quý bản thân và tự đi qua những vấn vương xưa cũ.

Không quên không phải vì em cứ mãi hoài niệm về quá khứ, mà không quên vì em trân trọng những ký ức đẹp chúng ta đã từng có với nhau.

Sớm mai thức dậy, em đi tìm chút nắng hiếm hoi cuối thu còn sót lại của một ngày đầu đông lạnh giá. Em đi tìm lại mình của những ngày xưa.

Mùa đông năm nay, em lại lỡ hẹn với trái tim mình...

© timbuondoncoi – blogradio.vn

Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.

viết cho người tôi yêu
Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

timbuondoncoi

Một trái tim đa cảm - Mọi người thường nuôi dưỡng cô đơn để duy trì cảm hứng sáng tác. Riêng đối với mình, cô đơn lại chính là bản năng. Chỉ có thơ mới có thể khiến mình trải lòng tâm sự và cũng chỉ có thơ mới khiến mình cô đơn đến kiệt cùng.Bút danh khác: Thái Hà

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

back to top