Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi bạn 'crush' ai đó

2019-12-03 01:28

Tác giả: Haki


blogradio.vn - Cảm giác “crush” một ai đó quả thật rất thú vị vì bạn chả cần phải tốn tiền chơi mấy trò cảm giác mạnh cũng được trải nghiệm miễn phí.

***

Đôi khi thấy xưa điểm môn văn ở mức 4-5 đi đều  mà nay cũng tuôn ra được vài câu thả thính sến súa. Và đương nhiên, cái nghiệp vụ thám tử còn tăng cấp độ vèo vèo, khả năng “súp pờ soi” nó ở một tầng cao mới. Những ngày “crush” ai đó, chả dễ chịu chút nào. Khi bạn phải đóng 2 vai một lúc, một tỏ vẻ bề ngoài lạnh lùng lý trí “mình chả để ý Crush đâu”, hai là khi quay lưng đi lại hiện rõ là một người yếu đuối, trái tim vô cùng mỏng manh, khẩn cầu tha thiết “ Crush ơi, em ở đây này”. Và hàng tá những hành động bất bình thường mà trong mơ bạn không nghĩ đó là thật:

1.Timeline của Crush một ngày vô không dưới 10 lần. Cập nhật story, status của người ta còn hơn của bạn. Mỗi lần thấy story hay status của Crush nói về nhớ nhung hay yêu thương ai đó, ngày lập tức lại soi xét xem có phải đang nói mình không, hay là một đứa nào khác. Cập nhật liên tục những cái comment và cảm xúc của Crush trong tất cả bài đăng. Bạn rảnh đến mức, vô tường từng đứa đã like, thả tim và comment tất cả status của Crush, xem cái đứa đó là như nào, có đáng nghi hay không.

Cảm xúc của bạn đảm bảo được tăng lên theo cấp độ số nhân. Lúc lục lọi, soi xét tường Facebook từng người một, bạn sẽ được trải qua từ run rẩy, sợ hãi đến vui mừng và cả buồn đau như đang đi xem phim kinh dị. Giả như đứa đó nó có người yêu rồi thì thở phào nhẹ nhõm, còn như đứa đó nó chưa có người yêu, thỉnh thoảng lại đăng mấy câu thả thính ngọt như mía, Crush mà có thả tim thì xem như bạn xong đời. Vật vờ, mất ăn, mất ngủ, đau đớn, đủ mọi thể loại mà có.

2. Bạn luôn trong tình trạng đứng ngồi không yên, rõ ràng là muốn nói chuyện với người ta, nhưng không dám chủ động, cứ 5 phút lại kiểm tra điện thoại một lần, chỉ chực chờ xem có phải Crush nhắn tin không. Và có lúc đã bực bội với Group hội chị em bạn dì, ngày nào cũng có âm báo tin nhắn từ chúng nó, còn Crush thì một hai cứ lặng như tờ.

d

3. Crush đậm sâu ai đó, là lúc nào cũng nhớ đến người ta, như thể một cái chớp mắt cũng đủ trăm năm. Còn một chút biến thái là bạn lưu hình của Crush đầy trong điện thoại, thấy nhớ lại lôi ra ngắm.

4. Đau đầu khi nghĩ mình nên bắt chuyện thế nào với Crush, nói chuyện thế nào mới hấp dẫn, để Crush thấy mình là người thú vị, và người ta sẽ tự động “đô hỏi đổ”. Chỉ cần thấy Crush để một cái icon trái tim hay tương tự vậy, ngay lập tức đã nghĩ đến cảnh tỏ tình, nhiều khi là cảnh 2 đứa đi thử đồ cưới.

5. Lục tung tất tần tật các trang báo, chỉ với từ khóa “Cưa đổ Crush” hay “Nhận biết Crush cũng thích mình”. Đọc, nghiền ngẫm xem mình có một tí nào trong các dấu hiệu của mấy bài báo mạng. Có thì mừng khấp khởi, còn chưa thì suy ngẫm cách khắc phục.

6. Cứ mỗi lần nghe thấy ai nhắc đến cái tên Crush, hoặc người nào đó có tên trùng với tên “Crush” lại thót tim lao đao. Lỡ mà đang đi chơi cũng trật mất một nhịp, ngẩn ngơ vì nhớ Crush.

7. Đi chơi với đám bạn mà cứ sợ Crush nhắn tin, mắt không dời được màn hình điện thoại. Cứ 3-5 phút lại kiểm tra thông báo, dù biết chẳng có gì.

8. Và tất nhiên cũng không dám sống ảo, đăng hình lầy lội cùng đám bạn. Sợ đăng hình quán xá, tiệc tùng, Crush nghĩ mình sa đọa. Mấy tấm hình dìm hàng, xấu xí cũng lén lén để chế độ một mình. Tích cực xây dựng hình ảnh cô gái chuẩn dịu dàng. Thêm nữa, hạn chế đăng hình với mấy đứa con trai vì sợ Crush nghĩ mình có bạn trai rồi.

Cả thế giới thu bé lại chỉ bằng một từ “Crush”

© Haki – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Người xoa dịu niềm đau

Haki

"Gió sẽ đậu lại nơi cửa tâm hồn"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top