Hè còn đến
2024-07-26 18:00
Tác giả:
Linh Hương
blogradio.vn - Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh. Nói ra thì mùa hè cũng không mấy hay ho, chỉ là sách vở đã vùi lấp bọn trẻ như tôi cả năm nên mọi mong ước cứ dồn đến mùa hè cho thỏa.
***
Đến rồi đi, mùa hè chẳng lấy làm nhung nhớ nhưng tôi tiếc thì ghê lắm, tôi cũng mong nữa chứ, sao vẫn luôn tuột mất nó. Người ta ngóng trông những thảnh thơi chưa đến cho đỡ buồn hôm nay, cũng không lỡ nghĩ, cũng chẳng mấy khác biệt. Mùa hè của tôi thức dậy trên vòm cây cao, khi tiếng chim ríu rít với loa đài phát thanh quen thuộc, có gió lặng trong sớm mai rực rỡ và trời quang đón nắng vàng... Dù sao tôi đã quyết sống trong mùa hè này, một khoảng lặng của riêng tôi.
Ngoài Bắc có nắng to nắng vỡ đầu, cũng có gió Tây càng thổi càng nóng, xong miền Bắc lại bận vào hè. Tôi thiết nghĩ đây là lí do nhà trường cho bọn học sinh nghỉ học, không đơn giản để xả hơi sách vở mà còn đến hơi thở của đông mạc. Mùa lúa chín, mùa gieo rau, cũng là mùa gặt đậu, ngô, lạc lẽo... Nếu thêm bất cứ môt việc gì thì đích thực dồn việc cả năm chờ mùa hè đến đón con người là tôi. Nhưng tôi không ghét mùa hè, tôi thích mùi rơm mới, thích đi ngủ không lo bài vở, thích cày phim đến tối và dậy lúc mặt trời đã lên mà không ê a tiếng học thuộc dù lúc đi học thiệt tình là cũng không mấy sáng sớm tôi dậy học hành. Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh. Nói ra thì mùa hè cũng không mấy hay ho, chỉ là sách vở đã vùi lấp bọn trẻ như tôi cả năm nên mọi mong ước cứ dồn đến mùa hè cho thỏa.
Tôi không biết sao người lớn thích bắc ghế ngồi nhìn trời mây rồi nhìn vào khoảng không vô lặng.Với một đứa trẻ chỉ thấy những gì đang diễn ra cứ lặp lại đến vô cùng, kể cả khi có ai ra đi nó vẫn thế thôi. Nếu hỏi nó có hay không, có đẹp không thì có chứ nhưng ngày nào cũng thế sao vẫn còn người thích. Vì đâu phải ngày nào người ta cũng bắt gặp nó, người ta đi trên đường nhưng đâu thấy những nhành cây, người ta còn lo chuyện của người lớn, người ta bận chắc giống tôi. Tôi mệt để tiếp tục nâng đỡ ước mơ của mình trong ngày hè vì mẹ tôi bận nên tôi phải cắp giỏ bận chung cho vui, cũng vì lẽ trẻ con nghỉ hè là đỡ đần cha mẹ. Nên tôi chắc có giống người lớn mà thấy có điều gì đang diễn ra còn đẹp lắm.
Người ta đâu thấy những rặng cây bên đường khi trời râm, chỉ lúc nắng to người ta mới thấy hình thù cái cây to nhỏ thế nào. Những điều bình lặng như thế tôi hiểu không hết tôi gửi đi cho người lớn hiểu hộ tôi, nhưng họ bận quá, mà lí giải điều bình dị thì phiền quá, tại nó đơn giản quá hay vì phức tạp quá, mà gọi là đơn giản cho đỡ nhọc cái tâm trí chẵng mấy thảnh thơi. Họ chẳng dạy tôi nhìn trời, cũng không nói cho tôi vị trà đắng chát, họ thấy gì trong khoảng không vô lặng... không ai nói cho tôi biết nhưng tôi đoán họ nhớ những mùa hè đã qua mà còn dang dở.
© Linh Hương - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hết Yêu Nhưng Còn Vương Tình Thương | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.