Hãy trân quý những gì bạn có
2021-10-06 01:30
Tác giả: Vũ Nhàn
blogradio.vn - Ai cũng có một cuộc sống riêng, một cách sống riêng. Sống khao khát, sống đam mê, sống với chính mình, có ước mơ nhưng đừng để nó biến hóa trước sóng gió cuộc đời. Hãy sống với những gì mà mình trân quý. Cho đi thì sẽ nhận lại, mỗi một vấp ngã sẽ vỡ lẽ ra nhiều điều.
***
Ở một góc vườn lọ trồng rất nhiều loại cây trong đó có câu chuyện của tía tô, mùi gai và na. Tất cả bị chắn lại bởi một bức tường nhỏ. Na vốn thân cây cao hơn tía tô và mùi gai, chính vì vậy mà nó được hưởng một khoảng trời mênh mông hơn, biết được nhiều điều hơn. Ngày nào nó cũng ba hoa, kể lể lại cho những loài cây thấp bé hơn, không cao vượt quá tường về những câu chuyện thuộc khoảng trên của bức tường ấy.
Nào là chuyện nó chơi đùa cùng gió, bướm, chuyện nó nhìn thấy những đứa trẻ ríu rít đứng trên bức tường đó thả diều vi vu, hò hét, chuyện nó được hít thở bầu không khí trong lành hơn của buổi sớm mai, chuyện nó được kết bạn với hòe, với táo, với hồng,… những cây mà nó coi là thuộc cùng tầng lớp thượng lưu của nó.
Nó tự coi mình là quan trọng, là cao sang, quả của nó mỗi năm chỉ ra một lần, có lứa, có thì. Nó luôn khinh thường tía tô, mùi gai. Nó cho rằng hai loài đó chả hiểu biết gì cả, chúng sẽ chỉ sống cuộc đời tẻ nhạt, bình thường, vô vị mà sẽ chẳng biết được đến “cao lương mỹ vị” của cuộc đời. Mùi gai, tía tô khi nào mà chả có.
Tía tô nghe na kể chuyện hàng ngày, trong lòng của cô gái tuổi đôi mươi mười tám luôn thổn thức khao khát được vươn mình tới thế giới ấy. Ngày nào nó cũng cố gắng luyện tập để mình có thể lớn thật nhanh để có thể cao bằng na, cao vượt lên trên mảng chắn của bức tường. Nó mang một tâm hồn mộng mơ, một khát khao cháy bỏng vươn mình.
Ngày ngày được nghe na kể chuyện là niềm hạnh phúc lớn lao của cuộc đời nó. Nó thân với mùi gai và cũng muốn thân thiết với na để mong muốn đặt chân vào thế giới thượng lưu ấy. Dần dần nó đâm ra thờ ơ, lạnh nhạt với mùi gai và với các loài cây khác thấp hơn nó.
Ở thế giới thấp hơn, gần mặt đất có mùi gai. Mùi gai là một cô bé nghèo khó, sinh ra đã mang trên mình những gai góc, sống gần đất. Mỗi lần mưa lớn, nó luôn bị quật tơi tả, đất bùn bắn lấm lem hết cả mặt. Vẻ bề ngoài xấu xí có phần thô kệch ấy làm cho nó rất tự ti, rất ít kết bạn, nhưng mỗi khi đã thân với ai là nó rất tình cảm, rất chân thành.
Mùi gai cũng có mơ ước. Nó cũng muốn vươn mình như tía tô để ngắm bầu trời rộng lớn, xanh tươi kia nhưng đặc điểm của nó đã là thấp. Nó biết cho dù có cố gắng đến nhường nào thì nó cùng không bao giờ có thể thoát ra khỏi cái bức tường này được.
Na không biết rằng ở thế giới dưới bức tường cũng có rất nhiều niềm vui. Nó có bạn là những loài cây khác như húng, bạc hà, dứa dại,...có giun ngày đêm ca hát, có dế chạy nhảy lung tung, có kiến chăm chỉ kiếm ăn, làm tổ, trò chuyện…Thế giới ấy là thế giới bình yên, không xung đột, cãi nhau to nhỏ nhưng quan trọng là tất cả đều sống rất tình cảm và chân thành. Mùi gai cảm thấy hạnh phúc và bình yên, thoải mái ở thế giới ấy.
Thể rồi một ngày nọ, một trận bão lớn ập đến. Nhờ có tường che chắn, mấy cây nhỏ ở dưới thấp dù bị gió đánh nhưng cũng đỡ, bị bẩn do bùn đất bắn lên. Na do cành sum suê lại không có gì che trở nên các cành bị thương, bị gãy nhiều, suýt chút nữa bị người ta đào cả đi.
Na trở nên xấu xí, nó chẳng muốn nói chuyện với bất cứ ai, cứ khép mình, cô đơn, lạnh lẽo,…Nó không có sức để nuôi quả, quả của nó cũng chẳng lớn lên nổi và đen dần lại theo những ngày nắng sau đó. Tía tô mất dần đi những người bạn. Giờ không thể nói chuyện với na. Nói chuyện với mùi gai cũng chỉ bằng những câu chuyện khách sáo bởi cả hai đã xa lạ tự lúc nào.
Mùi gai cũng buồn lắm, cũng muốn thân thiết với tía tô như trước, cũng chuyện trò, cùng hát hò nhưng trong lòng nó tự hiểu, để chữa lành vết thương lòng phải cần có thời gian.
Mấy ngày sau bão, trời lại nắng. Những ánh nắng của buổi sớm mai dịu, nhẹ nhàng chiếu xuống như rọi vào vạn vật một sức sống mới, căng tràn trở lại. Những câu chuyện, những công việc lại tiếp nối, kiến lại làm tổ, dế lại thỏa sức chạy nhảy, dứa dại, húng cao chuốt lại tấm áo mới, gột rửa sạch sẽ. Những tiếng í ới, gọi nhau, cãi cọ lại cất lên. Chỉ tiếc là có một số chuyện không còn như trước nữa. Mùi gai ngẩng lên nhìn tía tô một cái, thấy tía tô vẫn rủ lá, mùi gai đang định lấy gai cọ vào tía tô gọi dậy nhưng lại sau đó lại thôi.
Cuộc sống này cũng vậy, có người giàu, người nghèo, có người sinh ra đã đầy đủ, người lại thiếu thốn đủ bề, có người sống chân thành, giản dị, có kẻ lại suốt ngày chỉ thích ba hoa.
Ai cũng có một cuộc sống riêng, một cách sống riêng. Sống khao khát, sống đam mê, sống với chính mình, có ước mơ nhưng đừng để nó biến hóa trước sóng gió cuộc đời. Hãy sống với những gì mà mình trân quý. Cho đi thì sẽ nhận lại, mỗi một vấp ngã sẽ vỡ lẽ ra nhiều điều.
© Vũ Nhàn - blogradio.vn
Xem thêm: Chỉ tình yêu ở lại
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.