Hãy tha thứ cho mối tình không duyên phận ấy nhé
2017-03-02 01:20
Tác giả:
Nghe bài hát Trái tim bên lề - Bằng Kiều
Vì duyên đã cạn nên chúng ta học cách tha thứ cho nhau. Chỉ là ngày tháng ấy không còn nữa nên hôm nay ta trao cho nhau một dấu lặng thật dài. Mỉm cười và bước về phía trước cậu nhé!
"Mỗi việc xảy ra trên đời này đều tựa như những cơn sóng. Cơn sóng này vừa chạm bờ thì đã có một cơn sóng khác. Sóng sau xô sóng trước. Vậy nên hôm nay bạn buồn không có nghĩa ngày mai sẽ không vui."
Có phải nếu ngày ấy chúng ta không có cuộc chạm mặt như thế thì sẽ không có sự biệt ly hôm nay? Có phải nếu như tớ bỏ lỡ một nhịp thì hiện giờ mọi thứ đã khác? Có phải mình gặp và quen biết nhau là sai lầm?
Tớ từng có một khoảng thời gian dài tự hỏi mình như thế, một thời gian dài tớ không muốn đối diện với cậu. Tại sao lại có thể nhẫn tâm làm tổn thương một người lúc nào cũng sợ cậu tổn thương?
Một người có thể vì quá yêu một người mà chấp nhận dừng chân, vì quá yêu mà kiên quyết ở lại.
Tớ cảm ơn vì bây giờ cậu vẫn sống rất tốt, cảm ơn vì cậu đã mạnh mẽ vượt qua nỗi đau ngày ấy!
Cậu à! Nếu ngày ấy tớ không quá vô tư, nếu ngày ấy tớ không để cậu biết tớ chỉ biết nghĩ cho người khác thì có phải cậu sẽ không yêu tớ nhiều như thế? Có phải chỉ cần như thế cậu sẽ không tìm mọi lý do để bao biện cho sự ích kỷ của tớ, để tự bào chữa cho mọi lỗi lầm mà tớ đã gây ra?

"Lòng xót xa đi bên đời em và thấy em chịu nhiều đắng cay, mà tim anh đây vì yêu em nên đau rã rời. Vì em đã trót yêu ai em mãi vô tình không nhận ra. Tình yêu anh đã trao em bấy lâu nay. Một trái tim bên lề rất đau vì biết em chẳng hề biết đâu... "
Những ca từ trong bài hát là những gì cậu muốn nói ư? Ngày đó chắc cậu thấy tớ khổ sở quá nên mới thương hại. Và từ thương hại cậu chuyển sang tình yêu. Một tình yêu tớ không hề muốn nó tồn tại.
Ngày tớ biết tớ là cả nguồn sống của cậu, biết tớ là động lực duy nhất để cậu cố gắng và phấn đấu, tớ đã chọn ở lại để đợi tới một thời điểm thích hợp hơn cho sự ra đi. Một thời điểm mà tớ biết cậu đủ mạnh mẽ để tự đi một mình. Khi đã đi qua tất thảy những nông nỗi, tớ vẫn nghĩ quyết định ngày ấy của tớ là đúng.
Trước đây tớ luôn hoài nghi về hai chữ duyên phận cho tới khi tớ rơi vào vòng xoáy giữa cậu và anh ấy. Ngày đó, tớ vẫn có thói quen kể cho cậu nghe về anh ấy, kể rất nhiều. Kể để cho cậu hiểu và để cậu từ bỏ. Tớ vẫn nghĩ mình đang cân bằng mọi thứ rất tốt, tớ đã làm rất nhiều việc chỉ với một mong muốn duy nhất là khi tớ rời đi, cậu vẫn ổn.
Nhưng tất cả chỉ là những gì tớ nghĩ... mà cuộc sống thì đâu lường trước điều gì?
Có một ngày như thế! Ngày với cậu, tớ là kẻ phản bội. Ngày với anh, tớ là người chỉ biết đùa giỡn với tình cảm của người khác. Ngày ấy đến quá nhanh, nhanh tới độ tớ không thể kiểm soát được bất cứ điều gì? Hôm đó tớ mới hiểu tớ đã vô tình làm tổn thương tất cả. Tớ được phép chọn sự im lặng nhưng trong giờ phút ấy tớ mới biết người tớ cần là Anh ấy, tớ không thể chỉ mãi nghĩ cho ai khác được nữa. Vậy là đến cuối cùng tớ chọn bước về phía Anh ấy, bỏ mặc cậu lại sau lưng.
Khi tớ ngồi viết những dòng này cũng là khi mọi thứ đã lùi xa vào dĩ vãng. Hiện tại tớ và anh ấy vẫn đang yêu nhau. Không biết tương lai sẽ thế nào? Dù sao đi nữa thì tớ cũng đã sống thật từng khoảng khắc.

Cậu vẫn còn quan tâm tới tớ rất nhiều, vẫn hỏi han thường xuyên. Chỉ có tớ là mặc sức im lặng. Cậu vẫn lặng lẽ like từng status, từng tấm ảnh trên Facebook của tớ. Chỉ có tớ là không như thế. Cậu add friends nhưng tớ không accept. Có những khi tớ buồn đến phát khóc, mà dạo này tớ phát hiện ra mình rất dễ khóc chứ không cứng cỏi như trước, chẳng hiểu sao những lúc như thế người inbox cho tớ lại luôn là cậu. Chỉ có điều tớ vẫn cứ im lặng thế thôi. Chắc cậu nghĩ tớ vô tình lắm. Cậu à, tớ làm sao có thể nói chuyện với cậu, tớ làm sao có thể like status hay hình ảnh gì của cậu... tớ không thể làm những điều đó khi chính tay tớ bóp nát trái tim cậu, tớ không thể tiếp tục xát muối thêm nữa vào vết thương đang trên đà lành lặn kia.
Cậu biết không? Accept không phải là một việc gì đó quá khó khăn với tớ, chỉ là tớ không muốn cậu biết gì về cuộc sống của tớ, chỉ là tớ không muốn cậu phải hằng ngày thấy tớ hạnh phúc với anh ấy ra sao? Tớ không thể một lần nữa lại khơi dậy những nỗi đau đã qua của cậu.
Nếu không có sự xuất hiện của cậu, tớ đã không chọn anh ấy. Nếu không có ngày hôm đó chắc tớ vẫn đinh ninh rằng tớ chưa bao giờ yêu anh ấy. Bởi thế mới thấy trong bất kỳ hoàn cảnh nào thì mọi biến cố xảy ra đều có một giá trị của riêng nó. Giá trị ý nghĩa nhất mà tớ nhận được là tình yêu của Anh ấy bây giờ.
Vì duyên đã cạn nên chúng ta học cách tha thứ cho nhau. Chỉ là ngày tháng ấy không còn nữa nên hôm nay ta trao cho nhau một dấu lặng thật dài. Mỉm cười và bước về phía trước cậu nhé!
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.


.jpg)


