Hãy luôn vững tin bước về phía trước
2022-05-18 01:30
Tác giả:
Ann Ann
blogradio.vn - Tương lai như thế nào không ai biết trước, tôi hài lòng với hiện tại. Vứt bỏ gánh nặng đằng sau, vững đôi chân bước về phía trước. Không oán trách, không thù hận, trân trọng những ngày tháng thanh xuân vật vã. Cảm ơn vì tất cả.
***
“Reng reng reng” “reng reng reng…”
5 giờ 30 phút sáng, tiếng chuông báo thức kêu inh ỏi khắp căn phòng trọ chưa đầy 15 mét vuông. Tôi lọ mọ xung quanh tìm vị trí điện thoại, tắt báo thức. Phù, nhức cả đầu. Nếu là tôi của thường ngày thì việc tiếp theo tôi sẽ làm là nhắm mắt lại đánh thêm một giấc nữa vì vẫn còn 3 cái báo thức đang đợi phía sau, giờ này còn sớm chán. Nhưng hôm nay lại khác, tôi bật dậy ngay và luôn, tiện tay tắt luôn 3 cái báo thức đang đợi tới lượt ấy. Vì sao hả? Vì hôm nay đặc biệt.
Chả là hôm nay là ngày làm việc cuối cùng của tôi tại công ty. Chẳng phải việc gì lớn lao nhưng cái cảm giác nó lạ lắm, cứ như nó còn quan trọng hơn là ngày đầu tiên đi làm nữa ấy. Bởi vì phải tạm gác lại công việc đã gắn bó với mình suốt hơn 5 năm nơi đất khách kể từ cái ngày mình chân ướt chân ráo vào Sài Gòn vừa học vừa làm thêm để trang trải cuộc sống.
Chính công việc ấy đã giúp tôi có thêm thu nhập để chi trả các khoản học phí cũng như chi phí sinh hoạt hằng ngày mặc dù mức lương ấy vô cùng ít ỏi do tôi làm công việc bán thời gian. Nhờ vào thâm niên làm việc, thái độ tích cực và kinh nghiệm tích lũy được trong quá trình làm việc, con bé nhân viên phục vụ ngày làm 4 tiếng, tuần làm 4 buổi ngày nào nay đã thành quản lý của một cửa hàng kinh doanh dịch vụ ăn uống có tiếng tại thành phố Hồ Chí Minh. Tuy không phải là ông to bà lớn gì nhưng kể ra cũng rất tự hào vì sự cố gắng nỗ lực của bản thân được ghi nhận xứng đáng.
6 giờ 15 phút hoàn thành công tác chuẩn bị, tôi dắt xe ra khỏi nhà, ngồi lên xe phóng ga một cách từ tốn để hít thở bầu không khí trong lành buổi sáng trước khi bị bao quanh bởi những làn khói bụi phát ra từ vô số chiếc xe tấp nập chen chúc nhau cho kịp giờ làm.
Độ này trời Sài Gòn đang vào mùa mưa, mưa nắng cũng bất chợt lắm, hệt như cái tính đỏng đảnh của con gái lúc mới yêu vậy. May thay hôm nay tiết trời dịu nhẹ, bầu trời trong vắt, đâu đó còn nghe được tiếng chim ríu rít bay qua bay lại trên những sợi dây điện bắt ngang hai bên đường. Tôi dừng xe trước hàng xôi gần chỗ làm “Cô ơi cho con một phần xôi cúc nha”, rồi chạy lên xíu tấp xe vào quán nước quen thuộc “Chị đẹp ơi làm em ly bạc xỉu như cũ nha”. “Ly to, ít sữa, nhiều đá chứ gì, nhiêu đây đủ chưa?” Chị bán nước vừa nói vừa giơ cái ly ngập tràn đá ra hỏi. “Ok nha, cảm ơn chị đẹp”. Có lẽ hôm nay cũng là lần cuối cùng tôi được thưởng thức bạc xỉu thơm ngon chị bán.
Hôm nay mấy bé nhân viên đặc biệt chuẩn bị cho tôi một chiếc bánh kem nho nhỏ, một ly trà sữa đầy đủ topping yêu thích coi như quà chia tay nơi này. Người ta thường ví trường học như là ngôi nhà thứ hai của mỗi người thì đối với tôi nơi đây chắc chắn là ngôi nhà thứ ba trong cuộc đời mình. Nơi mà tôi được chỉ dạy từ những thứ nhỏ nhất, được học hỏi từ cấp trên, học từ nhân viên và những người đồng nghiệp xung quanh.
Biến một con bé ngây thơ nhút nhát thành một cô gái bản lĩnh, tự tin hơn rất nhiều, sẵn sàng mạnh mẽ đương đầu với sóng gió. Ở nơi đây tôi thấy mình nhận được nhiều hơn là cho đi. Sâu thẳm trong trái tim tôi chỉ biết nói lời cảm ơn họ, cảm ơn vì những năm tháng thanh xuân đã va vào nhau, để lại cho nhau những kỷ niệm đẹp đẽ khó quên.
Ngày tôi cầm tờ đơn xin nghỉ việc đến trước mặt sếp nhờ anh ký thì anh luôn miệng lặp lại câu “Em suy nghĩ kỹ chưa, có thấy tiếc nuối gì không?”. Tiếc nuối á, tiếc chứ, nhiều nữa là đằng khác. Nhưng cuộc sống mà, đôi khi có những việc buộc ta phải lựa chọn, chọn con tim hay nghe lý trí chưa bao giờ là dễ dàng cho một quyết định. Vì nếu chọn đúng thì vui, chọn sai thì có khi phải hối hận cả đời.
Tôi cũng đã suy nghĩ đắn đo rất nhiều trước quyết định này, liệu nó có đáng hay không, liệu có sự lựa chọn khác tốt hơn không. Dù gì tôi cũng đã quyết, tốt hay xấu bản thân cũng đủ bản lĩnh để đối diện, tất nhiên là ai cũng sẽ hy vọng quyết định của mình là đúng đắn, tôi cũng không ngoại lệ.
Hẳn là mọi người sẽ thắc mắc lý do tôi chọn bỏ dở công việc nhiều năm gắn bó cũng như là nguồn thu nhập chính hiện tại là gì phải không. Có lẽ ở trên mọi người sẽ thấy một tôi vui vẻ, tràn đầy năng lượng nhưng thật ra tôi là một đứa sống nội tâm, ít chia sẻ, bộc lộ cảm xúc thật với người khác, khi vui thì dễ dàng chia sẻ nhưng có nỗi buồn thì tự mình gặm nhấm cho xong.
Dạo trước tôi có gặp một người, tôi bị thu hút bởi họ, bởi sự chân thật, mộc mạc từ lúc ban đầu, cũng chính họ đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Chúng tôi làm quen, có cảm tình với nhau, cũng thử hẹn hò nhưng sau vài lần tôi cảm thấy sự khác biệt quá lớn từ suy nghĩ, lối sống cho đến cách nhìn nhận cuộc sống nên đã chủ động nói lời dừng lại nhưng đối phương không chấp nhận, họ hứa hẹn sẽ thay đổi như tôi mong muốn chỉ cần tôi cho họ một cơ hội nhưng tôi nhất quyết nói không. Thậm chí họ dùng cả tính mạng để đảm bảo, lúc ấy tôi đã mềm lòng. Và chính sự mềm lòng ấy đã dẫn đến chuỗi bi kịch kinh khủng nhất cuộc đời tôi.
Thì ra sự chân thành tử tế mà ai cũng nhìn thấy ấy chỉ là vỏ bọc bên ngoài che đậy sự dối trá, lọc lừa của một kẻ ham ăn lười làm, sĩ diện hão mà thôi. Tất nhiên đi kèm với cái tính ham ăn lười làm ấy là đống nợ cả đời không trả nổi rồi, bởi nợ thì cứ chồng nợ mà có làm cái gì ra tiền đâu chứ. Tới đây chắc mọi người cũng đoán được phần nào rồi, chính xác, tôi bị biến thành cái ATM di động. Họ dùng đủ mọi cách để ép tôi phải đưa tiền cho họ, nếu không họ sẽ phá hoại công việc, phá hoại cuộc sống và các mối quan hệ của tôi.
Gia đình tôi cũng không mấy khá giả, mỗi tháng tôi đều gửi về cho gia đình một ít từ đồng lương của mình, phần lớn số còn lại bằng cách này hay cách khác tôi đều bị ép trả nợ thay cho họ, không thì cuộc sống của tôi sẽ không được yên ổn.
Suốt khoảng thời gian đó tôi đã stress rất nhiều, thậm chí rơi vào khủng hoảng, trầm cảm rất nghiêm trọng. Tôi không thể tập trung làm việc, công việc sa sút đã đành, tệ hơn là tôi tiêu cực với chính bản thân mình. Tôi dày vò bản thân, tự làm đau mình như một cách để giải tỏa áp lực.
Gần đây tôi đọc được rất nhiều tin tức về những sự việc đáng tiếc đã xảy ra. Nhưng đừng ai trách họ dại dột hay ngu dốt. Âu cũng là phải ở trong nghịch cảnh mới thấu hiểu nghịch cảnh. Tất nhiên tôi nói thế không phải cổ xúy cho việc làm thiếu suy nghĩ ấy mà đúng hơn là thể hiện sự đồng cảm cũng như một cách động viên tinh thần những ai đang gặp nghịch cảnh giống như tôi. Bởi vì khi chia sẻ được điều này có nghĩa là tôi đã chiến thắng được bóng ma trong tâm trí, đã mạnh mẽ hơn, đã tích cực hơn với cuộc sống.
Suy cho cùng tôi chọn nghỉ việc một phần không muốn ảnh hưởng đến công việc chung, cũng như một cách để reset lại cuộc sống. Sau hôm nay tôi chọn rời bỏ thành phố hoa lệ để trở về quê hương, nơi có gia đình là điểm tựa, là chốn dừng chân sau những tháng ngày mỏi mệt, bộn bề của cuộc sống. Có lẽ việc bắt đầu cuộc sống mới từ nơi chốn cũ sẽ có nhiều thứ đáng để trải nghiệm lắm.
Đối với người trẻ bây giờ, họ luôn muốn lao đầu vào thử thách, chinh phục những khó khăn, lướt sóng đón gió để khi có cơ hội nhìn lại không phí hoài tuổi trẻ. Nhưng nếu khó khăn sóng gió đã nếm đủ thì cuối cùng chỉ xin giữ lại hai chữ bình yên. Bình yên là khi mở mắt dậy ta thấy mình còn được yêu thương.
Đến hiện tại tôi còn chưa xác định được tiếp theo mình phải làm gì, tương lai sẽ như thế nào. Tôi chỉ biết chắc rằng ngày mai khi tỉnh dậy tôi sẽ được nằm trọn trong vòng tay ôm ấp của mẹ, hưởng thụ cảm giác quen thuộc bấy lâu nay đánh mất.
Mây của trời để gió cuốn đi, cứ sống tốt trời xanh tự khắc sẽ an bài. Đó chính là suy nghĩ trong tôi hiện tại. Tôi như một chiến binh ngoan cường, đã chiến thắng bản thân, chiến thắng trận đấu sinh tử cuộc đời mình. Tương lai như thế nào không ai biết trước, tôi hài lòng với hiện tại. Vứt bỏ gánh nặng đằng sau, vững đôi chân bước về phía trước. Không oán trách, không thù hận, trân trọng những ngày tháng thanh xuân vật vã. Cảm ơn vì tất cả.
© Ann Ann - blogradio.vn
Xem thêm: Một nửa tình yêu không xứng đáng được gọi là tình yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Những âm thanh bị lãng quên
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.






