Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc là khi ta tự cảm thấy đủ đầy

2016-04-13 08:00

Tác giả:


blogradio.vn - Hạnh phúc còn là khi tự ta cảm nhận được rằng ta đã đủ đầy. Dẫu có thể tiền bạc của ta lúc ấy chưa thật dư dả, địa vị của ta lúc ấy chưa thật cao sang hay mâm cơm còn thiếu đi những món sơn hào hải vị, nhưng tự tâm mình, ta vẫn cảm thấy mãn nguyện với những gì ta đang có, những gì ta đã làm được.

***

Có thể bạn đang buồn, bạn đang tuyệt vọng. Có thể bạn đang cảm thấy chán chường, bế tắc. Có thể bạn đang nhìn vào cuộc sống, hạnh phúc của người khác để thầm ao ước, ghen tị.

Nhưng thế nào là hạnh phúc và khi nào thì ta cảm thấy mình hạnh phúc?

Trước nhất, ấy là khi ta có đủ sức khoẻ để sống thật vui tươi và làm những công việc ta yêu thích như đi du lịch hay chơi một môn thể thao....Bởi vì khi ta ốm đau, điều mà ta ao ước đầu tiên không phải là có thật nhiều tiền, thật nhiều của cải vây quanh ta mà là có thật nhiều, thật nhiều sức khoẻ.

Hạnh phúc là khi tự thấy đủ đầy

Hạnh phúc đôi khi cũng thật giản đơn: ấy là khi ta mua được một món đồ vừa ý, khi ta lùng tìm được một cuốn sách bấy lâu ta hằng mơ ước và đôi khi cũng có thể đó là cảm xúc khi ta được ăn một món ngon, tại một nơi ta yêu thích, với những người mà ta yêu quý trong một không khí thoải mái nhất, vui vẻ nhất...

Hạnh phúc - ấy là khi ta có một công việc để làm, cảm thấy muốn gắn bó và cống hiến tất cả tâm sức cả đời ta vì nó.

Hạnh phúc - ấy là khi ta có một người để yêu thương, lo lắng và chăm sóc. Dù cái ta nhận lại được từ họ đôi khi chỉ đơn giản là một nụ cười, một ánh mắt chan chứa sự biết ơn.

Hạnh phúc còn là khi tự ta cảm nhận được rằng ta đã đủ đầy. Dẫu có thể tiền bạc của ta lúc ấy chưa thật dư dả, địa vị của ta lúc ấy chưa thật cao sang hay mâm cơm còn thiếu đi những món sơn hào hải vị, nhưng tự tâm mình, ta vẫn cảm thấy mãn nguyện với những gì ta đang có, những gì ta đã làm được.


Và hạnh phúc nhất ấy là khi những điều tốt đẹp nói trên đến với cuộc đời ta thật tự nhiên, nhờ sự nỗ lực thật sự về tinh thần cũng như sự cố gắng trong công việc của ta chứ không phải là do sự giành giật, bon chen, đạp lên tất cả mà có.

Dẫu vẫn biết hạnh phúc "là một tấm chăn hẹp" song nếu ta biết nhường nhịn, sẻ chia thì trong cuộc đời này, ai cũng có phần hạnh phúc.

© Lê Nguyệt – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top