Gửi người em đã từng yêu
2021-12-05 01:25
Tác giả:
Hồng Hồng
blogradio.vn - Em cảm thấy giờ đây anh thật xa lạ, không còn là anh trước kia của em nữa rồi, lúc đó em sợ rằng mình sẽ đánh mất nhau. Em đã khóc rất nhiều, đã giải thích hết lời, cũng đã nghe anh nói xin lỗi đủ nhiều rồi.
***
Gửi anh,
Mình bên nhau đã bao lâu rồi anh nhỉ? Hai năm, chắc có lẽ đây cũng không phải là một khoảng thời gian ngắn, đủ để cho hai ta trưởng thành. Khoảng thời gian đôi ta bên nhau cảm ơn anh vì đã dành cho cho em một tình yêu chân thành, cảm ơn vì đã mang lại cho em cảm giác hạnh phúc, nhưng em cũng cảm thấy mệt mỏi khi yêu một người như anh. Anh à, phải chăng yêu mà luôn trao cho nhau những điều tốt đẹp nhất, nó không chỉ đơn thuần là tình yêu mà còn là sự hi sinh và còn là sự tin tưởng lẫn nhau. Phải chăng em là một người không đáng tin cậy hay anh cảm thấy tình yêu mà em dành cho anh là chưa đủ.
Em không biết khi trải qua mối tình cũ người kia đã đối xử với anh như thế nào, đã tạo cho anh một nỗi sợ luôn canh cánh trong lòng ra sao, nhưng hiện tại, người phải chịu tổn thương là em. Vì em thực sự yêu nên mới bỏ qua, em từng suy nghĩ vì anh cũng yêu em nên mới ghen tuông, mới sợ rằng sẽ mất em. Hai năm thực sự đã quá sức đối với em, anh có hiểu cảm giác khi mà chỉ là những dòng tin nhắn với người bạn thân của em cũng bị anh nghi ngờ, cấm cản.
Bất kể dù em làm gì, hay là đi đâu thì những cuộc gọi từ anh chưa bao giờ dưới mười cuộc. Lúc đầu, bạn bè còn ngưỡng mộ em rằng: mày đi đâu cũng luôn có người quan tâm, tối muộn một chút là có người lo lắng. Nhưng rồi mọi chuyện bắt đầu vượt quá tầm kiểm soát, những cuộc cãi vã giữa hai ta ngày một nhiều sau những lần em tăng ca, cùng đi ăn bữa cơm với đồng nghiệp hay là những cuộc họp đột xuất. Em cứ ngỡ về đến nhà sẽ là được tựa vào lòng anh, nghe anh an ủi, động viên, nhưng thứ em nhận được lại là những câu hỏi, sự ngờ vực trong từng lời nói và ánh mắt của anh. Em cảm thấy giờ đây anh thật xa lạ, không còn là anh trước kia của em nữa rồi, lúc đó em sợ rằng mình sẽ đánh mất nhau. Em đã khóc rất nhiều, đã giải thích hết lời, cũng đã nghe anh nói xin lỗi đủ nhiều rồi.
Anh à, phải chăng mình yêu nhau là sai khi mà tình cảm hai ta giành cho nhau bấy lâu cũng không thắng nổi sự hoài nghi từ sâu thẳm trái tim anh. Đoạn tình này đã làm cho em quá mệt mỏi và đau lòng. Em nghĩ rằng buông tay có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta. Em hy vọng mất em rồi anh có thể hiểu ra được nhiều thứ, có thể làm bản thân tốt hơn. Hy vọng anh sẽ đối xử với người sau tốt hơn em. Em thật sự ganh tị với cô ấy đấy, sự tổn thương của em lại đổi lấy hạnh phúc cho cô ấy. Thật không công bằng mà. Em không phải là người tốt nhưng mà thôi em cũng không còn quan tâm nữa. Cuộc tình mình đến đây là hết thật rồi. Khi anh đọc đến đây cũng có nghĩa là anh đã thực sự mất em, mọi chuyện không thể quay lại như lúc trước được nữa.
Thật sự em thấy một chút có lỗi với anh khi mà viết đến đây em lại cảm thấy như bản thân được trút bỏ gánh nặng. Ôi, em bắt đầu nhớ về lần đầu mình gặp nhau rồi này và cả những lần hẹn hò vui vẻ của đôi ta, nhưng đã qua thật rồi. Bây giờ em không còn cảm thấy nuối tiếc gì nữa, anh cũng đừng quá cảm thấy có lỗi về bản thân, em sẽ tìm cho mình một con đường mới, mong anh ở lại hãy cầu chúc cho em hạnh phúc. Anh cũng vậy, người mà em từng nghĩ sẽ dắt tay nhau đi đến cuối đường, chúc anh hạnh phúc.
© Hồng Hồng - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 505: Có nỗi đau nào cứ trả hết cho đêm
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh mắt của tôi không phải ánh ban mai
Và đó là lúc những trang nhật ký chẳng còn về những chú mèo hay một vài cây nấm nhỏ tôi thấy bên đường nữa, mà là đôi ba chiếc sticker kèm với cậu nhóc nhỏ ngủ gật đã đi vào từng đoạn ký ức mãi không quên của tôi.

Chỉ tôi mới giúp được chính mình
Trong mỗi bước đi, tôi nhớ về những lúc ngã gục, nhưng cũng không bao giờ quên việc lấy lại đà và đứng dậy vững vàng.

Còn mẹ là còn nơi trở về
Cuộc sống sẽ vẫn tiếp tục và quay tròn, và con cũng biết, rồi sẽ có một ngày mẹ già đi, hay thậm chí là con sẽ phải xa mẹ, không còn được ở gần mẹ nữa. Nhưng mẹ ơi, con sợ ngày đó sẽ xảy ra, sợ lắm.

Sương à!
Hai Sương nằm trên giường, hai mắt sưng húp, cô khóc không dừng nổi. Cô thương thầm cậu ba từ tấm bé, cậu ba từng cứu mạng cô, cô đã thề quyết gả cho cậu. Nhớ đi nhớ lại, cô vẫn nhớ có mấy lần cậu ba quan tâm, chăm sóc cô dữ lắm mà.

Bà ơi, ở nơi đó bà có nhớ con không?
Giá như thời gian quay lại để tôi có thể trải qua những ngày vui vẻ, hạnh phúc và dâng trào cảm xúc đó một lần nào nữa. "Bà trên thiên đàng có vui không? Bà ở đó có nhớ con không?".

Nếu là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao
Vì cuộc đời này vốn dĩ là những chuyến đi không ngừng nghỉ kia mà, tại mỗi ngã rẽ bạn dều có thể sẽ xa một người mãi mãi. Sau đó bạn có thể lại quen một người, có thể cùng bạn đi đến tận cuối con đường, một người có thể tình nguyện cầm cán ô che chở cho bạn dưới những cơn mưa.

Những chuyến xe
Một chút ký ức ấy quý lắm, nhìn những tán cây xanh rờn, nhắm mắt lại, ông thích thú khi thấy mình lại quay về ngày xưa, ngày mà ông còn phơi phới niềm tin vào cuộc đời sẽ cho ông những điều no đủ, rằng quyết định rời ngành công an để lấy tiền vốn làm ăn sẽ đúng.

“Người nhạy cảm trong thế giới vô cảm” – lời an ủi đến những tâm hồn
Những tâm hồn nhạy cảm có thể tự mình nở rộ như những bông hoa rực rỡ ngoài kia.

Anh trộm nhớ mùa thu
Anh trộm nhắc mùa thu Lại thấy thương những con đường lá đổ Hoa sữa ngọt vùi mình vào lòng phố Heo may ngập ngừng nhớ nhớ quên quên