Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gặp anh là định mệnh

2023-01-20 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Nghĩ đi nghĩ lại, từ lúc đầu tiên hai đứa nói chuyện với nhau cho đến khi yêu nhau đều ở trong hoàn cảnh éo le nhưng có gì đó như được sắp đặt. Ở trong cái hoàn cảnh mà sự giúp đỡ, quan tâm nhau không thể từ chối được. Và chúng tôi đã yêu nhau trong hoàn cảnh như thế đó.

***

Tôi năm đó là một cô gái 27 tuổi chưa từng có một tình yêu gọi là chính thức nào. Nói đơn giản hơn là tôi chưa từng yêu ai. Nhiều người không tin rằng một cô gái 27 tuổi, ở một độ tuổi không phải là nhỏ mà chưa từng có người yêu nghe hơi khó tin, nhưng đó là sự thật. Cô gái mà hàng ngày chỉ quanh quẩn giữa việc học, đi làm và chưa từng có suy nghĩ yêu đương bất kì ai. Cuộc sống trôi qua như vậy, nhẹ nhàng và yên bình cho tới ngày anh xuất hiện

Hồi đó là sau nghỉ lễ, tôi mới đi du lịch về thì nghe tin chỗ nhà hàng tôi ăn khi đi du lịch có F0. Khi đó Covid bắt đầu bùng nổ, khi đó vắc xin chưa được phổ biến như bây giờ nên tâm lý mọi người thường rất lo sợ và hoang mang, tôi cũng vậy. Cách ly ở nhà trong nỗi lo sợ tột độ thì bỗng dưng có tin nhắn đến

“Chào em, anh là M biết em qua một người bạn của em”.

thanh_xuan_11_(1)

Thực ra trước đó một người bạn của tôi có quen anh và giới thiệu qua cho tôi nên tôi cũng biết sơ sơ về anh rồi, nhưng tôi vẫn muốn tự anh nói ra nên tôi giả vờ như chưa biết gì. Anh là người cùng quê với tôi, nhưng gia đình anh vào thành phố Hồ Chí Minh sinh sống từ nhỏ nên tôi không biết anh mà chỉ biết thông qua lời kể của bạn tôi. Nói chuyện một hồi tôi mới nói rằng tôi đang cách ly ở nhà do Covid thì lại đúng lúc anh là bác sĩ tuyến đầu chống dịch.

Bằng kinh nghiệm của mình anh trấn an tư tưởng, động viên tôi cho vơi đi nỗi lo sợ đang hiện hữu trong tôi. Rồi càng nói chuyện tôi lại càng cuốn theo những câu chuyện anh kể, những lời quan tâm, hỏi han tôi mỗi ngày. Có anh, được anh quan tâm, động viên mỗi ngày và dần dần tôi mở lòng mình lúc nào không hay. Và cứ thế chúng tôi đã nói chuyện qua điện thoại được hơn 3 tháng. 

Cứ tưởng chuyện của chúng tôi êm đềm trôi qua như vậy. Nhưng không, thời điểm đó thành phố Hồ Chí Minh bắt đầu bùng dịch, anh bắt đầu suy nghĩ tiêu cực, suy nghĩ rằng 2 đứa mà tiến xa hơn thì sẽ phải yêu xa, hiện tại dịch bệnh như vậy, không có việc làm thì mình có lo nổi cho cô ấy không? Nói chuyện hàng ngày anh không bao giờ nói tới. Cho đến một ngày, tôi gặp vấn đề áp lực trên công ty, và khi nói chuyện với anh hai đứa đã bắt đầu cãi vã. Khởi nguồn vấn đề không có gì to tát nhưng do tôi đang stress, và anh cũng đang tiêu cực trong suy nghĩ nên anh quyết định chúng tôi nên dừng lại, để em đi tìm người tốt hơn anh. 

thanh_xuan_12

Lý do đó tôi cũng đọc được và nghe được từ rất nhiều người rồi và tôi nghĩ đó là một lý do xáo rỗng, cho đến khi chính tôi cũng rơi vào trong hoàn cảnh đó. Nói qua nói lại thì cuối cùng tôi và anh cũng đã quyết định dừng lại. Dừng lại khi cả hai vẫn còn tình cảm với nhau.

Ban đầu tôi cứ nghĩ, chắc anh nóng giận lúc đó thôi, rồi cứ mong ngóng từng ngày anh liên lạc lại. Tôi cũng không có can đảm để nhắn tin trước cho anh. Và cứ thế cả 2 im lặng mấy tháng liền. Rồi một ngày anh có gửi cho tôi một video gửi gắm nỗi niềm của anh nhưng tôi nghĩ chắc anh gửi nhầm và tôi cũng không xem. Cả hai lại im lặng thêm một thời gian nữa.

Thời gian thấm thoát trôi qua, đã hơn 5 tháng kể từ ngày đó. Tôi cũng đã quen với cuộc sống một mình không có anh bên cạnh. Bỗng nhiên tin nhắn của bạn tôi đến

“Anh M có nói chuyện gì với mày không?”

Tôi còn nghĩ trong đầu nay bạn mình nó bị gì à, bởi vì từ hôm quyết định dừng lại tôi có kể cho nó nghe, và trong khoảng thời gian 5 tháng đó tôi với nó cũng nói chuyện mà không hề đề cập gì đến anh, tự dưng nay lại nhắc đến anh.

“Không, từ hôm đó có liên lạc gì nữa đâu”

Rồi nó cũng ậm ừ.

“Ờ, thế thôi”

Bất giác một linh cảm gì đó lóe lên trong đầu tối nhưng rất mơ hồ. Tối hôm đó, bỗng nhiên có tin nhắn tới. Đó là tin nhắn của anh

“Anh về quê rồi nè em. Cho anh cơ hội được nói chuyện lại với em được không?”

Đọc xong dòng tin nhắn, tôi không biết cảm xúc lúc đó của mình ra sao nữa. Tự dưng nước mắt cứ trào ra, những ấm ức trong lòng bấy lâu nay chợt như vỡ òa. Tại sao anh lại bỏ tôi một mình, tại sao không nhắn cho tôi sớm hơn… hàng tá những câu hỏi, những băn khoăn mà tôi không thể nói được thành lời. 

Anh nói với tôi những suy nghĩ tiêu cực của anh thời gian đó, và nói về cuộc sống của anh trong khoảng thời gian dừng lại của hai đứa, anh cũng hỏi về cuộc sống hiện tại của tôi nhưng tôi chỉ trả lời cho qua vì tôi vẫn chưa thích ứng lại được những quan tâm của anh với tôi.

em_1a

Nhắn tin qua lại vài ngày, anh nói muốn gặp mặt trực tiếp với tôi để nói trực tiếp những nỗi lòng của anh trong thời gian qua. Thực ra quen nhau cũng được mấy tháng nhưng do khoảng cách địa lý xa xôi, hai đứa chưa có cơ hội được gặp mặt nhau, lần này là lần đầu tiên. 

Ngày hôm đó, anh qua đón tôi, lần đầu hai đứa gặp nhau mà chỉ biết nhìn nhau rồi cười không nói được câu gì. Phải mất một lúc mới bắt đầu câu chuyện, kể cho nhau nghe những tâm sự trong thời gian vừa qua. Trong thời gian vừa qua, tôi cũng được nghe về cuộc sống của anh, về tâm tư của anh đối với tôi thông qua người bạn của tôi nên tôi cũng hiểu được tình cảm của anh đối với tôi như thế nào. 

Thời gian vừa qua tôi không trách anh mà tôi thấy buồn và tủi thân. Bởi anh là người đầu tiên khiến tôi mở lòng và chính anh cũng là người bỏ tôi lại một mình, không phải vì hai đứa không hợp hay không còn tình cảm, mà bởi vì những suy nghĩ tiêu cực ở trong anh. Nói chuyện với nhau một hồi lâu, tôi và anh cũng hiểu ra được phần nào vấn đề và cũng giải tỏa được những thắc mắc của nhau.

Gặp lại anh, cuộc sống của tôi bắt đầu vui vẻ trở lại. Nhưng niềm vui ấy chưa được bao lâu thì bố tôi gặp tai nạn phải nhập viện. Chỉ còn 2 ngày nữa là Tết, Tết là ngày mà cả gia đình đoàn viên, vui vẻ bên nhau. Nhưng năm đó niềm vui ấy lại không có ở gia đình của tôi. Tối hôm đó bố tôi nhập viện, anh và bố anh đưa bố mẹ tôi lên viện, còn tôi ở nhà chăm hai đứa em. 

Mới đi được một lúc thì vợ chồng chú tôi đi xe máy đi lên viện cùng. Tôi ở nhà lòng dạ rối bời, nóng như lửa đốt, ngóng từng tin nhắn từ anh về tình trạng của bố tôi. Anh đưa bố mẹ tôi lên nhập viện xong rồi về nhà bằng xe máy mà chú tôi đi lên. Lúc đi do vội vàng, anh chỉ đi mỗi đôi dép, mặc bộ quần áo mỏng. Nhưng khi về do chú tôi ở lại viện cùng bố mẹ tôi, anh phải chở thím tôi về nhà bằng xe máy. 

Trời mùa đông về đêm trở lạnh thêm, hôm đó lại mưa bay bay càng làm cho cái lạnh thêm cứa da cứa thịt. Anh mặc mỗi cái áo mỏng, chân không đi tất vượt 20km từ bệnh viện về tới nhà. Về đến nhà nhìn dáng vẻ run cầm cập, tay chân thâm tím tôi bất giác lao vào ôm anh và khóc òa như một đứa trẻ. Trong lòng tôi hỗn độn những cảm xúc, thương bố đau đớn nằm ở viện, thương mẹ đôn đáo chăm lo cho bố, thương anh, thương cả hai đứa em thơ ngây của tôi nữa.

anh_2

Vậy là những ngày Tết tôi phải một mình dọn dẹp, một mình chuẩn bị đồ lễ thắp hương, chuẩn bị mâm cỗ ngày tết cho đúng nghĩa là ngày tết. Nhưng chỉ khác là Tết năm nay không vui như mọi năm nữa. Mọi năm bố mẹ ở nhà, tôi chỉ phụ mẹ nấu nướng, còn lại những thứ cần chuẩn bị đều có bố mẹ lo cho hết. Năm nay, một mình làm hết, thực sự tôi không biết phải chuẩn bị từ đâu và như thế nào, cần chuẩn bị gì, làm như thế nào tôi đều phải gọi điện hỏi mẹ từng chút một. 

Cứ mỗi lần gọi cho mẹ là nước mắt lại trực trào nhưng tôi vẫn kìm nén, giả vờ là mình ổn, các em không sao để cho bố mẹ bớt lo. Nhưng may sao, khi đó tôi lại có anh bên cạnh. Từ lúc bố tôi xảy ra chuyện, anh thường ghé qua nhà chăm sóc cho ba chị em tôi, bất cứ khi nào rảnh lại ra chơi với ba chị em cho đỡ buồn, an ủi và động viên giúp tôi mạnh mẽ hơn. Lúc ấy, anh như là một chỗ dựa vững chắc để tôi dựa vào. Và cứ thế tôi đã nhận lời yêu anh vì sự chân thành của anh trong hoàn cảnh éo le ấy.

Nghĩ đi nghĩ lại, từ lúc đầu tiên hai đứa nói chuyện với nhau cho đến khi yêu nhau đều ở trong hoàn cảnh éo le nhưng có gì đó như được sắp đặt. Ở trong cái hoàn cảnh mà sự giúp đỡ, quan tâm nhau không thể từ chối được. Và chúng tôi đã yêu nhau trong hoàn cảnh như thế đó.

© Thị Phượng Vũ - blogradio.vn                 

Xem thêm: Có lẽ đã đến lúc để quên em | Radio Tình yêu



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top