Em từng ước cơn mưa ấy kéo dài để mình bên nhau mãi
2017-06-20 01:25
Tác giả:
Tháng năm trời ngả màu vàng rực khắp các con đường và con đường nào cũng tràn ngập sắc tím bằng lăng sắc đỏ hoa phượng. Chiều nay đi ngang qua con đường chợt bâng khuâng nhìn chùm hoàng yến đầu mùa cái màu vàng vương giả chúng tôi cùng nhau ngây ngất một thời. Các tháng trong năm cũng có màu đó chứ nhưng chúng tôi lại cứ định sẵn trong đầu rằng tháng năm chỉ có màu vàng.
Năm nay trời đổ mưa nhiều mới đầu mùa hạ mà mưa đã hối hả ùa về, người ta bảo tháng sáu mưa nhiều vậy mà sao giờ đây mới tháng năm thôi mà mưa kéo tới cái thành phố này sớm vậy, anh ở đâu có hay em đang khóc một mình. Đã bao tháng năm đi qua là bấy nhiêu tháng năm em cũng lặng lẽ đợi anh. Anh có nhớ về em hàng ngày như em đã từng nghĩ?
Một sớm mai đi về trên con ngõ đó, em lặng lẽ đợi chờ rằng có khi nào anh đứng đó đợi em hay một buổi cuối tuần nào đó em khi em tan học có anh đứng đợi cổng để trước mặt bạn bè em hạnh phúc ngất ngây. Người ta nói chúng mình thật đẹp đôi, tình mình thật mãnh liệt. Xa nhau nhưng có cuối tuần nào không mong ở bên nhau. Cái thời sinh viên hoa lửa, em phải gọi như vậy lúc đó sao chân em đâu biết mệt mỏi cứ tan học lại hối hả xuống thăm anh. Lại đợi lại chờ lại mong ngóng. Nhưng anh à ngày đó có bao giờ tháng năm mưa nhiều như bây giờ đâu anh?

Năm nay chúng ta xa nhau rồi trời đất trở xanh xao, anh còn nhớ ngày mưa ấy chứ, trên ngọn đồi kia dưới gốc keo già vững trãi mình tay nắm tay trong niềm hạnh phúc ngập tràn. Em ngả đầu vào vai anh dịu dàng khe khẽ, anh mỉm cười ấm áp nhìn em. Lúc đó em ước cơn mưa chiều mưa mãi đừng tạnh để cho đôi mình được bên nhau dài hơn dài hơn chút nữa…
Cơn mưa chiều làm em tan nỗi nhớ, những giọt mưa tí tách va vào mặt làm em bừng tỉnh, lúc này em đã ở đây rồi, em đã tồn tại ở giữa lòng thành phố mơ ước từ những thuở còn yêu anh. Nhưng cơn mưa chiều nay dữ dội quá, gió mạnh như muốn thổi tan thân hình mảnh dẻ của em. Anh bây giờ cũng khác anh đã không còn bên em như ngày xưa anh nói sẽ mãi yêu mình em và không bao giờ rời xa. Câu nói này giờ ai nói em cũng không dám tin, bởi một lần em biết tình yêu không phải điều bất biến. Chúng ta đã xa nhau xa thật rồi anh à, không biết có khi nào dưới chiều mưa tầm tã đất trời trắng trong anh long lanh ánh mắt nhìn về phương em nghĩ về những ngày đã qua nhớ về ánh mắt em trong những ngày vắng anh buồn sâu thẳm.
Không còn em bên cạnh, chắc đã có người thay thế vị trí em trong tim anh. Còn em chiều chiều vẫn nhìn mưa đổ vẫn một mình mỗi tối vẫn lang thang. Nửa đêm vẫn tỉnh giấc thở dài ngỡ như anh vẫn còn ở bên. Nhưng hôm sau tỉnh dậy em chỉ thấy mắt ướt mi cay vì không còn ai hết ngoài em với riêng em trong căn phòng bé nhỏ. Em đã thử rời xa thành phố với một công việc mới với một sự trải nghiệm mới nhưng rồi lại trở về khi đó em biết rằng không thể xa nó được vậy mà lần trở về em vẫn một mình em, vẫn nông nổi dại khờ tin vào duyên phận. Yêu và bỏ tất cả để yêu. Tại sao em lại cố chấp như vậy, cảm giác khi bên em là gì, tình yêu hay sự rung động nhất thời nơi anh. Anh chủ động tới bên em rồi sau tất cả ngần ấy năm trôi qua anh lại rời xa em. Lần này em im lặng vì em biết được sự cố chấp nơi anh.

Mưa những giọt mưa tí tách ngân dài bên hiên, mỗi tối lên giảng đường học về em đều hình dung ra nơi con ngõ có anh chờ. Tối tối thành phố vẫn mưa, đèn đường hiu hắt nhạt nhòa trong mưa. Nhìn mấy cô cậu sinh viên đèo nhau trên chiếu xe đạp, nữ cầm ô, nam cong lưng đạp vội mà em thấy thèm thấy tiếc. Ngày sinh viên mỗi đứa một nơi công việc học tập hối hả theo guồng quay của nó làm chúng mình cách trở, giá ngày ấy chúng mình cũng một lần đèo nhau như vậy dưới trời mưa thay vì đứng lại trú mưa dưới gốc keo già ngốc nghếch thì chắc có lẽ bây giờ chúng ta mãi còn nhau.
Mưa là buồn là em lại nghe “Kiss the rain”, là đêm đêm lại nghe chị Lệ Quyên hát “Mưa nửa đêm”, chính nhờ anh mà em được biết chị Quyên và ngày càng yêu thương dòng nhạc của chị. Nhưng nghe mãi nghe hoài vẫn chỉ một mình em… Chiều nay em lại bật radio lại nghe hoài một bài hát, lại nhớ về một bóng hình thuở xa xăm những ngày tháng năm đầy kỷ niệm.
© Kim Dung – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông

Lời cuối cho người em yêu
Giá như, cô ấy hay anh có thể thành thật với em ngay từ đầu thì mọi chuyện đã không tệ thế này. Và em sẽ chấp nhận rời xa anh mà cả ba chúng mình chẳng có ai phải chịu bất cứ đau khổ nào cả.

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ
Người sinh vào những ngày Âm lịch này được dự đoán sẽ thành công sớm, tương lai đảm bảo giàu có, sung túc.

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?
Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm
Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.