Em có thể gặp anh thêm lần nữa không?
2019-12-20 01:24
Tác giả: Hynhyn1128
blogradio.vn - Tôi thật sự bất ngờ khi anh ấy quay lại tìm tôi và đi dạo cùng tôi. Chúng tôi nói chuyện với nhau về thành phố của nhau, công việc, học tập… Cứ vậy mấy tiếng trôi qua, mặc cho cái lạnh của đêm Bà Nà, chúng tôi ngưng tám chuyện và về phòng lúc đêm muộn.
***
Tôi và anh ấy quen nhau vỏn vẹn hai ngày, nhưng tôi dường như đã trúng tiếng sét ái tình với anh vậy. Chúng tôi có duyên, đã có thể gặp nhau, quen nhau và hiểu nhau, nhưng lại chẳng có phận…
Tôi gặp anh tại Đà Nẵng trong kỳ nghỉ vào tháng 8 vừa qua. Anh là người dẫn đoàn của tôi nhưng tôi không hề để tâm đến anh mà chỉ chăm chú tận hưởng kỳ nghỉ của mình. Ngày thứ 3 của chuyến đi, trong lúc đang đi dạo dưới tiết trời lạnh đến xương trên Bà Nà Hills, cùng với mấy bản nhạc ballad mà tôi yêu thích, tôi đã thấy anh. Anh dạo chơi cùng mấy người đồng nghiệp của anh, lướt qua tôi như những cơn gió lạnh của Bà Nà.
Tôi thật sự bất ngờ khi anh ấy quay lại tìm tôi và đi dạo cùng tôi. Chúng tôi nói chuyện với nhau về thành phố của nhau, công việc, học tập… Cứ vậy mấy tiếng trôi qua, mặc cho cái lạnh của đêm Bà Nà, chúng tôi ngưng tám chuyện và về phòng lúc đêm muộn.
Về phòng với niềm vui và những suy nghĩ vớ vẩn, tôi tự hỏi sao chúng tôi có thể nói chuyện với nhau lâu như vậy giữa tiết trời ấy. Mải mê suy nghĩ về anh và những câu chuyện chúng tôi vừa nói, tôi thiếp đi từ lúc nào chẳng hay.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy với tâm thế đầy mong chờ nhưng có đôi chút buồn vì đây là ngày cuối của kỳ nghỉ này. Anh hẹn tôi sau khi tôi dùng xong bữa sáng. Chúng tôi lên cáp treo và xuống vườn hoa. Trên chiếc cầu Vàng mà hai năm trước đó tôi đã bỏ lỡ nó, chúng tôi đã có những tấm ảnh kỉ niệm với nhau, khuôn mặt của anh thật rạng rỡ.
Sau khi dạo quanh vườn hoa, tôi cùng anh quay lại Bà Nà và bắt đầu thử thách mấy trò chơi mà trước kia tôi không dám chơi vì sợ hãi. Có lẽ khi ở bên anh, tôi có cảm giác được che chở, an toàn đến kì lạ.
Chiều hôm ấy, tôi phải tạm biệt anh trong tiếc nuối và buồn bã, quay trở lại Bắc và tiếp tục cuộc sống thường ngày của mình. Chúng tôi đã cắt đứt liên lạc từ ngày hôm ấy với những nuối tiếc…
Đã 5 tháng trôi qua, những kỉ niệm, hình ảnh, nụ cười của anh vẫn luôn hiện hữu trong tôi, chẳng thể phai mờ: “Em rất mong có một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại nhau tại thành phố của em, dù chỉ một lần hay chỉ là lướt qua nhau. Em vẫn mong được gặp anh tại Hà Nội, được cùng anh cảm nhận một ngày thu Hà Nội. Anh còn nhớ anh từng nói với em: “Em sẽ làm tour guide của anh nếu như anh ra Hà Nội chứ?" Nhưng đông sắp qua rồi anh à, và chúng ta vẫn chưa gặp lại nhau, em nhớ anh rất nhiều…” Những lời tôi muốn nói với anh, nhưng không có cách để gửi cho anh…
© Hynhyn1128 - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Mình sẽ gặp lại nhau vào một ngày duyên đến
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.