Đừng vội vàng đưa bàn tay cho ai đấy khi thấy cô đơn
2020-12-02 01:30
Tác giả:
blogradio.vn - Khi một chuyến xe đi qua, sẽ có chuyến xe khác. Khi bỏ lỡ một người chính là để tìm người tốt hơn, thực sự mang lại hơi ấm lâu dài chứ không phải hơi ấm vì cái lạnh của mùa đông. Vội vàng không làm hạnh phúc đến gần hơn mà đẩy chúng ta ra xa hạnh phúc hơn, đừng vội vàng trao tình yêu cho một người không yêu mình, đừng để sự cô đơn đánh lừa lý trí rồi thương tổn trái tim.
***
Một chiều mưa, lang thang trên đường Hà Nội, lòng man mác buồn. Trước đây tôi vẫn nghe người ta nói với nhau cái lạnh của Hà Nội đủ làm trái tim những con người cô đơn lạnh cóng.
Ngồi thật lâu, trời vẫn lạnh, mọi người vất tấp nập vụt qua nhau nhanh đến chóng vánh. Một chuyến bus đã qua, lại một chuyến nữa vụt qua, nốt chuyến này nữa là tôi đã bỏ qua ba chuyến bus rồi. Cũng giống như những người tôi đã vụt qua, và những người đã vụt qua tôi. Mọi người đều lướt qua nhau như thế, dù có hụt hẫng thì cũng lướt qua nhau, rồi cũng quên nhau trong một miền ký ức không chạm tới.
Nhìn những dòng xe lướt qua, tôi thấy mình đang sống thực chậm. Phải chăng mỗi chúng ta đều đang quá vội vã trong cuộc sống của mình. Giống như việc nhỡ một chuyến bus, hễ chuyến bus đó đưa ta tới nơi ta cần tới, dù đông tới bao nhiêu, dù bon chen thì chúng ta vẫn vội vàng muốn bước lên không muốn bỏ lỡ, có những lần tôi cũng vậy.
Cũng đã có những lần tôi vội vàng bước lên một chuyến bus đông người, người chen người vô cùng không thoải mái. Nhưng cái lạ là mọi người dù biết sẽ đông, sẽ không thoải mái nhưng ai cũng bước lên thay vì lên chuyến xe sau trong vài phút tới, đó sẽ là một chuyến xe ít người.
Phải chăng vì chúng ta đang vội, vội vã chạy đua với thời gian chạy đua với cuộc sống, và chạy đua với chính mình. Vì vội mà chọn cái không thoải mái, gò bó mình, liệu có xứng đáng.
Nói về việc chờ bus, cái tôi muốn nói đến còn là sự vội vàng trong mỗi chúng ta. Phải chăng chúng ta đang sống quá vội vàng giữa cuộc sống vội vã. Vội vàng trong suy nghĩ đến hành động.
Có lúc bạn nghĩ mình muốn làm việc này, muốn làm việc kia và thế là bắt tay vào làm mà chưa suy nghĩ chín chắn, như thế là quá vội. Vội ngay cả trong cách phán xét một người và vội trong cả việc lựa chọn tình yêu.
Cái lạnh của mùa đông, ánh nhìn hướng đến những cặp đôi hạnh phúc trên đường làm xuất hiện khao khát cần có người yêu, cần có người để chia sẻ cái lạnh, để sưởi ấm hay đơn giản cần người yêu chỉ để mang cái danh có người yêu.
Vẻ như sẽ nực cười nhưng nó có thể đúng với nhiều người. Chính vì những tác động đó mà chúng ta vội vàng nắm lấy một bàn tay bất chợt hướng về bạn như bản năng tìm về hơi ấm mà không quan tâm, bàn tay ấy có thực sự thuộc về bạn hay không, bạn đã đủ sẵn sàng để tiếp nhận một người khác không phải bạn bước vào thế giới riêng của bạn hay chưa. Đó là một việc không hề đơn giản.
Cái tôi của bạn sẽ không chấp nhận chia sẻ hay mở lòng với ai nếu nó không cảm thấy an toàn. Cứ biện minh cho hành động đó như cách để cho nhau cơ hội, nhưng liệu rằng có kết quả hay là sự lãng phí, mệt mỏi, liệu sau cái nắm tay chóng vánh kia bạn còn đủ can đảm nắm tay ai khác.
Vậy thì việc gì phải vội vàng, giữa thế giới này không phải mình bạn cô đơn, còn biết bao người cô đơn như thế.
Khi một chuyến xe đi qua, sẽ có chuyến xe khác. Khi bỏ lỡ một người chính là để tìm người tốt hơn, thực sự mang lại hơi ấm lâu dài chứ không phải hơi ấm vì cái lạnh của mùa đông. Vội vàng không làm hạnh phúc đến gần hơn mà đẩy chúng ta ra xa hạnh phúc hơn, đừng vội vàng trao tình yêu cho một người không yêu mình, đừng để sự cô đơn đánh lừa lý trí rồi thương tổn trái tim.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Xem thêm: Cho dù duyên ngắn ngủi cũng đừng bỏ lỡ nhau
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em?
Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.
Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê
Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.
Niềm say mê và sự bứt phá
Không có con đường nào trải sẵn hoa hồng, không có thành công nào mà không phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt hay không dẫm trên chông gai. Chỉ khi con người biết sống với niềm say mê, bứt phá thì không có gì là không thể thực hiện được.
Yêu lại người yêu cũ
Phải chi, em không yêu anh nhiều thì có thể em đã không phải tổn thương nhiều đến vậy. Em chưa từng hối tiếc vì đã dành thời gian lâu để yêu và bên anh, bởi cũng nhờ anh mà em mới biết yêu một người là thế nào.
Thao thức
Cô lắng nghe mà thấu hiểu những thao thức canh khuya những thao thức trong đêm dài của họ, Trân cũng hiểu luôn nỗi lòng của họ, nỗi lòng của những người mẹ cứ luôn canh cánh cho tương lai cho cuộc sống của các con mình.
5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ "âm điểm", ai cũng muốn xa lánh
Để cải thiện chất lượng cuộc sống và mối quan hệ, việc nhận thức và phát triển EQ là rất quan trọng.
Khi chúng ta độc thân đủ lâu
Có ai đó đã nói rằng, chúng ta vốn dĩ không sợ yêu… thứ chúng ta thật sự sợ hãi, thật sự ám ảnh chính là những thương tổn trong quá khứ. Chúng bám lấy cuộc sống của chúng ta như những bóng ma tâm lý khiến chúng ta đau đớn, khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào bản chất thuần khiết của tình yêu.
Hai kẻ xa lạ nương tựa vào nhau bới tâm hồn đều vụn vỡ
Thương anh, nhỉ? Thương lấy những nỗi sầu Chữ thương này vì thấu hiểu cho nhau Thương, chẳng gặp, lòng em ngàn vết cắt Bởi lời mình có giúp được chi đâu?
Khám phá linh vật may mắn của 12 cung hoàng đạo
Mỗi cung hoàng đạo đều có 1 linh vật đại diện, phản ánh đặc trưng tính cách và năng lượng của cung hoàng đạo đó. Không chỉ mang lại may mắn, linh vật đại diện còn là vị thần hộ mệnh tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho chúng ta, đồng thời dẫn đường mỗi khi chúng ta nhụt chí.
Mùa hạ của những ngày xưa cũ
Thấy chúng tôi ngoại cứ nhìn hoài mà cười. Giờ tôi nhận ra chẳng có gì quý hơn là những giây phút gặp được con cháu của mình. Bởi có còn mấy mươi năm nữa đâu. Xế chiều như những chiếc lá thu nhuốm màu đỏ của thời gian vậy chỉ chờ cơn gió cuối thổi qua mà thôi.