Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đừng là bản sao của ai đó em nhé!

2012-09-26 17:32

Tác giả:


Blog Family

Em thương nhiều của chị.

Bởi sự ngại ngùng hay một lí do không thích đáng nào đó mà lại có một sức mạnh rào chắn làm những người thân trong gia đình lại không thể chia sẻ cho nhau những niềm riêng tư hay những nỗi buồn mà có khi làm người ta tuyệt vọng. Chị vẫn thường huênh hoang với một ai đó về những “kinh nghiệm xương máu” hằng mong giúp họ vượt qua cảm giác hụt hẫng khi vấp phải một nỗi buồn; trong khi đứa em của chị phải mang nỗi cô đơn buồn tủi một mình, hoặc là tỏ bày cùng ai đó mà không biết sự chia sẻ của họ sẽ dẫn em về đâu giữa những con đường tiếp theo sau những nỗi niềm của em. Chị vẫn dõi theo bước em nhưng lại im bặt nhìn em lăn lóc trong vũng nỗi niềm, có lẽ chỉ chờ xem em bước ra khỏi đó như thế nào thôi.

Ước gì em có được cảm giác như chị bây giờ, chị đang đứng trên một tòa cao tầng và nhìn xuống cuộc sống diễn ra dưới kia, những con đường chèn chịt muôn ngả, những dòng người đổ xô, bên lề có lẽ có hai người đang cãi vã với nhau, rồi họ chia tay đi về hai hướng, người đàn ông đi đến gặp một phụ nữ khác, còn người đàn bà có lẽ hơi buồn rồi cũng hòa vào dòng người tấp nập. Một người nọ không có việc làm như ý lái xe đi vòng quanh những lối nhỏ, và rồi họ cũng tìm ra được một con đường rộng lớn để đi. Cuộc sống đang diễn ra dưới kia trong đôi mắt của chị, và tự dưng chị có cảm nghĩ rằng suy cho cùng thì cuộc sống cũng chỉ quanh quẩn những điều: sinh tồn và bảo tồn nòi giống, con người phấn đấu đến mấy cũng bất lực xoay quần ở một vòng đời ngắn ngủi đó mà thôi.

Nói về góc nhỏ hẹp, về tình yêu đôi lứa, thì như chị nói đấy, sứ mệnh cao cả của nó cũng chỉ là tìm một ai đó để làm bài toán ghép cặp. Cho nên chút tình yêu nhỏ mọn thời học trò có đáng là bao đâu em. Nó chỉ là một giai đoạn đầu của sự ghép cặp đó, nó chỉ kéo theo vài cảm xúc và in lại vài vết hằn trong kí ức, trong khi kí ức của em chưa có gì khác hơn để cưu mang tâm hồn, cho nên em bằng lòng cho sự nuối tiếc giày vò và càng như thế thì vết hằn nhỏ lại càng in đậm hơn, trong khi thực tế thì nó chẳng đáng.

Em hãy hình dung rằng nếu người đó vẫn yêu em rất nhiều, thì liệu rằng những bước tiếp theo trong quá trình ghép cặp em có được như ý không. Mà theo chị em có thể tìm ra một tình yêu đích thực với một cặp ghép hoàn hảo hơn như thế. Mà lại hay khi em không bị lương tâm phán xét rằng em là kẻ phụ tình.

Nếu để em hiểu và cảm nhận được ý của chị, thì có lẽ không gì hơn câu chuyện của chị. Bởi những nỗi niềm của em cũng là một bản sao của chị một thời, và một điều tầm thường hơn là chị cũng từng dùng một quãng thời gian dài để sao lại của ai đó. Chị cũng từng mơ tưởng rằng mình có một tình yêu duy nhất vì tình yêu đó thật cao quí, nó được chị xây đắp bằng tuổi thơ, tình bạn, tình thương và cả sự ngây thơ của chị.



Chị cứ vun xén, xây đắp hoài rồi lâu đài tình yêu cũng chỉ  tráng lệ trong giấc mơ hoang. Thế nên chị cũng đã từng làm cho một người trở nên không xứng đáng với tình yêu của chị trong khi họ đã học thuộc được bài học rằng con người chấp nhận làm nô lệ cho cái đẹp và sự giàu sang. Chỉ có trái tim chị yếu đuối và cố chấp nên tự nguyện đau khổ để bảo vệ cho lí lẽ của mình. Chị đã từng khóc than, đã từng không dám ngủ vì sợ mình sẽ không còn kiểm soát được lòng, bỏ bê học hành, bỏ bê công việc, quên đi người thân, và đã từng buộc miệng nói với người ấy rằng “mình sẽ chết”.

Chị đã từng phung phí một quãng thời gian dài để đào xới kỉ niệm, lượm nhặt những hi vọng chất vào trong sự níu kéo. Chị phán xét bản thân, thì lại càng buồn khi sợ rằng mình không thỏa mãn chuẩn mực lựa chọn của người đó. Ai mà chẳng có khuyết điểm, nhưng chính mình lại phán xét những điểm yếu của mình thì làm sao điểm yếu không nhiều được… Nhưng chị đâu biết rằng, chỉ vì chị đem tất cả tình yêu thương gói ghém vào một món quà chân thật trao tặng người ta, mà ngặt nỗi con người lại không mong như thế. Thế nên trò chơi hèn hạ lại diễn ra: Bỏ tình theo, theo tình tình chạy.

Nhưng may thay thời gian ghê gớm đó không kéo dài, rồi một sự tình cờ đã khiến một người xuất hiện và nói với chị rằng tình yêu không duy nhất, nếu tình đầu không đến được với nhau thì cũng đừng buồn, vì tình yêu tiếp theo vẫn cứ đẹp, vẫn cứ nguyên vẹn. Người đó thoáng qua trong chị như một giấc mơ nhưng thực sự đã làm cho chị nhận ra lời nói ấy là đúng. Và từ đó chị hiểu rằng tình yêu đầu tiên chỉ là một ước mơ về một sự hoàn hảo của cuộc sống mà đứa trẻ ngoan hiền và nghèo khó nào lớn lên cũng có lẽ đều mơ như vậy, và người đầu tiên ấy, cũng chỉ là người gắn liền với ước mơ thơ ngây của chị mà thôi.

Rồi chị đã hăng hái đi tìm những niềm vui đích thực. Và đặt ra cho mình những chuẩn mực thực tế hơn về hạnh phúc. Và giờ đây chị đã tìm ra một cặp ghép phù hợp cho mình.

Em gái của chị, chị thương em nhiều lắm, chị muốn làm cho em nhiều thứ, cả điều chị muốn buồn thay cho em, nhưng nếu như thế em lại không được như em bây giờ, em biết nhìn nhận cuộc sống, biết chấp nhận sự thật và biết không nên vấn vương những điều không đáng hoặc không phù hợp với mình. (Nhưng em chưa làm được điều đó). Những trải nghiệm vừa qua của em cũng là bài học đường đời để em cảm thấy trưởng thành hơn, nhưng có điều chị không muốn nhìn thấy em sẽ mất thời gian nhiều cho sự vấn vương ấy, chị không muốn em quẩn quanh trong vũng kí ức để rồi không còn ý chí và lòng nhiệt huyết để mạnh dạn đi trên con đường tiếp theo mà nơi đó mới thực sự cần sự cố gắng của em về mọi mặt.


Một lời nữa chị muốn nói với em, con đường chị đã đi qua, em đâu cần những bản sao như thế, để mất nhiều thời gian và khiến tuổi thanh xuân héo mòn. Con người chấp nhận làm nô lệ cho cái đẹp và sự giàu sang, thì chúng ta không nên bắt trái tim mình làm nô lệ cho sự nuối tiếc những điều không phù hợp. Khi thấu hiểu những điều đó, thì tình yêu vẫn không mất đi đâu em, mà nó sẽ có một chỗ đứng đúng đắn và phù hợp trong mỗi con người.

Mọi điều tốt đẹp sẽ đến với em!
 

  • Gửi từ kimthoa tranthi kimthoa22685@


Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 
Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

back to top