Phát thanh xúc cảm của bạn !

Dù hạnh phúc hay khổ đau thì bên mình vẫn có một gia đình

2016-09-13 01:05

Tác giả:


blogradio.vn - Dù hạnh phúc hay khổ đau, cha mẹ luôn là người yêu thương ta nhất. Hãy trân trọng sự sống, trân trọng từng giây phút ở bên cha mẹ của ta, đừng để khi mất đi mới cảm thấy nuối tiếc.

***

Một câu chuyện về nỗi lòng của cô gái thi trượt đại học và nhận được sự yêu thương của cha mẹ mình

Trượt đại học, Khánh Hà vô cùng tuyệt vọng. Không chỉ có bố mẹ mà chính cô cũng đã kỳ vọng vào bản thân quá nhiều.

Lúc xem xong điểm chuẩn, Thùy nắm lấy tay cô, chừng như muốn an ủi. Hai đứa bạn thân, một đứa đỗ một đứa trượt, thật trớ trêu. Thùy không biết phải nói thế nào, cũng không biết nên vui hay nên buồn trước tình huống trái ngang thế này. Cô tỏ ra lúng túng. Khánh Hà đành vui vẻ, bình thản nói:

- Tớ không sao - Nhưng thực sự nước mắt nuốt ngược vào trong mặn chát.

Chỉ mới ngày hôm qua đây thôi, Hà còn sống trong trạng thái hạnh phúc. Điểm chuẩn dự kiến đang giảm và điểm thi của cô thì chênh tới hơn điểm lận. Hà nhìn thấy lấp lánh niềm vui trong mắt mẹ và cái vỗ vai khích lệ của bố mặc dù ông không nói gì. Cô cũng đã định sẽ tự thưởng cho mình một chiếc váy hàng hiệu tuyệt đẹp vào ngày hôm nay.

Giờ thì... nó chỉ còn trong giấc mơ nhẹ nhàng của cô đêm qua.

Hà không biết làm cách nào mình có thể về nhà được trên chiếc xe đạp từ quán net trở về trong cơn mưa xối xả. Thấy cô con gái vẫn hay nũng nịu mình ướt lướt thướt, mẹ cô giục:

- Con sao vậy? Vào tắm ngay đi không ốm đấy.

- Không đâu mẹ - Hà mỉm cười.

Tôi ơi đừng tuyệt vọng

Hà lúc ấy chỉ muốn bật khóc, muốn ôm lấy người mẹ sinh ra cô, nhưng mà người cô đang ướt. Cô kìm lòng lại.

- Không phải mua đâu. Mẹ đã mua rồi. Con nhìn trên bàn xem. Chúc mừng sinh nhật con nhé! – Mẹ nói.

Hà nhìn ra chiếc bàn theo tay mẹ. Những đóa hoa lan cát tường, loài hoa cô yêu thích hơn cả hoa hồng, đang chúm chím nụ. Chỉ có một bông đang nở xòe cánh như nụ cười tươi rói chúc mừng cô nàng thêm một tuổi mới.

- Con cảm ơn mẹ! - Hà nói mà nước mắt rơm rớm.

Tắm táp xong, cả nhà ăn cơm sớm để tổ chức sinh nhật. Cô cố vui, thổi tắt ngọn nến cuối cùng. Chiếc bánh sinh nhật với lớp kem trắng ngần, mấy bông hoa hồng nhỏ nhắn và một lớp ruy băng quấn quanh vỏ bánh. Đẹp, nhưng với Hà chẳng ý nghĩa gì.

Cậu em trai nhỏ, học lớp 2, bước tới tặng chị một quyển sổ nhỏ, để chị ghi nhật ký về những hồi ức tốt đẹp. Thằng bé nói thế, Hà cũng muốn có hồi ức tốt đẹp để viết.

Mẹ thì tặng một chiếc váy mới, đẹp không kém váy hàng hiệu mà cô thích. Bố tặng đôi bông tai, nói con gái mà vào đại học cũng cần làm điệu. Hà cũng muốn thử, nhưng tự nhiên thấy mình không xứng đáng.

Sáng nay, định biết điểm xong sẽ mời mấy đứa gần nhà tụ tập một bữa ngoài quán hát hò. Nhưng lúc này, chẳng vui vẻ gì mà lại đi hát. Hà quyết định sẽ chỉ ở nhà. Mẹ vui mừng, lúi húi chuẩn bị làm cơm cả buổi chiều.

- Chị ơi, cười kìa chị - thằng bé nhắc khi chụp ảnh lưu lại tuổi 18 cho chị. Khoảnh khắc này sẽ mãi mãi khắc ghi với cảm giác thất vọng nặng nề. Một ngày trôi qua quá dài.

Khuya rồi, Khánh Hà bước ra ngoài ban công lặng lẽ, có gió mát. Sao sáng nhấp nháy trên bầu trời nhưng không vơi được cái màn đêm đen đặc trong lòng cô gái vừa sang tuổi mới.

- Con làm gì thế? Sao vẫn chưa đi ngủ? - Tiếng mẹ vang lên làm Hà bất giác giật mình - Muộn rồi đấy!

Hà mỉm cười:

- Dạ vâng, con đi ngủ đây ạ.

Khi mẹ chuẩn bị quay bước đi, Hà bỗng thấy mình gọi lại:

- Mẹ ơi, con...

- Con ngủ sớm đi. Có gì mai hãy nói.

- Vâng.

Tôi ơi đừng tuyệt vọng

Hà trở vào phòng. Trong giấc mơ lúc vừa mới đặt mình xuống, Hà thấy mình lao từ ban công xuống. Thấy tiếng mẹ gọi thất thanh:

- Hà ơi Hà, đừng! Con!

Nhưng lúc ấy nhanh lắm, Hà thấy thân ê ẩm, nhưng lại rất nhẹ nhàng, bay lên, bay lên trên không trung thoang thoảng gió và sao.

Hà nhớ lại mẹ từng đạp xe cả chục cây số để đưa cho cô cuốn sách để quên khi cô học trên huyện, bố từng cõng cô hàng chục dặm tới bệnh viện khi cô bị tiêu chảy vì ngộ độc thực phẩm. Còn cậu em bé nhỏ, người để dành cả hộp kẹo ngon nhất mà mình thích cho chị, sao cô đã quên? Càng nghĩ tới họ, cô lại càng thấy đau buồn hơn.

Nhưng cô biết làm gì khác đây? Thi lại thêm một năm nữa ư? Một năm nữa biết làm gì khi bạn bè vào đại học cả? Cái giảng đường ngày nào ôn thi giờ đã trống vắng. Người cần ôn chưa tới và người vừa thi thì đã đi xa quá rồi.

Đi học may, làm bánh, đi phu hồ, sửa xe, bán chè... đó chính xác là những gì mà cô nghĩ tới lúc này.

Rồi cô sẽ học liên thông, học tại chức, vừa học vừa làm hay là sẽ lấy chồng, sinh con, lẩn quẩn trong nhà, cơm ăn ngày ba bữa.

Những sự lựa chọn như một cách giải thoát, thật quá hèn nhát? Cô đã không dám đối mặt với những người yêu thương, đặc biệt là không dám đối diện với danh dự của chính mình. Nỗi xấu hổ, dằn vặt, cái nhìn khinh bỉ và thương hại của kẻ khác liệu còn đáng sợ hơn việc tự vẫn hay sao.

Tôi ơi đừng tuyệt vọng

...Trong mơ màng, cô thấy mẹ đang ở bên cạnh, đắp khăn vào trán cho cô.

Mẹ lẩm bẩm:

- Con sao thế này? Sốt cao quá! Chắc tại vì dầm mưa rồi.

Đêm ấy, Khánh Hà sốt cao. Người lúc nóng lúc lạnh. Khi mở mắt ra, Hà chỉ biết khóc, ôm lấy mẹ:

- Mẹ... mẹ ơi... con trượt đại học rồi.

Mẹ vỗ về:

- Không sao đâu con. Mẹ cũng đoán thế. Nhưng sao con lại hành hạ bản thân đến thế này? Con định để cả nhà đau buồn khi thấy con không được khỏe hay sao?

- Mẹ... mẹ... con xin lỗi.

- Con cứ nghỉ ngơi đi, đừng lo lắng, cũng không phải xin lỗi mẹ. Chỉ vì chút chuyện không thi đỗ đại học cũng không thể khiến niềm yêu thương của cha mẹ dành cho các con giảm đi. Kì vọng vào con không có nghĩa là nếu con không đạt được, bố mẹ sẽ trách phạt, vì con đã cố gắng hết sức rồi. Thế nên, hai chúng ta tự hào về con. Tùy con lựa chọn, con có thể xuống học nghề hoặc thi lại vào năm sau, nếu con muốn. Hãy cố lên nhé! Con sẽ mau khỏe lại thôi - Mẹ vừa thay khăn trên trán vừa an ủi.

- Con yêu mẹ - Khánh Hà rớm nước mắt - Con sẽ cố gắng để cả nhà mình không thất vọng về con nữa. Năm sau, con nhất định sẽ thi đỗ.

- Ừ. Mẹ ủng hộ con. Lần sau đừng dại dột nữa nhé. Có gì hãy nói với mẹ, đừng hành động một mình. Con hãy nhớ, con luôn có yêu thương dẫn lối, và nhà luôn là nơi để con về.

Đúng vậy. Dù hạnh phúc hay khổ đau, cha mẹ luôn là người yêu thương ta nhất. Hãy trân trọng sự sống, trân trọng từng giây phút ở bên cha mẹ của ta, đừng để khi mất đi mới cảm thấy nuối tiếc, bạn ơi. Tôi chúc mừng bạn đã đỗ đại học, và nếu không thi đỗ thì cũng hãy luôn lạc quan yêu đời, luôn ở bên người mà bạn yêu thương.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Có thể bạn quan tâm: Chiều sâu của sự sẻ chia



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thương!

Thương!

Nếu ai đã thiếu thốn quá nhiều tình thương của người thân ruột thịt mới có thể hiểu được những run rẩy, những chơi vơi mà cậu bé ấy dồn hết vào những câu hỏi với Ngân. Còn cô thì cố nuốt xuống những xúc động đến nghẹn ngào và cố nói ra những điều mạnh mẽ, những điều cứng cỏi

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình

Hình như ta đã đi thật xa để tìm một vì sao mơ ước đâu đó trong vũ trụ ngoài kia. Nhưng sau một hành trình dài gian nan, ta nhận ra vì sao ấy đã luôn đồng hành với mình từ thuở ban đầu. Hãy bước đi để hiện thực hóa những ước mơ trong đời, sống quyết liệt để không hối tiếc vì điều gì cả. Nhưng đừng bỏ quên những rung cảm, những yêu thương trong trái tim mình. Nếu có lỡ "bước xa bờ cỏ", hãy tìm lối trở về.

Bụi phấn

Bụi phấn

Con cứ ngỡ bụi phấn còn đọng lại Làm tóc thầy có phải trắng thêm không? Để chiều nay một chút nắng đầu đông Nhìn đâu đó nghe cõi lòng xa vắng.

Mùa thu yêu thương

Mùa thu yêu thương

Ánh nắng cũng tắt đi sớm hơn để nhường chỗ cho những cơn gió dìu dịu êm êm thoảng về, tất cả rất dễ dàng gieo vào lòng người một chút bình yên.

Con nhà giàu

Con nhà giàu

Những đứa trẻ sung sướng từ bé định ra quy luật là cuộc sống sống trong nhung lụa. Chúng bước xuống từ những chiếc xe hạng sang nhìn những đứa nhỏ kéo xe bằng đôi mắt khinh khi như cách ba mẹ chúng nhìn những gã phu lái những chiếc xe lam cọc cạch.

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

Cũng đã hơn ba năm kể từ ngày tôi đặt chân lên đất Sài Gòn tôi lại thấy Sài Gòn nhỏ bé, không còn hào nhoáng xa hoa nữa trong đôi mắt của tôi ngày xưa nữa. Tôi không hiểu vì sao, nhưng có lẽ tôi phải tự hỏi mình rằng đến bao giờ tôi mới thỏa lòng mình với những điều mới mẻ, bởi tôi hiểu rằng bản thân tôi rất dễ thích một điều gì đó nhưng lại rất chóng quên một điều gì đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi rằng mình đang tìm kiếm điều gì và muốn làm gì cho cuộc đời này.

Hồn quê

Hồn quê

Mẹ già tựa cửa sương mờ Liêu xiêu bóng ngả đợi – chờ - trông con Mỏi mòn năm tháng héo hon!

Sài Gòn phố cũ không còn em

Sài Gòn phố cũ không còn em

Tôi vẫn là tôi, chẳng có gì đổi khác Em vẫn là em tháng 11 năm nào Hẹn một ngày ta sẽ nói với nhau Những tâm tình ngày nào chưa dám nói Phố bây giờ, vẫn cũ, không còn em.

5 con giáp khổ trước sướng sau năm 2024

5 con giáp khổ trước sướng sau năm 2024

Bước sang năm mới, dù không ít lần phải chịu những khó khăn và áp lực nhất định, nhưng ngọt ngào sẽ đến sau bao đắng cay giúp những con giáp khổ trước sướng sau năm 2024 dưới đây có thể nở nụ cười tự tin, tự hào về những nỗ lực của mình. Sự nghiệp thành đạt, họ cũng kiếm được nhiều tiền, tha hồ hưởng phúc.

4 tuổi đầu tư bội thu tháng cuối cùng năm 2023, tiền tài nhân năm

4 tuổi đầu tư bội thu tháng cuối cùng năm 2023, tiền tài nhân năm

Theo dự báo tử vi, những con giáp đầu tư bội thu cuối năm 2023 này sẽ có cơ hội phát đạt nhờ những tính toán chính xác và khôn ngoan của bản thân. Tiền bạc cuồn cuộn đổ về, xuất hiện quý nhân phù trợ, cuộc sống có nhiều cải thiện.

back to top