Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đông đến rồi, cứ yêu đi ngại gì

2019-11-19 01:05

Tác giả: nga119


blogradio.vn - Tự nhiên tôi thấy mình cô đơn. Chẳng lẽ cái ảm đạm, trầm lắng của mùa đông làm tôi thích thú lại đang làm tôi muốn được yêu. Hay là cái lạnh làm tôi muốn được tình yêu sưởi ấm. Tôi thầm nghĩ, giá như có một người cùng tôi lượn phố để cùng nhau cảm nhận cái lạnh đầu mùa mà tôi rất thích, giá như có một người lấy bàn tay mình ủ ấm đôi tay lạnh cóng của tôi, hay chỉ giá như có người cùng tôi mặc chiếc áo hodie xinh xắn đang treo trong tiệm quần áo kia.

***

Thành phố đang trong những ngày chuyển mình sang đông, thật tuyệt biết bao nếu vào một ngày rảnh rỗi được đi vòng quanh các con phố, hít hà cái khí trời se lạnh này. Vào đông, Hà Nội sẽ không còn thấy những cái nắng chói chang làm con người ta chạy nhanh qua khỏi các con đường, thay vào đó là những tia nắng ấm nhẹ nhàng như chàng trai dịu dàng chạm lên đôi má người con gái, và những trận mưa rào cũng nhường chỗ cho những cơn mưa phùn bay bay với cái lành lạnh của gió đầu mùa. Thật háo hức biết bao, tôi thích những ngày đông dịu dàng ấy, thích màu ảm đạm, trầm lắng của mùa đông nhuộm trên sự bận rộn, tấp nập của một Hà Nội luôn ồn ào. Nhưng không hiểu vì sao, tôi cứ có cảm giác thiếu một thứ gì đó mà bản thân khó lòng diễn tả. Đông đến, tôi còn thiếu điều gì chăng?

Người ta thường nói, mùa đông là mùa của chia tay. Phải vậy không? Tôi lại thấy rằng, cái lạnh mùa đông làm lạnh cả trái tim những người cô đơn, con người ta khi lạnh mặc nhiên sẽ làm ấm mình, phải chăng một tình yêu sẽ làm họ thấy ấm áp. Lượn vòng quanh trên những con phố mà cuối tuần nào tôi cũng đi, nhưng sao tôi không còn thấy những sự rộn rã như ở mùa hè, không cảm thấy nhẹ nhàng như mùa thu? Tự nhiên tôi thấy mình cô đơn. Chẳng lẽ cái ảm đạm, trầm lắng của mùa đông làm tôi thích thú lại đang làm tôi muốn được yêu. Hay là cái lạnh làm tôi muốn được tình yêu sưởi ấm.

Tôi thầm nghĩ, giá như có một người cùng tôi lượn phố để cùng nhau cảm nhận cái lạnh đầu mùa mà tôi rất thích, giá như có một người lấy bàn tay mình ủ ấm đôi tay lạnh cóng của tôi, hay chỉ giá như có người cùng tôi mặc chiếc áo hodie xinh xắn đang treo trong tiệm quần áo kia. Mùa đông, tôi vẫn có những người bạn thân kề vai sát cánh, mà sao tôi vẫn thấy lòng mình lặng thinh, trong thâm tâm tôi vẫn đang tìm kiếm điều gì đó. Tôi cũng không biết nữa?

Đông đến rồi, cứ yêu đi ngại gì

Tôi không biết những gì mình nghĩ có đúng hay không? Nhưng với lòng tôi thì nó thỏa mãn cho những thắc mắc trong tâm trí tôi rằng “vì sao mùa đông làm người ta muốn yêu”. Người ta sẽ thật sự muốn yêu khi người ta gặp được tình yêu của mình, hoặc khi người ta thấy mình thật sự cô đơn. Gặp được người mình yêu tưởng dễ mà lại khó bởi nếu tâm can chưa sẵn sàng cho việc yêu thì rất khó để trái tim mở cửa. Còn sự cô đơn tưởng bình thường nhưng hóa ra lại rất khó cưỡng lại. Tôi tin là thế. Khi cuộc sống có quá nhiều việc xảy ra, có quá nhiều chuyện phải nghĩ đến, mặc nhiên sẽ đến lúc lòng bạn thấy mình thật yếu đuối, thấy mình cần một ai đó để dựa vào, và bạn thấy mình thật cô đơn. Cô đơn làm trái tim bạn muốn yêu! Vậy sao mùa đông lại khiến chúng ta muốn được yêu.

Mùa đông có lẽ là mùa riêng biệt nhất, mùa đông mang dáng vẻ riêng biệt của nó, nếu xuân, hạ, thu rộn ràng, tươi trẻ bao nhiêu thì mùa đông giống một người đàn ông chững chạc, trầm lắng bấy nhiêu. Cái ảm đạm, phảng phất nét u buồn của mùa đông, làm lòng người ta gợn sóng, nó như đẩy người ta đến nốt trầm của bản nhạc, và người ta sẽ chỉ thấy nó rộn ràng lên khi người ta có tình yêu. Lại thêm cái lạnh đặc biệt của nó làm lòng người hiu quạnh hơn, và những cái ấm của tình yêu khác làm trái tim người cô đơn trở nên thèm muốn, thèm được sưởi ấm như những trái tim đang yêu. Có lẽ vì vậy, mùa đông làm con người ta muốn yêu hơn bao giờ hết, muốn yêu để khỏa nấp khoảng trống vắng trong tâm hồn họ, muốn yêu để họ được ấm áp dù cho ngoài kia những cơn mưa phùn có làm họ lạnh cóng.

Mùa đông đang làm tôi muốn yêu. Dù cho những tổn thương trong trái tim nhỏ bé vẫn chưa lành, nhưng mùa đông kì bí như có một nguồn sức hấp dẫn lạ kì kéo tôi đến với tình yêu. Tôi ước gì vào một sớm mai thức dậy, hay một buổi tối lạnh, tôi được ai đó yêu để trái tim tôi được sưởi ấm, để mùa đông không thể làm tôi lạnh. Bạn có đang muốn yêu không? Bạn có thấy như tôi, có thấy mình cô đơn khi đông về? Nếu có, hãy yêu đi. Ngại gì!

© nga119 – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Ngày mình buồn nhất là ngày trời đổ cơn mưa

nga119

Dùng nụ cười để đối mặt với cuộc sống

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

back to top