Phát thanh xúc cảm của bạn !

Dối lòng để thấy bình yên trước những kỷ niệm

2016-10-31 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Chẳng có nỗi đau nào là tồn tại mãi mãi. Chỉ có những người mãi cố chấp không chịu buông bỏ. Cứ ôm lấy nó dù biết nó chứa đầy gai nhọn và sẽ làm tổn thương ta. Biết cầm lấy ta sẽ đau, biết rằng giữ lại thì vết thương lại chồng chất vết thương, vậy mà cuối cùng ta chẳng đành lòng buông. Giữ một bóng hình đã xa cũng như cố chấp nắm mãi lưỡi dao bén dù bàn tay ta đã rướm máu. Yêu thương chân thành, làm sao nói buông là có thể buông, nói quên là có thể quên dễ dàng như thế. Chỉ là ta đang tự dối lòng để mọi chuyện đi qua mà thôi.

***

Kỉ niệm, rồi cuối cùng cũng trở thành quá khứ cả thôi. Chẳng có gì là tồn tại mãi mãi. Cũng chẳng có gì tốt đẹp khi yêu thương dựa trên sự thương hại. Tất cả, dù có đậm sâu đến đâu thì theo thời gian nó cũng phai nhòa cả thôi. Mạnh mẽ hay yếu đuối thì vẫn phải tiếp tục bước đi. Vui hay buồn thì cuối cùng vẫn phải tự mình vượt qua tất cả.

Yêu thương đến, đôi tay lại chưa kịp nắm thì đã phải vội vàng buông. Không có bắt đầu nhưng tất cả lại đột ngột kết thúc. Để rồi khi nỗi nhớ đong đầy, ta lại thản nhiên như đã quên. Ta đã yêu, đã thương như những gì bản thân muốn nhưng chỉ là yêu, là thương từ một phía mà thôi.

Chẳng biết vì sao nó lại hình thành, chẳng biết vì sao lại là người chứ không phải ai khác. Nhưng yêu thương không có sự mù quáng, yêu không phải là lúc nào cũng giữ người mãi ở bên ta. Ta yêu người nhưng ta chọn cách lìa xa, chọn cô đơn một mình hơn là ở bên người không yêu ta. Chỉ đơn giản ta muốn bảo vệ mình trước những tổn thương mà thôi. Lí trí cho ta biết ta đang làm phiền người thôi. Dừng lại ở một thời điểm thích hợp, lặng lẽ rời xa người là tất cả những gì ta có thể làm cho người.

Nhưng đó cũng là yêu. Vì yêu nên ta cố nén nỗi đau của mình, vì yêu nên chọn buông tay để người có hạnh phúc của riêng mình. Lặng lẽ nhìn người từ phía sau, yêu thương trong âm thầm thì đó cũng là một cách mà ta yêu.

Dối lòng để thấy bình yên trước những kỷ niệm

Lý trí quá mạnh mẽ và biện luận thật sắc bén, nhưng con tim lại quá yếu mềm, cứ nhói, cứ đau khi nhìn người. Chẳng có lúc nào ta không nghĩ về người. Người ở trong tâm trí ta mọi lúc. Khiến ta có cố gắng bao nhiêu vẫn không thể nào quên được. Người bước vào tim ta, đánh cắp trái tim ta và mang cả những yêu thương của ta đi. Còn lại mình ta với những khoảng trống trong tim, đau nhói trong từng nỗi nhớ, giọt nước mắt lại thêm một lần nữa đọng trên khóe mi, cay xé.

Ngoài trời, mưa vẫn rơi hối hả. Mưa thật lâu và nặng hạt giống như mưa đang giúp ta rửa trôi đi hết những niềm đau. Tiếng mưa rơi trên mái hiến như muốn lấn ác hết mọi suy nghĩ. Từng giọt thi nhau va vào đất rồi tan biến, đến khi từng giọt nhỏ bé đó ngấm cả vào đất, nó không còn là giọt mưa nữa mà đã là những vũng nước lớn. Đôi khi nó cũng đủ sức để nhấn chìm cả một con đường. Nỗi nhớ cũng giống mưa. Ta nhớ người trong từng những kỉ niệm nhỏ nhặt như giọt mưa. Nỗi nhớ cứ thế, dâng lên từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây cho đến lúc vỡ òa trong thế giới của ta. Những cảm xúc ngày ta yêu vẫn nguyên vẹn nhưng bây giờ, chỉ thấy khoảng trống vô định trong tâm hồn lạnh giá. Thả tâm hồn tan theo những cơn mưa, thả nỗi nhớ đi đến nơi xa để mong nó đừng bao giờ quay về nữa. Nhưng nỗi nhớ của ta trung thành quá, nó lại chẳng chịu đi mà cứ vấn vương và cứ ở lại ôm lấy cả tâm hồn ta.

Để vơi đi nỗi nhớ người, ta lại tự tạo ra một thế giới mới trong tưởng tượng của ta. Ở thế giới đó, ta hạnh phúc biết bao, một thế giới mà người sẽ không bỏ rơi ta dù ta có nói gì đi nữa. Ở thế giới đó, ta được là chính ta, được cười khi vui, khóc thút thít như một đứa trẻ khi buồn và người sẽ đến lâu nước mắt cho ta, cho ta mượn bờ vai khi mệt mỏi như người đã từng làm. Cũng chỉ là người, ở cả thực tại và trong tưởng tượng, chỉ khác nhau, thế giới ta tại ra, người sẽ không bao giờ bỏ rơi ta như ở hiện tại. Rồi sau tất cả, ta mệt nhoài với những tổn thương, ta lại ngủ quên trên những nỗi nhớ thật đầy.

Dối lòng để thấy bình yên trước những kỷ niệm

Bỗng nhiên, ta lại muốn trốn đi đâu đó thật xa để tìm một khoảng trời chỉ có sự bình yên mà thôi. Bỏ mặc tất cả những vội vả, bon chen của hiện tại. Tránh xa cái thế giới ồn ào và tấp nập kia để tìm một sự yên tĩnh trong tâm hồn. Mỗi ngày, ta cứ thức dậy và chạy đua với thời gian, chạy theo những thứ hi vọng xa xôi, mãi tìm kiếm một bóng hình giữa phố xá đông người. Để rồi đến cuối cùng, ta vẫn chỉ là một kẻ cô đơn, lang thang như kẻ không nhà, lạc lõng một mình giữa phố thị chật chội. Ta bỗng nhiên lạc lối ngay trên con đường quên thuộc của riêng ta mà chính ta cũng không nhận ra điều đó.

Với ta bây giờ, khi mọi thứ trong ta chẳng có gì là quan trọng, ta lại thấy lòng dửng dưng, lại thản nhiên lạ lùng. Chẳng có nỗi đau nào là tồn tại mãi mãi. Chỉ có những người mãi cố chấp không chịu buông bỏ. Cứ ôm lấy nó dù biết nó chứa đầy gai nhọn và sẽ làm tổn thương ta. Biết cầm lấy ta sẽ đau, biết rằng giữ lại thì vết thương lại chồng chất vết thương, vậy mà cuối cùng ta chẳng đành lòng buông. Giữ một bóng hình đã xa cũng như cố chấp nắm mãi lưỡi dao bén dù bàn tay ta đã rướm máu. Yêu thương chân thành, làm sao nói buông là có thể buông, nói quên là có thể quên dễ dàng như thế. Chỉ là ta đang tự dối lòng để mọi chuyện đi qua mà thôi.

© Mèo Ú – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Chúng ta ai cũng có câu chuyện của riêng mình



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

back to top