Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi anh, tình yêu đơn phương của em

2014-02-17 01:00

Tác giả:


Nghe gì? - Giờ thì em chấp nhận đau chứ không thể quên anh được. Em sẽ yêu anh như những gì em muốn, em sẽ yêu anh bằng tất cả trái tim này, và em sẽ chờ cho đến ngày anh đáp trả. Gửi anh, tình yêu đơn phương của em…

***
Anh và em học cùng khoa, nhưng đến năm 2 em mới biết đến anh, cũng dễ hiểu thôi, vì trường mình đào tạo đa ngành, đa nghề, mà khoa em thuộc vào dạng đông nhất nhì trường nữa. Chắc là em với anh cũng học chung nhiều môn rồi, nhưng cho đến bây giờ em mới để ý tới anh trong một lần nói chuyện cùng những người bạn trong tiết thảo luận môn hiến pháp. Điều em ấn tượng nhất khi thấy anh là đôi mắt, cái đôi mắt sao mà ấm áp, em nhìn thấy trong đó cảm giác tin tưởng đến kì lạ. Tim em đập rộn, bối rối. Lâu lắm rồi, từ khi em gồng mình quên đi cái tình yêu đơn phương đầu đời cả mình, em mới có cái cảm giác này.

Em lại yêu sao. Em quan niệm từ yêu không giống như mọi người là phải xuất phát từ hai người, đối với em, yêu là khi em dành cho ai đó tình cảm từ sâu trong tim, chân thành, trìu mến, yêu là khi em nhìn thấy người đó và khẽ mỉm cười, thế thôi. Nhưng tại sao em cảm thấy khó chịu vô cùng, cái tình yêu đầu lấy của em quá nhiều nước mắt, cho em bao nhiêu nỗi đau, em sợ, sợ đau thương sẽ tràn ngập góc bình yên mà em gắng giữ trong tim bấy lâu.

tình yêu đơn phương

Cứ thế, sau buổi học đó, em mong đến tuần sau để được gặp anh, ngồi học mà em cứ nhìn anh, nhìn từ một phía, nơi mà anh không thể nhận ra được. Ngày tháng trôi qua, buổi học cuối cùng cũng đến, nhưng em biết rằng, em với anh còn học với nhau nhiều, điều đó là đương nhiên vì hai đứa học cùng khoa và cùng khóa. Sau buổi học, em lững thững đi về, trời mưa, bầu trời tối sầm lại, con đường quen thuộc về phòng trọ của em ướt át, vắng bóng người, em rong ruổi đi, thả mình trong cơn mưa, thả mình trong những nghĩ suy.

Em không chọn cho mình những ngôi trường ở Hà Nội nơi ngập tràn hương mùa thu, hay mảnh đất Sài thành - nơi những cơn mưa đến bất ngờ không báo trước đem lại cho người ta muôn vàn cảm xúc,  hay một vùng đất nào khác, mà em chọn Vinh. Đối với em, Vinh đẹp trong yên bình, không vội vã, không tập nập, không bon chen, với em vinh như món quà diệu kì. Vì thế mà em xem những cuộc gặp gỡ ở nơi này như định mệnh. Em tôn trọng tất cả.

Em nghĩ đến anh, phải chăng anh với em không có cơ duyên với nhau, gặp nhau, nói với nhau đôi ba câu, nhưng trông anh chẳng thân thiện với em là bao. Thở dài và bước. Ông trời trêu người em sao, hai lần yêu đơn phương và hai lần không được đáp trả. Chẳng lẽ em phải quên anh khi mọi thứ vẫn chưa là quá muộn để nỗi đau giày vò em.



Quên, cũng được, nhưng cần có thời gian, dù chỉ là đơn phương thôi, nhưng em đã mất một năm để quên người em yêu đầu tiên. Bạn bè thân em, đứa nào cũng nói em quá ngu ngốc, biết người ta không có tình cảm, nhưng vẫn cố yêu để mang vết thương cho mình.

Một thời gian không trông thấy anh, em thấy lòng mình thanh thản, nỗi nhớ không còn khắc khoải. Nhưng không, hôm nay đi thi em lại gặp anh, anh nhìn thấy em, cười khẽ làm em lặng người, làm tim em muốn nhảy ra ngoài, anh cười ư, đôi mắt ấy còn nhìn em nữa.

Giờ thì em chấp nhận đau chứ không thể quên anh được. Em sẽ yêu anh như những gì em muốn, em sẽ yêu anh bằng tất cả trái tim này, và em sẽ chờ cho đến ngày anh đáp trả. Gửi anh, tình yêu đơn phương của em…

•    Gửi từ Bẹp Sun



Click vào đây để tìm hiểu về tuyển tập mới nhất của blogviet.com.vn


Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)

Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.

Bạn thân

Bạn thân

Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.

Mùa thu xa anh

Mùa thu xa anh

Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)

Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.

Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta

Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta

Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.

Duyên - Phận

Duyên - Phận

Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?

Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết:

Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"

Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)

Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.

Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê

Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê

Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.

back to top