Đóa quân tử tháng ba chưa kịp nở đã vội tàn
2022-03-01 01:30
Tác giả: Futility_t08
blogradio.vn - Nhẹ nhàng, giản dị, đôi lúc đẹp đẽ và bền bỉ là tất cả những gì quân tử có. Cũng như một mối quan hệ mà ai trong chúng ta cũng đã từng trải qua? Là nồng nàn, là ấm ấm, là một chút dịu dàng mà mỗi lúc nghĩ đến lại thầm cười, rồi sau đó là âm thầm rơi nước mắt.
***
“Đôi khi bất giác trong tôi lại xuất hiện những hình ảnh từng quen thuộc rồi tôi lại nhớ về những ngày đã cũ…”
Sử quân tử một loài hoa giản dị, nhẹ nhàng. Loài hoa này thì thường bắt đầu nở hoa vào tháng ba và chúng nở rộ đẹp nhất vào khoảng thời gian từ tháng bảy đến tháng tám trong năm.
Nhẹ nhàng, giản dị, đôi lúc đẹp đẽ và bền bỉ là tất cả những gì quân tử có. Cũng như một mối quan hệ mà ai trong chúng ta cũng đã từng trải qua? Là nồng nàn, là ấm ấm, là một chút dịu dàng mà mỗi lúc nghĩ đến lại thầm cười, rồi sau đó là âm thầm rơi nước mắt. Là cho nhau hy vọng, rồi cũng lại tự mình dập tắt hy vọng.
Cái nắng nhẹ tháng ba, trong hồi ức của chính tôi vẫn còn đọng lại một điều gì đó: “Giá như hôm ấy cậu đừng bị bệnh”, “Và cũng giá như hôm ấy tôi không tìm tên cậu rất lâu trong Messenger chỉ để soạn những dòng tin nhắn hỏi thăm sức khỏe cậu thế nào?”. Nhiều năm như vậy, chúng ta cũng đã thay đổi đi rất nhiều nhưng đoạn tình cảm năm ấy vẫn mãi là “đóa quân tử tháng ba”.
Có tiếc không, khi sau tất cả những gì trong ngần ấy thời gian thì đến một “tình bạn đơn thuần” chúng ta không giữ nổi và “đoạn tình cảm năm đó” cũng không thể đi được cùng với nhau.
Nhiều lúc tôi thắc mắc: “Tôi đang loay hoay tìm gì trong những năm tháng đã qua vậy?”. Phải chăng, chỉ có mình tôi là đang bận lòng về những điều đã cũ, để đi tìm một đáp án vẫn còn đó những dang dở cho cái thời mà người ta hay gọi nôm na với nhau là: “Thời thanh xuân”.
Suốt một khoảng thời gian dài, chúng ta đã từng chia sẻ với nhau rất nhiều chuyện. Nhưng bây giờ nhìn lại tôi muốn hỏi cậu: “Những câu chuyện đã kể nhau nghe có bao nhiêu phần trăm là thật lòng?”. Câu hỏi thì đã có cho những lần vô tình chạm mặt nhau của sau này, nhưng tôi biết câu trả lời sẽ luôn luôn là “Im lặng” (cậu không muốn nói và tôi cũng chẳng muốn nghe) giống hệt như cái cách mà chúng ta đã từng kết thúc mối quan hệ không tên. Ngày đó, cậu luôn miệng nói với tôi: “Chỉ cần nhìn thôi thì tôi đã hiểu cậu nghĩ gì mà!”. Đúng vậy, có thể cậu đã hiểu về tôi rất nhiều và tôi cũng thế. Chắc chính vì lẽ đó, mà chúng ta không nói, không rằng để vào một ngày mọi thứ rơi vào khoảng không rồi lặng lẽ lạc nhau.
Có bao giờ trong lòng cậu nghĩ: “Chúng ta lạc mất nhau vì những điều chẳng đáng chưa?”.
Hmmm… Nhưng… Tôi thì: “Có”.
Và rồi thời gian cứ trôi một năm, hai năm,…
Cậu cũng có những mối quan hệ đẹp và hạnh phúc của riêng cậu. Tôi có cuộc sống của chính tôi. Không còn liên lạc, không theo dõi nhau trên mạng xã hội vậy mà an lòng về nhau phải không?.
Nhưng thôi không còn quan trọng nữa.
Cảm ơn vì những cũ kĩ đã mang đến thế giới của tôi. Gửi đến cho cậu: “Đóa quân tử tháng ba”.
Còn riêng tôi gửi lại đây những mảnh vụn đã đi cùng năm tháng!
Chúc cậu một đời an yên.
Những dòng tôi viết ra ở đây không phải để giải thích cho cậu hiểu hơn về tôi, tôi chỉ viết về những ngổn ngang còn lại, những cảm xúc chưa từng bộc bạch, những điều đã cũ đôi lúc ghé đến trong tiềm thức nơi tôi.
Vào ngày 18.10.2021
Lời tự sự từ những điều đã cũ.
© Futility_t08 - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Thanh xuân ta bỏ lỡ một người rồi lại ước giá như | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nghe như tình yêu
Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.
Đợi mẹ về…
Mẹ chưa về, cả nhà đợi trông. Ngôi nhà trống trải, mâm cơm nguội ngắt, niềm vui chẳng thể tròn đầy. Đơn giản vì, mẹ là quan trọng nhất, là tất cả và không gì thay thế được trên đời.
Viết cho anh người đàn ông thương em nhất trên đời!
Ngày anh trúng tuyển, người đầu tiên anh báo là em. Em đã rất vui vì cuối cùng chúng ta cũng gần nhau. Và đó cũng là ngày mà anh nói anh thương em, muốn chăm sóc em cả cuộc đời.
Tôi dành một đời để thương một người
Tôi của những ngày đã lớn đã biết nên yêu thương mình thật nhiều để còn yêu thương nhiều người nữa cũng thật nhiều.
Chỉ là một "thoáng" nhớ
Có lẽ là vì cái lạnh se sắt của Hà Nội hay tiếng nhạc khẽ vang lên từ radio quán cà phê một âm thanh quen thuộc, như kéo ký ức về một người bỗng nhiên ùa về, không báo trước.
Những tiếng đêm
Mỗi người họ đều đang trong một góc nhỏ đang trong một chốn thanh bình yên ổn và ấm êm nữa của riêng mình, để ngủ. Đêm là tôi đã mang đến cho họ những giấc ngủ thật bình yên như thế, cứ mãi thế đi, cho cuộc đời này luôn được bình yên.
5 con giáp có sự nghiệp tỏa sáng trong năm 2025
Trong năm 2025 đầy hy vọng này, có 5 con giáp đặc biệt được phù hộ, định sẵn sẽ có những ngày tháng thuận buồm xuôi gió.
Ngày người thương thương một người khác
Người từng thương này. Anh ta có đối đãi với người tốt không? Anh ta có biết người thích uống cà phê sữa không? Anh ta có nhớ ngày sinh nhật của người không? Anh ta có biết người bị dị ứng với đồ hải sản không? Và anh ta có yêu người hơn tôi không? Người trả lời đi, người làm sao thế vậy?
Ở phố thị hay về với quê hương
Và một ngày tôi ngồi suy nghĩ lại thật nghiêm túc, khi ấy 22 tuổi tôi còn quá trẻ, không lẽ mình lại chọn cuộc sống an toàn và kinh tế gia đinh thì sao? Tôi quyết định cho mình một cơ hội để thử sức.
Tháng Mười, Anh và Em
Chiều nắng nhạt anh đi Để mặc em hờn dỗi Để tháng Mười hanh hao Buồn tênh và trống vắng