Phát thanh xúc cảm của bạn !

Điều nuối tiếc của thanh xuân là yêu đơn phương

2017-12-08 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Thanh xuân có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Đó là những ngày tháng tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết, khát khao, niềm tin và tan vỡ. Là khoảng thời gian mà khi đi qua bạn không hề để ý, trân trọng nhưng qua rồi thì lại muốn đánh đổi tất cả để trở về. Và anh - chàng trai duy nhất em từng yêu đơn phương chính là điều khiến em nuối tiếc nhất thời thanh xuân của mình.

***

blog radio,  Điều nuối tiếc của thanh xuân là yêu đơn phương

Thanh xuân có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Đó là những ngày tháng tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết, khát khao, niềm tin và tan vỡ. Là khoảng thời gian mà khi đi qua bạn không hề để ý, trân trọng nhưng qua rồi thì lại muốn đánh đổi tất cả để trở về. Và anh - chàng trai duy nhất em từng yêu đơn phương chính là điều khiến em nuối tiếc nhất thời thanh xuân của mình.

Thanh xuân của em là hình ảnh một chàng trai có răng khểnh và nụ cười tỏa nắng. Có lẽ những gì về anh là những thứ sâu đậm nhất, đẹp đẽ nhất và tiếc nuối nhất nên em vẫn mãi nghĩ về nó như một thói quen không thể xóa bỏ. Em của ngày đó chỉ mong được nắm tay anh đi cùng một hướng, được ngồi chung bàn cùng nhau học, được là người mà anh sẽ nghĩ đến đầu tiên khi anh cần một ai đó.

Em ngày xưa yêu anh điên cuồng, em không nhớ mình đã viết bao nhiêu quyển nhật ký. Viết rồi lại xé, rồi lại viết rồi lại xé. Mọi thứ đều mỏng manh, chỉ cần một cái lướt qua cũng dễ dàng chao đảo. Nhưng anh thì lại vẫn mãi tỏa sáng và không thuộc về ai. Và mãi sau này em mới hiểu, đâu đó trong suy nghĩ của anh có tồn tại hình ảnh của em. Nhưng em không biết vì nó quá nhỏ bé nên anh lướt qua hay là vì anh đang chờ đợi em?

Em vẫn nhớ về ngày hôm đó, khi anh hỏi em rẳng “có phải em thích anh không”. Mọi thứ chợt vỡ òa. Đó là lần đầu tiên sau nhiều năm quen biết anh thật sự nghĩ về em. Và giá như lúc đó em đủ dũng cảm để thừa nhận tất cả thì em đã có cơ hội được ở bên anh vào những ngày tháng cuối cùng của thời thanh xuân. Em khi đó đã quá khờ, quá yếu đuối nên không dám bước thêm một bước cuối cùng về phía anh. Để rồi một ngày không lâu sau đó, em biết được anh đã thuộc về người khác. Mọi thứ dường như sụp đổ. Em lấy hết can đảm để đối diện, không khóc trước mặt anh nhưng đã đau đến từng nhịp thở. Em chỉ muốn những ngày tháng đó trôi qua thật nhanh, rồi mai đây em với anh mỗi người một con đường, một thành phố, em sẽ không vì anh mà tổn thương thêm nữa. Nhưng duyên phận lại một lần nữa trêu đùa tình cảm của em khi anh biết được bí mật trong lời chúc mừng sinh nhật em gửi đến anh. Phải, là em đã nói ra dù em biết đã quá muộn. Vài ngày nữa chúng ta xa nhau rồi. Vì em đã sẵn sàng cho sự chia xa nên em đã nói ra chỉ để anh biết và lưu giữ một chút ấn tượng về em.

Thế nhưng, vào những ngày cuối cùng đó, anh đã bước thêm một bước về phía em và nắm tay em lại. Em ngây người với những thứ suy nghĩ hỗn độn. Em vừa muốn bỏ mặc tất cả để nắm lấy bàn tay ấy nhưng cũng vừa sợ hãi sẽ phải tổn thương thêm một lần nữa. Anh lúc đó có thể là thương hại em, có thể là vì những chuyện xảy ra khiến anh quá cô đơn hoặc cũng có thể anh thật sự có một ít tình cảm dành cho em. Nhưng lý do là gì đi nữa thì sự thật cũng là em đang trở thành người thứ ba giữa anh và cô ấy. Dù rằng em rất muốn được nhận tin nhắn chúc ngủ ngon mỗi ngày từ anh, được cùng anh đi dạo, được anh tới nhà hỏi nhưng lại một lần nữa em phải chạy trốn khỏi anh. Em có lẽ là kẻ thất bại trong tình yêu: yêu không dám nói, nói rồi lại không dám yêu. Em rời đi sớm hơn dự định, mọi thứ còn dang dở em khép lại đặt vào tim mặc cho nó đang từng ngày gặm nhấm.

blog radio,  Điều nuối tiếc của thanh xuân là yêu đơn phương

Có người đã so sánh tình yêu đơn phương giống như việc một người đang đứng chờ xe bus trên bến đợi. Dù có vô vàn những chuyến bus lướt qua nhưng bạn chỉ có thể đi đúng duy nhất một chuyến phù hợp với cung đường của mình. Họ đến chậm bạn chờ, bạn đến chậm họ đi luôn. Và bi kịch nằm ở chỗ họ thì có quyền lựa chọn, còn bạn chỉ có thể đợi chờ. Xe bus sẽ không vì bạn đang muộn mà đi nhanh hơn, cũng chẳng màng tới việc bạn đã chờ bao lâu mà xuất hiện. Hình ảnh so sánh mà người này mang tới chính là nỗi lòng của biết bao người đang yêu đơn phương, trong đó có em. Em đã dành một nửa thanh xuân để chờ một người. Và đôi lúc sự chờ đợi làm em thấy mệt mỏi. Em đã thử bước lên trên những chuyến xe bus khác. Nhưng chỉ là một vòng quẩn quanh, đi cả một chặng đường dài hơn rất nhiều, cuối cùng em vẫn dừng ở điểm xuất phát.

Đã hơn năm năm trôi qua, giờ đây mỗi khi em nhớ về câu chuyện thời thanh xuân ấy em đều mỉm cười nhẹ nhàng. Hình ảnh của anh trong tim em lúc này trầm lắng, yên bình, không mờ nhạt nhưng đã không còn cảm giác cuồng nhiệt, chênh vênh nữa. Em đã nghĩ, nếu ngày đó chúng ta có yêu nhau thì liệu chúng ta có nắm tay nhau được đến bây giờ không? Câu trả lời cả em và anh đều không biết. Nhưng có một điều em chắc chắn biết được đó là em sẽ không hối hận vì em đã yêu và được yêu. Giờ đây, em đã trưởng thanh hơn rất nhiều, những trải nghiệm trong cuộc sống đã dạy em cần phải mạnh mẽ và chủ động hơn. Em nhận ra điều làm em tiếc nuối chính là việc em đã không trở thành người như bây giờ sớm hơn, như vậy em sẽ đặt một kết thúc khác cho anh và em. Trong một bộ phim truyền hình em đã từng xem, họ nói rằng: “Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất, còn tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân”.

Anh – Chàng trai duy nhất em từng yêu đơn phương, hãy hạnh phúc anh nhé!

© Thiên Điểu – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)

Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.

Bạn thân

Bạn thân

Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.

Mùa thu xa anh

Mùa thu xa anh

Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)

Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.

Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta

Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta

Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.

Duyên - Phận

Duyên - Phận

Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?

Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết:

Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"

Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)

Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.

Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê

Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê

Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.

back to top